TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Lần này Hỏa lão lại không tranh cãi với Xích lão, gật đầu, cười nói:

- Đúng là chuyện may mắn. Mười mấy tuổi tu võ, đạt cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, với tu vi Linh Vũ cảnh tầng tám giết giết cường giả Huyền Vũ cảnh. Nói thật, ta rất chờ mong được thấy lúc Lâm Phong trưởng thành sẽ bá đạo đến mức nào.

- Đúng.

Xích lão gật đầu. Lão cũng nghe Hỏa lão nói về chuyện của Lâm Phong. Huống hồ, bây giờ thành cổ Thiên Lạc sôi sục như vậy, toàn bộ đều do Lâm Phong gây ra. Lâm Phong nắm giữ thiên phú hiếm thấy. Những kẻ được gọi là thiên tài của các đại tông môn mà so với hắn quả thực chỉ là cặn bã.

Loại thiên tài trăm năm khó gặp một lần này, nếu là bất tử, sẽ dễ dàng thẳng bước lên mây.

Xích lão cũng rất chờ mong, có thể chứng kiến một cường giả tuyệt thế trưởng thành, không thể nghi ngờ, đây là một chuyện khiến người ta hưng phấn.

Lâm Phong mỉm cười lắc lắc đầu. Tạm thời không nói tới thiên phú của hắn, nhưng thực lực của hắn nếu đặt ở chỗ này, thực sự có quá nhiều người mạnh hơn hắn. Hắn cần phải có thực lực hùng mạnh, hi vọng sẽ có một ngày có thể chân chính hiên ngang giữa trời đất, đạp bước trên hư không, quan sát chúng sinh, khí phách hào hùng như vậy sẽ tuyệt vời tới mức nào.

- Hỏa lão, Xích lão, chúng ta cùng thảo luận một chút về cách chế luyện Huyết Hồn Huyền đan, sau đó trước tiên mở lô luyện đan đi.

Lâm Phong nói một câu, ánh mắt của Hỏa lão cùng Xích lập tức lóe sáng, trong lòng tâm đầy vẻ chờ mong. Ngay lập tức ba người cùng nhau thảo luận từng chi tiết nhỏ trong quá trình chế luyện đan dược.

Chế luyện Huyền đan trung phẩm cực kỳ phức tạp. Ban đầu tuy Hỏa lão cùng Xích lão tranh luận, nhưng không có dự định thật sự chế luyện.

Nhưng Lâm Phong xuất hiện, khiến bọn họ nhìn thấy được một tia sáng lúc rạng đông. Dường như, có thể thử xem.

Nếu Hỏa lão cùng Xích lão từng người luyện đan, chỉ có thể luyện chế ra Huyền đan hạ phẩm. Nhưng thông qua Thiên Nhân Hợp Nhất linh hồn liên kết, năng lực luyện đan đã tăng lên gấp đôi. Nếu không thử một lần, bọn họ sao có thể cam tâm.

Hỏa lão cùng Xích lão đều chăm chú nhìn Lâm Phong.

- Chuẩn bị xong chưa?

Lâm Phong hỏi một câu, hai người đều gật đầu.

Nhắm hai mắt lại, trong nháy mắt Lâm Phong tiến vào cảnh giới kỳ diệu, dung hợp với thiên địa. Lực lượng linh hồn bay ra, bao quanh lực lượng linh hồn của Hỏa lão cùng Xích lão vào bên trong, lập tức rót về phía bên trong lô đỉnh.

Bàn tay hỏa diễm khẽ run lên. Một đốm lửa xuất hiện, bao quanh lô đỉnh, hòa tan linh thảo đã được chuẩn bị kỹ càng bên trong.

- Viêm Chi.

Hỏa lão mở miệng. Sau khi cùng hội ý với Xích lão, tâm thần thoáng động, chân nguyên lực xé rách Viêm Chi, lập tức đưa vào trong lô đỉnh, rải đều.

Lần luyện đan này, Lâm Phong phụ trách dẫn dắt linh hồn của bọn họ. Hỏa lão chủ hỏa, Xích lão để ý chủ yếu tới thuốc.

Mỗi một bước đều được tiến hành đâu vào. Mùi thuốc tràn ngập trong không gian. Hỏa diễm xung quanh lô đỉnh càng ngày càng mạnh.

- Viêm Huyết!

Một lúc lâu, Hỏa lão khẽ quát một tiếng. Giọng nói đầy bình tĩnh. Xích lão đã chuẩn bị kỹ càng từ trước. Một tinh lực màu đỏ tươi chậm rãi từ miệng lô đỉnh chảy vào.

- Thiên Diệp Liên!

Hỏa lão lại quát lên. Nhất thời, ngàn đóa cánh sen bay vào trong lò. Trong nháy mắt một ngọn lửa đỏ thẫm. Trong nháy mắt, ngọn lửa đã vây quanh ngàn đóa cánh hoa sen kia.

Nhưng mà, Thiên Diệp Liên, cũng không đều. Hỏa diễm không cách nào làm được đồng thời thiêu đốt ngàn đóa cánh sen như nhau.

- Ta tới giúp ngươi.

Xích lão khẽ quát một tiếng, rót lực lượng linh hồn vào trong, bao vây quanh Thiên Diệp Liên, khiến chúng nó phân bố đều trong hỏa diễm, cũng dần dần dung hòa với Viêm Huyết.

Một bước này thực sự rất khó. Đây chính là một bước cực kì quan trọng. Lúc này, Hỏa lão cùng Xích lão đều nhíu mày. Lực lượng linh hồn được phóng ra đến mức mạnh nhất. Trên người bọn họ không ngừng có mồ hôi chảy ra. Lực lượng linh hồn tiêu hao rất lớn.

Nhưng vào lúc này, hai đóa cánh sen đã rơi xuống, khiến tâm thần của Hỏa lão cùng Xích lão run lên.

Sắp thất bại sao?

Cũng vào lúc này, lựng lượng bao quanh linh hồn của bọn họ đột ngột biến mất. Trong nháy mắt bọn họ từ trong cảm giác kỳ diệu đi ra. Trong lòng bọn họ cảm thấy có chút mất mát. Dù hai người bọn họ hợp lực, cũng không chế luyện ra được Huyền đan trung phẩm. Lực lượng linh hồn không đủ để không chế, hay là đợi tới lúc bọn họ đều bước vào Huyền Vũ cảnh tầng bốn, mới có thể có thể chế luyện thành công sao?

Lực lượng linh hồn chuẩn bị rời khỏi lò luyện đan. Nhưng vào lúc này, bọn họ lại đột nhiên phát hiện, hàng trăm hàng ngàn linh hồn lực lượng bừa bãi tàn phá trong lò luyện đan, nâng toàn bộ cánh hoa Thiên Diệp Liên lên. Sau đó mới đặt ở bên trên viêm huyết. Ánh sáng màu máu lưu chuyển liên tục. Dường như Thiên Diệp Liên cũng sắp nở rộ, cực kỳ rực rỡ.

- Là Lâm Phong, Lâm Phong vẫn không hề từ bỏ.

Trái tim của Hỏa lão cùng Xích lão bỗng nhiên run lên. Lực lượng linh hồn lập tức lại phóng ra. Một người khống chế ngọn lửa. Một người khống chế linh thảo. Qua một lúc sau, tất cả linh thảo trong lò luyện đan đã được hòa tan. Chỉ thấy một lá sen phóng ra ánh sáng màu máu. Mặt trên, ngàn cánh hoa sen xếp chồng lên nhau, cực kỳ rực rỡ.

- Hợp!

Hỏa lão hét lớn một tiếng. Chiếc lá sen màu máu chậm rãi khép lại, bọc lấy tất cả ngàn cánh hoa sen vào bên trong. Ngay lập tức, dưới ngọn lửa thiêu đốt, không ngừng chưng cách thủy, chúng không ngừng rắn lại, không ngừng thu nhỏ lại. Dần dần chúng bị chưng cách thủy thành một hạt có hình bầu dục. Mùi thuốc càng ngày càng nồng đậm, Ánh sáng màu máu không ngừng lưu chuyển bên trên hạt hình bầu dục mới được hình thành.

- Xích lão quỷ.

Hỏa lão bỗng nhiên hét một tiếng:

- Thành đan!

Ầm!

Một ánh sáng màu máu phóng lên trời. Xích lão sớm có sự chuẩn bị, thân thể phóng lên không trung, phá tan nóc phòng. Lão bống giơ tay ra nắm lấy hạt nhỏ có màu máu vừa lao ra khỏi nóc nhà. Sau đó, lão lập tức quay trở về trong phòng. Bàn tay của lão chậm rãi mở ra, một viên đan dược có màu máu, rõ ràng xuất hiện ở trong tay của lão. Trên viên đan dược vẫn không ngừng có ánh sáng màu máu đang lưu chuyển.

- Thành công.

- Thành công rồi.

Trong mắt ba người đều lộ ra một vẻ hưng phấn nồng đậm. Bọn họ lập tức chăm chú nhìn nhau. Ba bàn tay lớn, nắm chặt cùng một chỗ. Trái tim của bọn họ dường như càng gần nhau hơn.

Nói thì dễ dàng, nhưng chế luyện được một viên Huyết Hồn Huyền đan này đã tốn của bọn họ quá rất nhiều tinh lực. Hơn nữa lúc này Hỏa lão cùng Xích lão đều cảm giác thấy mệt mỏi.

- Hỏa lão đầu. Lần này chế luyện Huyết Hồn Huyền đan, Lâm Phong ra sức lớn nhất, đan phương cũng do hắn cung cấp, vào thời khắc cuối cùng, cũng dựa vào hắn. Nếu như không có hắn, đan dược không thành được. Viên Huyết Hồn Huyền đan này thuộc về Lâm Phong. Ngươi thấy thế nào?

Xích lão mở miệng nói. Bọn họ chỉ chuẩn bị vật liệu để làm một viên đan dược. Có thể luyện chế ra một viên Huyết Hồn Huyền đan đã là vô cùng may mắn.

- Ta đương nhiên không có ý kiến. Viên Huyết Hồn Huyền đan này vốn phải là Lâm Phong.

Hỏa lão mỉm cười gật đầu.

Lâm Phong nghe được hai người nói vậy, trong lòng cảm giác ấm áp. Đều nói lòng người khó lường, đấu đã lẫn nhau. Nhưng trên đại lục vẫn có không ít người lòng dạ phóng khoáng, tính cách chân thành.

Hiển nhiên, Huyết Hồn Huyền đan, hơn nữa còn là Huyền đan trung phẩm, mặc dù đối với hai người bọn họ đều có tác dụng cực kỳ lớn. Nếu như đặt ở bên ngoài, tuyệt đối là lấy tranh đoạt tới chết. Nhưng bọn họ lại cam nguyện tặng cho mình.

Đương nhiên, sợ rằng cũng chính bởi vì phần sự chân thành này, Hỏa lão cùng Xích lão mới có thể trở thành bạn thân như thế.

Lâm Phong cười lắc đầu nói:

- Hỏa lão, Xích lão, để chế luyện ra viên Huyết Hồn Huyền đan này, thiếu bất kỳ ai trong số chúng ta cũng không được. Chúng ta hiệp lực mới chế luyện thành công, nên không thể nói ai có công lao lớn hơn được. Còn về đan phương, ban đầu chính ta đã đáp ứng cho Hỏa lão, bởi vậy không tính là ta cung cấp. Đan dược này, tất nhiên không nên thuộc về ta.

Lâm Phong, cự tuyệt sự mê hoặc của Huyền đan trung phẩm. Người muốn giết hắn, hắn dùng kiếm chém chết, giết người. Nhưng nếu như người ta thật sự chân thành đối với hắn, Lâm Phong càng muốn dùng tâm để kết giao.

- Không được. Thực lực của ngươi bây giờ còn thấp. Đan dược này có tác dụng lớn đối với ngươi.

Hỏa lão lắc đầu nói.

- Hỏa lão, đan dược này không chỉ có tác dụng lớn đối với riêng ta. Đối với hai lão cũng vậy. Huống gì, bằng vào thực lực của ta hôm nay, cho dù sử dụng Huyết Hồn Huyền đan cũng không thể nào một bước lên trời. Đây thuần túy là lãng phí dược lực. Vậy còn không bằng để một trong hai lão dùng, tăng cường thực lực, còn có thể giúp đỡ ta.

Lâm Phong vẫn chối từ. Hỏa lão cùng Xích lão đều có phần trầm mặc. Lời Lâm Phong vừa nói thật ra cũng đúng, người Linh Vũ cảnh dùng Huyền đan trung phẩm sẽ lãng phí dược hiệu cực lớn.

- Hỏa lão đầu, ngươi dùng đi.

Xích lão không tiếp tục yêu cầu Lâm Phong dùng nữa, mà đưa đan dược cho Hỏa lão.

Chỉ có điều lúc này Hỏa lão lại lắc đầu:

- Xích lão quỷ, tuy rằng về luyện đan lão quỷ ngươi không bằng ta. Nhưng thực lực của ngươi vẫn mạnh hơn ta. Đan dược này cho ngươi dùng thì thích hợp hơn.

- Ngươi thối lắm. Ta luyện đan lúc nào không bằng ngươi.

Xích lão rất khó chịu nói.

- Ngươi nói không phục, có thể để Lâm Phong đánh giá một chút.

Hỏa lão khinh thường nói. Điều này khiến Lâm Phong gượng cười, tại sao lại nói đến chuyện luyện đan rồi…

- Ta không biết gì hết. Hỏa lão, Xích lão, hai người nhìn nhau mà làm đi. Đan dược này vẫn nên mau chóng dùng đi. Không nên chờ người có tâm tới mới tốt.

Dứt lời, Lâm Phong trực tiếp tránh đi, để Hỏa lão cùng Xích lão hai mặt nhìn nhau. Sau đó cả hai lập tức cùng phá lên cười.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi