TUYỆT PHẨM THIÊN Y

Sắc mặt Tê thiếu có chút trắng bệch, nhưng ánh mắt oán độc là vẫn không mất đi. 

Nghe được lời này, hai cao thủ Tề gia do dự một chút, một người trong đó lên tiếng:

- Minh thiếu, cậu bị thương rất nặng. Chúng tôi phải ở lại cứu cậu. Cho dù chúng tôi phân ra một người đuổi theo đối phương, cũng không nhất định có thể bắt được. hắn.

- Anh...phế vật!

Nghe xong, Tê Nhạc Minh tức đến mắt đỏ bừng, thở hổn hển, sau đó lại tiếp tục ho khan. Sau khi ho xong, gương mặt tái nhợt của Tê Nhạc Minh ửng đỏ, đồng thời khóe miệng lại chảy ra một dòng máu.

- Minh thiếu, Minh thiếu, đừng tức giận, đừng tức giận.

Thấy Tê Nhạc Minh sau khi ho khan, khóe miệng lại chảy máu, hai người không khỏi khẩn trương.

Cảm giác cơn đau truyền đến từ lồng ngực, còn có vị ngòn ngọt tanh tanh trong miệng, Tê Nhạc Minh cũng biết mình không thể quá mức xúc động. Hít sâu hai hơi, cuối cùng cũng ổn định được hơi thở.

Cơn đau dần dần biến mất, vị ngòn ngọt trong miệng cũng không còn, lúc này Tê Nhạc Minh mới chậm rãi thở hắt ra.

Quay đầu nhìn hai người bên cạnh, Tê Nhạc Minh lạnh lùng nói: 

- Rốt cuộc tên tiểu tử đó đã làm thế nào? Rõ ràng một cước Hồi Lãng Thối của tôi đã đá trúng hắn, tuyệt đối không sai. Tại sao hắn lại còn có sức để tiến hành một kích tiếp theo? Lại còn thoát nhanh như vậy? Các người có nhìn thấy rõ không?

Nghe giọng nói lạnh lùng của Tê Nhạc Minh, còn có ánh mắt dày đặc sát khí, hai người liếc mắt nhìn nhau, biết nếu bây giờ bọn họ không làm hài lòng Minh thiếu, sau này trở về chắc chắn sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Lập tức, một người trong đó suy nghĩ một chút rồi nói:

- Minh thiếu, khi tôi chạy đến, vừa lúc nhìn thấy một kích của người kia. Mặc dù không nhìn thấy rõ ràng, nhưng tôi có thể xác định, Giang Nguyên nhất định đã bị thương rồi.

- Nói nhảm! Bị trúng một chiêu Hồi Lãng Thối của tôi, không bị thương mới là lạ.

Nghe được câu trả lời, Tẻ Nhạc Minh không nhịn được quát lên.

Thấy Tê Nhạc Minh nổi giận, người nọ vội vàng nói:

- Minh thiếu, khi hắn đánh trúng chân của cậu, chân của cậu cũng vừa lúc đạp trúng ngực của hắn. Nhưng khi đó hắn đã xoay người. Từ góc độ của tôi nhìn thấy, một kích của cậu đã đánh trúng cánh tay trái của hắn.

- Hơn nữa, tôi nhìn thấy hắn ra quyền bằng tay phải sau đó. Vai trái rõ ràng đã cứng ngắc. Khi chạy đi...bước. chân bên trái không được nhanh. Hắn chỉ là dùng cánh tay trái để ngăn cản một phần sức mạnh của Hồi Lãng Thối, kết quả ngực trái đã bị chấn thương.

Nghe xong, Tê Nhạc Minh có chút sửng sốt, suy nghĩ một hồi, dường như đã hiểu ra.

Đúng rồi, khả năng này không phải là không có. Chỉ cần hắn xoay nửa vòng cơ thể, dùng một tay không bị thương để nhanh chóng thoát đi, thậm chí còn có thể cho y một quyền trí mạng.

Nghĩ đến đây, Tê Nhạc Minh thiếu chút nữa không phun ra một ngụm máu. Giang Nguyên dùng một cánh tay bị gãy để đổi lấy y bị trọng thương, nhân cơ hội thoát đi. Kế hoạch mà y đã tính toán trước, không hề có kẽ hở lại bị ngâm nước nóng, lại còn bị thành như vầy.

Thấy Tê Nhạc Minh có vẻ đồng ý với câu trả lời của mình, hai người kia liền thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lên tiếng:

- Minh thiếu, cậu đừng nhúc nhích. Ngực của cậu đã bị gãy vài cái xương. Tránh xương chạm phải phổi, chúng ta đã gọi người đến để đưa cậu đến bệnh viện trước.

Tê Nhạc Minh hiển nhiên cũng biết tình huống của mình, lập tức gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi