Hắn hung hăng trừng mắt Nam Cung Thần, cười nhạo nói: "Hơn nữa, làm khách cái gì? Trực tiếp nói thẳng vào vấn đề có phải đỡ mệt không? Âu Dương thiếu chủ, ta nói thật, ta đã sớm nhìn trúng nữ nhi ngươi Âu Dương Thiến, nếu ngươi không ngại, ta lập tức thu dọn hành lý đến Âu Dương gia, làm con rể ngươi luôn cũng không thành vấn đề, dù sao ngươi chỉ có một nữ nhi, mà ta còn có một huynh trưởng."
Quan trọng hơn là, nếu lập quan hệ với Âu Dương gia, nói không chừng ngày nào đó hắn cũng trở thành cường giả thiên nguyên...
Nghĩ đến đây, trong lòng Điền Lăng cực kì kích động...
Đông Phương Lượng trợn tròn mắt, hắn vì liên hôn với Nam Cung gia mà phí rất nhiều thời gian và công sức, nhưng hôm nay, Nam Cung Thần lại có ý tứ với Âu Dương Thiến, hơn nữa, đệ tử Điền gia cũng muốn đến Âu Dương gia làm rể?
Nghe lời mấy người này nói, Đông Phương Lượng xanh mặt, trong lòng càng ảo não, hối hận.
Kì thật, Nam Cung Thần và Điền Phi càng muốn cưới Mộ Như Nguyệt hơn, nhưng bọn họ cũng tự hiểu mình không xứng với nữ tử ưu tú như vậy.
Huống chi, bên cạnh nàng còn có một nam nhân lạnh lẽo khủng bố, ai mà dám động tới nam nhân này?
Cho nên, hai người liền chuyển qua Âu Dương Thiến, nữ nhi duy nhất của Âu Dương thiếu chủ...
"Khụ khụ", Âu Dương Vân Cẩm ho khan hai tiếng, cười nói, "Ta hiểu tâm ý của hai vị công tử, nhưng dù ta là phụ thân, mọi việc vẫn muốn xem tâm nguyện của nữ nhi, ta không muốn dùng nàng làm công cụ liên hôn, ai có thể khiến nàng hạnh phúc, ta cũng nguyện ý tác thành mối lương duyên này."
Đối với hai người kia, Âu Dương Vân Cẩm cũng tương đối hài lòng.
Bọn họ đều không phải loại ngụy quân tử như Đông Phương Tuấn, cũng không phải tiểu nhân gì, bất luận là Nam Cung Thần hay Điền Lăng đều là nhân trong long phượng.
Đặc biệt là Điền gia, mấy đời đều là một đời một kiếp một đôi, còn nguyện ý đến Âu Dương gia ở rể, nếu Thiến Nhi có thể gả cho hắn thì không còn gì tốt hơn...
"Các vị", Mộ Như Nguyệt đảo mắt qua hai gia tộc kia, khẽ cười nói, "Đan dược vừa rồi ta đưa cho Âu Dương Vân Cẩm, các ngươi muốn có sao? Đương nhiên, hiện tại thực lực của ta mới đột phá địa nguyên, rồi sẽ có một ngày đột phá thiên nguyên, chân nguyên, thứ ta cần chỉ là thời gian mà thôi."
Mọi người nín thở, khẩn trương nhìn Mộ Như Nguyệt.
Những loại đan dược khác bọn họ còn chưa nghĩ đến, chỉ dựa vào đan dược thiên giai mà nàng vừa mới luyện chế đã có thể giúp gia tộc nâng cao một bước rồi.
Nhưng bọn hắn cũng biết, muốn có được đan dược thì phải trả một cái giá xứng đáng!
Mộ Như Nguyệt nhìn đám người, mỉm cười nói: "Thần phục ta, ta dẫn dắt các ngươi đi lên đỉnh cao thực lực! Thần phục ta, ta sẽ cho các ngươi tất cả những thứ tốt nhất!"
Gió nhẹ thổi qua, tóc đen khẽ bay, ánh mặt trời rực rỡ chiếu trên dung nhan tuyệt mỹ của nữ tử đứng trên lôi đài, khí phách lóa mắt...
Thần phục nàng?
Nam Cung Thần và Điền Phi đều trầm mặc, dù sao chuyện này liên quan đến toàn bộ gia tộc, bọn họ không có khả năng làm chủ.