TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Nụ cười cứng ngắc trên khuôn mặt Băng Nguyên, tiếng răng rắc truyền ra, lại một tấm màn che vỡ vụn. Ba gian phòng khách quý liền một chỗ có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Người của Băng Tuyết sơn trang, đứng đầu là Băng Nguyên; người của Hạo Nguyệt tông, cầm đầu là Đao công tử Lãnh Nguyệt; còn ba người ở giữa, một người đứng trước màn che rách nát, mà một nam một nữ khác thì bình thản ngồi trên ghế, không hề động đậy. Hơn nữa nàng kia che mặt bằng một chiếc khăn lụa mỏng, mang theo sự mỹ lệ mông lung.

- Băng Nguyên, cười ta?

Lãnh Nguyệt trào phúng nói. Băng Nguyên vẫn luôn khiêu khích hắn để hắn và Lâm Phong đấu nhau, nhưng Lâm Phong lại chẳng nể mặt Băng Nguyên chút nào.

- Hừ!

Băng Nguyên cười âm lãnh, hắn đã thực sự cho Lâm Phong thể diện, nhưng lần đầu tiên Lâm Phong giết đệ tử Băng Tuyết sơn trang của hắn, đánh mặt hắn, lần thứ hai lại sỉ nhục hắn.

- Lãnh Nguyệt huynh, huynh nói xem chúng ta nên xử trí hắn thế nào.

Trong giọng nói Băng Nguyên lộ ra âm lãnh, hắn chuẩn bị đối phó Lâm Phong.

- Ngươi là hynh đệ của ai? Hắn nói không sai, người của Băng Tuyết sơn trang sợ hãi rụt rè, có tư cách gì làm huynh đệ với ta.

Lãnh Nguyệt nói thế khiến sắc mặt Băng Nguyên hoàn toàn cứng lại, lúc xanh lúc trắng. Cảm nhận được ánh mắt của đám người bên dưới, hắn chỉ cảm thấy lồng ngực bức bí không thể trút ra được.

Khí lạnh lan tràn ra không gian, khiến cả phòng đấu giá trở nên đè nén.

- Mấy vị công tử, hiện giờ đấu giá vẫn còn đang tiến hành, nên nếu các công tử có mâu thuẫn gì thì có thể chờ đấu giá xong rồi giải quyết được không?

Lúc này, một tiếng cười ấm áp truyền đến từ trên đài đấu giá, Lam Kiều đầy mị hoặc dịu dàng nói một câu hòa giải bầu không khí đè nén này.

- Ừm!

Băng Nguyên mở miệng đầu tiên, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ.

Lâm Phong khẽ gật đầu với Lam Kiều, Lam Kiều cũng cười đáp lễ.

- Hiện tại Lãnh Nguyệt công tử bỏ mười hai nghìn nguyên thạch trung phẩm, có ai nguyện ý trả giá cao hơn không?

Lam Kiều nhìn đám người một lượt, không ai trả lời. Mười hai nghìn nguyên thạch trung phẩm để mua một món Linh khí thượng phẩm đã là quá đắt.

Số nguyên thạch khổng lồ như vậy dù để cường giả Huyền Vũ cảnh hấp thu thì cũng có thể dùng được rất lâu.

- Nếu không có, vậy Lam Kiều chúc mừng Lãnh Nguyệt công tử, Tàn Nguyệt đã thuộc về Lãnh Nguyệt công tử!

Lam Kiều cười duyên rồi tiếp tục nói:

- Vật đấu giá tiếp theo là một chiếc lô đỉnh, lô đỉnh này có khắc hoa văn chín con Thương Long trên bề mặt, có niên đại rất lâu đời, ít nhất cũng phải cả vạn năm, chắc là một lô đỉnh dùng để luyện khí và luyện đan! Nhưng hình như lô đỉnh này không được hoàn chỉnh, không nhận ra cấp bậc, nhưng các vị tiền bối Mộng các đã khẳng định, nếu lô đỉnh này mà nguyên vẹn là chí ít cũng phải trên Huyền khí trung phẩm.

- Vì để mọi người được xem chiếc lô đỉnh không hoàn chỉnh này rõ ràng, phòng đấu giá đã mang bảo vật đến đây cho mọi người quan sát.

Lam Kiều nói xong, có hai người đặt một chiếc lô đỉnh lên. Lô đỉnh này cao chừng một mét, đường kính cũng đạt tầm một mét, trên bề mặt có khắc hoa văn chín con Thương Long, trông rất sống động. Hơn nữa một con Thương Long điêu khắc trong số đó ngửa đầu lên trời kêu gào, nó được điêu khắc lập thể nên trông như muốn bay lên trời, mà chín hoa văn Thương Long kia lại không nối liền với điêu khắc Thương Long, dường như chính là không hoàn chỉnh mà Lam Kiều nói.

Mà chỉ liếc mắt một cái, người ta liền cảm thấy chiếc lô đỉnh này cực kỳ cổ xưa, dường như trên bề mặt có khắc vòng tuổi vậy.

- Xin các vị hãy tin tưởng ánh mắt của các tiền bối Mộng các ta, lô đỉnh này tuy không hoàn chỉnh nhưng độ cứng rắn của nó chắc chắn là không yếu hơn Linh khí thượng phẩm! Hiện giờ nó có thể dùng làm lò luyện đan, nếu mà đầy đủ thì nó nhất định là bảo vật Huyền khí.

Lam Kiều cường điệu một câu, nhưng dường như mọi người không hứng thú cho lắm. Thành cổ Thiên Lạc thường xuyên ra vài món đồ cổ, ai có thể khiến nó khôi phục đầy đủ chứ, tương đương là câu sau vô ích, chỉ là độ cứng rắn có thể so với lô đỉnh Linh khí thượng phẩm mà thôi, nhưng lại không có năng lực công kích, lấy nó làm cái gì.

- Giá khởi đầu cũng là một ngàn nguyên thạch trung phẩm!

Lam Kiều mở miệng, mọi người nghe vậy thì lại càng lắc đầu, một nghìn nguyên thạch trung phẩm đổi một cái lô đỉnh dị dạng, thật không đáng.

Thấy mọi người lắc đầu, Lam Kiều cũng gượng cười trong lòng. Cô cũng biết chiếc lô đỉnh này tuy là bảo bối, nhưng thực tế thì tác dụng không lớn, khó mà đấu giá được giá cao, nhưng nó đúng là một món bảo bối.

- Ta ra một nghìn nguyên thạch trung phẩm!

Lúc này, một giọng nói truyền ra từ đám người. Người nói là một lão già tóc đỏ, là một vị Luyện Đan sư. Lô đỉnh này tuy không có tác dụng gì lớn, nhưng lão vẫn rất hứng thú với loại đồ cổ này.

Đối với lão mà nói, một nghìn nguyên thạch trung phẩm không hề nhiều.

- Là Xích tiền bối, nếu ông ta mở miệng thì nhường ổng đi!

Có người khẽ nói, nhưng lại bị kẻ khác khinh bỉ, nhường với không nhường cái gì chứ, nếu thật sự nhìn thấy bảo vật vừa ý thì ai muốn nhường cho kẻ khác, không tranh chỉ là vì chưa đủ hấp dẫn mà thôi.

Tất cả mọi người đều im lặng, lại khiến không khí nơi đây hơi nguội xuống.

- Lô đỉnh này thoạt nhìn không tệ, rất hợp mắt ta, ta ra hai nghìn nguyên thạch trung phẩm cũng coi như là không làm nhục bảo bối rồi!

Lâm Phong lạnh nhạt nói, mà lúc này trái tim hắn lại đập thình thịch.

Cửu Thiên Thương Long đỉnh, thứ này không ngờ lại là Cửu Thiên Thương Long đỉnh, mất tích mấy vạn năm giờ lại xuất hiện ở thành cổ Thiên Lạc, bị mọi người coi thường.

Trong trí nhớ của vị tôn giả truyền thừa cho Lâm Phong, có một trí nhớ ghi về hình vẽ Thập đại danh đỉnh của Cửu Tiêu Đại Lục, Cửu Thiên Thương Long đỉnh xếp hạng chín trong Thập đại danh đỉnh, mất tích mấy vạn năm, từ thời thượng cổ đã có hình vẽ của nó lưu truyền đến nay, đúng là chiếc lô đỉnh Lâm Phong đang nhìn thấy này, nhưng ở đây lại không ai nhận ra.

Bảo vật quá tôn quý, phản phác quy chân, mà người ta không nhận ra.

Lâm Phong hắn muốn trả một cái giá thật cao, hận không thể trực tiếp hô lên một vạn nguyên thạch trung phẩm, nhưng hắn lại không dám, vì hắn hét càng cao thì người ta sẽ nghi ngờ.

Lão già tóc đỏ kia liếc Lâm Phong một cái. Lâm Phong gật đầu cười với lão ta, ánh mắt rất bình tĩnh, không hề có nửa điểm dị thường.

- Nếu người trẻ tuổi thích thì ta tặng ngươi, hai nghìn nguyên thạch trung phẩm quả thật đã là quá cao.

Lão già tóc đỏ nói một tiếng. Mọi người đều gật đầu đồng ý, cứ như vậy lại càng không có ai tranh giá.

- Ngu ngốc!

Băng Nguyên lạnh lùng châm chọc một câu. Nhưng Lâm Phong chẳng hề để ý đến hắn, lấy hai nghìn nguyên thạch trung phẩm lấy được Cửu Thiên Thương Long đỉnh, cho dù kẻ khác có bảo hắn là ngu ngốc nghìn lần, hắn cũng không có ý kiến gì.

- Còn ai đấu giá nữa không ạ?

Lam Kiều hỏi mọi người một câu, quả nhiên không ai mở miệng, Lam Kiều không hỏi thêm nữa. Dù sao ở trong mắt nàng thì hai nghìn nguyên thạch trung phẩm mua chiếc lô đỉnh này đã là lỗ, là không đáng.

- Chúc mừng thiếu gia đã đạt được lô đỉnh này.

Lam Kiều khẽ khom người với Lâm Phong, nhất thời bầu ngực kia lại càng lộ ra nhiều hơn ra khiến đôi mắt nhiều người phát sáng.

Cửu Thiên Thương Long đỉnh đã được khiêng xuống, Lam Kiều nở nụ cười mê người, chậm rãi nói:

- Món bán đấu giá cuối cùng là yêu hỏa, yêu hỏa trong cơ thể Huyền yêu thú Thất Vĩ Yêu Hồ, tin rằng giá trị của nó không cần ta phải nói thêm.

- Yêu hỏa!

Lâm Phong ngưng mắt lại, võ tu đạt tới cảnh giới Huyền Vũ cảnh, chân nguyên lực sẽ ẩn chứa thuộc tính, kẻ có được Hỏa Diễm Vũ Hồn thì chân nguyên sẽ thiên về thuộc tính Hỏa, sử dụng chân nguyên hỏa diễm cũng lợi hại. Yêu thú cũng là như vậy, Thất Vĩ Yêu Hồ là yêu thú thuộc tính Hỏa, yêu hỏa trong cơ thể nó cực kỳ lợi hại, nếu có thể nuốt vào hấp thu rồi luyện hóa thành chân nguyên hỏa dung hợp vào cho mình dùng, như vậy có thể tăng thực lực lên rất nhanh.

Lam Kiều nói xong, ánh mắt mọi người nóng rực lên. Yêu hỏa của Huyền yêu thú thuộc tính Hỏa là tinh hoa của yêu thú, dù lấy ra khỏi người yêu thú thì lực hủy diệt cũng kinh người.

Đối với cường giả và Luyện Đan sư thuộc tính Hỏa, thứ này cực kỳ hấp dẫn.

- Giá sàn là hai nghìn nguyên thạch trung phẩm.

Lam Kiều nói ra giá sàn, còn cao hơn cả Linh khí thượng phẩm Tàn Nguyệt và Cửu Thiên Thương Long đỉnh, từ điểm đó cũng có thể thấy được giá trị của nó.

Hơn nữa mọi người ai nấy đều nóng lòng muốn đấu giá, chẳng ai cảm thấy cái giá này là cao.

- Ba nghìn nguyên thạch trung phẩm!

- Bốn nghìn nguyên thạch trung phẩm!

- Một vạn nguyên thạch trung phẩm!

Tiếng cạnh tranh giá liên tục vang lên, chỉ trong giây lát mà đã có người ra giá một vạn nguyên thạch trung phẩm, thực khủng bố, mà giá vẫn còn đang leo lên.

- Hai vạn nguyên thạch trung phẩm.

Một âm thanh lạnh lẽo vang lên khiến không gian như ngừng lại, hai vạn, có người trực tiếp nâng từ một vạn lên hai vạn, mà người ra giá là Băng Nguyên!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi