TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Giữa Huyền Vũ cảnh tầng một và Huyền Vũ cảnh tầng ba chênh nhau hai cảnh giới, mức độ chân nguyên lực dồi dào chênh lệch rất lớn, nếu không có gì ngoài ý muốn, Huyền Vũ cảnh tầng ba có thể dễ dàng giết chết Huyền Vũ cảnh tầng một trong nháy mắt.

Nhưng Lâm Phong, lại có thể với thực lực Huyền Vũ cảnh tầng một, dùng kiếm chém bị thương một mắt Huyền Vũ cảnh tầng ba, đây không chỉ cần Lâm Phong kiếm pháp tinh diệu lấy một địch mười là được, trước chênh lệch tuyệt đối, kiếm pháp tinh diệu hơn nữa cũng vô dụng. Lâm Phong có thể làm được điểm này, cũng có liên quan đến cảnh giới của hắn trên kiếm đạo. Rất có thể, hắn đã bước vào cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, mới có thể thi triển một kiếm uy lực như thế.

Mười tám tuổi, bước vào Nhân Kiếm Hợp Nhất, ngộ tính đến mức này, ở nước Tuyết Nguyệt chưa từng xuất hiện. Dù là Vô Tình Kiếm Khách, mười tám tuổi cũng chỉ lĩnh ngộ Nhập Vi Chi Cảnh, hai mươi mốt tuổi mới bước vào Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Tạo nghệ thiên phú của Lâm Phong trên kiếm đạo, đã vượt xa Vô Tình Kiếm Khách. Lâm Phong, nếu hắn sinh vào mười tám năm trước, có thể giống như cha hắn, tung hoành Tuyết Nguyệt.

Đương nhiên, cũng chỉ có một số ít người như Nguyệt Thanh Sơn mới nhìn ra tạo nghệ của Lâm Phong trên kiếm đạo, những người khác đều chỉ biết Lâm Phong rất lợi hại, thiên phú cực mạnh, ngay cả cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba cũng có thể đấu.

Độc Nhãn thấy vết thương trên bàn tay, vẻ mặt dữ tợn lại lần nữa ngẩng lên, ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Phong tràn ngập vô tận sát ý.

- Gào, gào...

Một tiếng gầm giận dữ bùng phát cuồn cuộn, Độc Nhãn ngửa mặt lên trời rít gào. Hư ảnh Vũ hồn phía sau càng ngày càng rộng lớn, dần dần bao lấy thân thể hắn, mà cả người một mắt bành trướng, bốn mét, năm mét... Mắt Độc Nhãn biến hóa càng quái dị, hai mắt của hắn đều nhắm lại, nhưng chỗ mi tâm hắn lại có một con mắt, một con mắt yêu dị.

Càng khiến người ta giật mình chính là, đôi tay và đôi chân của một mắt, toàn bộ đều yêu hóa, đen nhánh, to lớn, không còn là hư ảo hóa như vừa rồi, mà là yêu hóa chân chính.

Rất nhanh, Độc Nhãn và Vũ hồn Độc Nhãn Yêu Tê dường như hoàn toàn dung hợp, trở thành một yêu thú vô cùng kỳ lạ.

- Hóa thú!

Ánh mắt đám người đều không ngừng co lại, lời đồn Vạn Thú môn có một môn tuyệt kỹ, có thể khiến vũ tu có được Thú Vũ hồn triệt để hóa thú, hóa thành Vũ hồn yêu thú, người có Thú Vũ hồn và yêu thú cùng sử dụng năng lực, xem ra quả nhiên không giả. Lúc này, Độc Nhãn, đã hoán thành yêu tê rồi.

Ánh mắt Lâm Phong cũng ngưng lại nhìn một mắt, chỉ thấy đối phương bò sát mặt đất, ngẩng đầu nhìn hắn, nửa người nửa thú, vô cùng dữ tợn, đôi mắt khát máu kia dường như muốn nuốt hắn vào.

- Hóa thú sao?

Lâm Phong lẩm bẩm, trong lòng khẽ động, trong khoảnh khắc, Vũ hồn Tử Xà cũng điên cuồng rít lên, nhưng đại dương gầm thét, mà trước người Lâm Phong, ánh sáng tím vô cùng tận tụ lại, toàn bộ dung hợp cùng một chỗ.

- Gào...

Một tiếng yêu thú rống giận cũng từ trong hư không truyền ra, rung động lòng người. Đám người giật mình phát hiện, trước người Lâm Phong lúc này, ánh sáng tím vô cùng tận kia cũng đã hóa thành một yêu thú, một con yêu xà màu tím vô cùng to lớn, giống như yêu thú thực sự vậy.

- Lẽ nào ta nhìn nhầm sao, là Thú Vũ hồn?

Nguyệt Thanh Sơn nhíu mày, khí tức màu tím này, như hư như thực, không thể nắm bắt, có chỗ giống Thú Vũ hồn, lại có chỗ không giống.

- Nếu Vũ hồn này thực sự là Thú Vũ hồn, hắn thật kế thừa Thiên Phệ của Nguyệt gia rồi.

Ánh mắt Nguyệt Thanh Sơn hình như lóe lên lấp lánh, thầm nhủ, nhưng, loại khả năng này không lớn. Nếu Lâm Phong thực sự đã thừa kế Thiên Phệ, há có thể để ý đến mấy thú nhân này, Thiên Phệ Vũ hồn có thể khắc chế chặt chẽ Vạn Thú môn, đây cũng là một trong những nguyên nhân người của Vạn Thú môn vô cùng kiêng kỵ Nguyệt gia của lão.

Đương nhiên, cũng có một loại khả năng, Lâm Phong căn bản không biết chỗ hùng mạnh của Thiên Phệ Vũ hồn.

Độc Nhãn Yêu Tê và yêu xà màu tím, cẩn thận nhìn nhau, thân thể đều vô cùng to lớn. Trong mắt Độc Nhãn Yêu Tê, mang vẻ khát máu, điên cuồng, mà trong mắt Tử Xà, lại là bá đạo và ngạo nghễ.

Có lẽ lúc này Tử Xà không hùng mạnh bằng yêu tê, nhưng cũng đừng quên, Tử Xà Vũ hồn này, lại là Lâm Phong cắn nuốt huyết dịch Yêu tôn mà thành, yêu tôn, tôn giả trong yêu loại, đó là đại năng ở mức nào chứ.

- Chết đi!

Trong miệng yêu tê phun ra tiếng nói, lập tức hai chân nó đạp lên mặt đất, tiếng vang răng rắc không ngừng truyền ra, mắt đất sụp xuống, vô số khe nứt xuất hiện, cũng cùng lúc này, thân thể yêu tê phóng lên cao, mang theo khí thế to lớn không gì sánh được.

- Gào.

Tử Xà rống giận, thân thể to lớn từ từ hạ xuống, trong cái mồm to lớn không ngừng phun ra nuốt vào yêu khí màu tím.

- Ầm ầm!

Trời đất đột nhiên chấn động, Tử Xà và yêu tê va vào nhau, không gian xung quanh dường như không ngừng run rẩy.

- Vũ hồn màu tím, thực lợi hại.

Trong lòng đám người thầm khen, Độc Nhãn hóa thú, lực lượng thông thiên, hùng mạnh đến đâu, nhưng một kích xung thiên, lại không thể đánh tan Tử Xà, hai con yêu thú giằng co giữa không trung.

Yêu tê hét lên giận dữ, thân thể lui về mặt đất, lập tức lại phóng lên trời.

- Ầm ầm!

Trời đất lại rung động, Tử Xà điên cuồng giãy dụa thân thể khổng lồ, mà Lâm Phong trên bầu trời thì sắc mặt lại có phần trắng bệch.

- Ngươi muốn chết, ta sẽ giúp ngươi.

Tiếng nói lạnh lẽo từ miệng Lâm Phong phun ra, Dương Hỏa chân nguyên lại gào thét, một tầng ánh lửa mờ ảo bao bọc lấy thân mình hắn, vô cùng lộng lẫy.

Thân thể yêu tê muốn lui lần nữa, đã thấy Lâm Phong quát khẽ:

-Tán!

Lời nói vừa dứt, tức thì thân thể yêu xà màu tím vô cùng to lớn kia hoàn toàn tiêu tán, hóa thành ánh sáng tím vô cùng tận, hô ứng với ánh tím mênh mông, gần như chỉ chớp mắt, liền vây toàn bộ thân thể yêu tê vào trong.

- Hử?

Ánh mắt mọi người chăm chú, Lâm Phong định làm gì, chẳng lẽ luồng sáng tím kia còn có thể vây khốn yêu tê sao.

Chẳng qua sau một khắc, bọn họ chỉ thấy Lâm Phong bước ra, mang theo vô tận Dương Hỏa chân nguyên trực tiếp bước vào trong ánh tím mênh mông, cũng biến mất trong tầm mắt mọi người.

Khí tức biến mất, ánh tím mênh mông này dường như có thể che giấu khí tức, bọn họ không hề cảm nhận được trong đó xảy ra những gì.

Yên tĩnh, không gian đang chấn động, đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ có mảnh ánh tím mênh mông kia cuồn cuộn không ngừng. Lâm Phong lại xông vào trong đó, muốn đối kháng với yêu tê sao?

- Muốn chết!

Đằng Vu Yêu cười lạnh một tiếng, Lâm Phong, lại nói muốn giúp yêu tê hoàn thành tâm nguyên. Với trình độ mạnh mẽ của Độc Nhãn Yêu Tê lúc này, cho dù để Lâm Phong đi giết, Lâm Phong cũng không giết chết được, Lâm Phong bước vào trong ánh tím mênh mông cận chiến với yêu tê, là muốn chết.

Người của Vạn Thú môn, cũng không có chút lo lắng, vẻ mặt thoáng hiện nét mỉa mai, dường như đã nhìn thấy Lâm Phong chết trước mặt họ.

- Gào...

Một tiếng gầm phẫn nộ truyền ra, ánh tím mênh mông chấn động kịch liệt, trong tiếng rít gào, dường như mang theo tia bất an.

- Hử?

Người của Vạn Thú môn nghe tiếng rống giận bất an đó, vẻ mặt không còn tự tin như vừa rồi nữa.

Đột nhiên một cỗ tịch diệt chi khí dường như từ trong ánh tím mênh mông truyền ra, cỗ khí tức tịch diệt này, nóng cháy mà lạnh lẽo, khiến người ta không đoán được rốt cuộc là loại khí tức gì.

- Gào...

Lại một tiếng gào chấn động không gian, trong tiếng gào mang theo mấy phần đau khổ, mấy phần thê lương.

- Lý nào lại thế?

Người của Vạn Thú môn trong lòng run sợ, giờ phút này vẻ tự tin trên mặt họ đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là bất an.

Tiếng gào dần dần tắt đi, mảnh ánh tím mênh mông kia cũng yên tĩnh lại, vô thanh vô tức, mọi người nhìn chằm chằm vào mảnh ánh tím, chìm vào trong yên tĩnh dị thường.

Bên trong đó, rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra?

Cuối cùng, mảnh ánh tím mênh mông kia dần tan đi, biến mất.

Ánh mắt mọi người toàn bộ đều nhìn chằm chằm mảnh ánh tím mênh mông đó, ánh tím ngày càng ít, rất nhanh, mọi người đã nhìn thấy một bóng người, một người trẻ tuổi tuấn tú phiêu dật, đó là Lâm Phong.

Lâm Phong, đứng giữa vùng ánh tím, ánh mắt bình tĩnh lại mang theo vài phần lạnh lùng, ánh tím không ngừng chảy vào trong người hắn, đến khi hoàn toàn biến mất.

Nhìn Lâm Phong, ánh mắt mọi người vô cùng ngưng trọng, chằm chằm nhìn xung quanh Lâm Phong.

Yêu tê sau khi hóa thú đâu?

Không thấy nữa, sau khi ánh tím biến mất, thân hình to lớn của yêu tê kia, biến mất không thấy đâu.

Đây là chuyện gì xảy ra? Vừa rồi, xảy ra chuyện gì?

Mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong ánh mắt đầy vẻ khó tin, đã chết, yêu tê ắt hẳn đã chết, ngay cả mảnh vụn cũng không thấy nữa.

- Thực đáng sợ!

Nhìn thanh niên tuấn tú kia, trong mắt nhiều người thoáng hiện một tia kiêng kị sâu sắc, Lâm Phong, khiến thân hình yêu tê to lớn hoàn toàn biến mất trong trời đất.

Lúc này, đám người của Vạn Thú môn vẫn mang ánh mắt không tin tưởng như trước.

Đây, làm sao có thể?

Nhưng sự thực, chính là như thế, thời gian ánh tím mênh mông bao lấy Lâm Phong và yêu tê không lâu, Lâm Phong đã giết một mắt hóa thành yêu tê, dùng sự thực chấn động nói cho mọi người, giết hắn, cần phải trả một cái giá vô cùng lớn, chính là mạng sống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi