TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Trên kiếm phong, đoàn người đông nghẹt vẫn ở đó, tất cả đều đang trầm mặc.

Người của Nguyệt gia chiếm giữ nguyên khí địa mạch, Vạn Thú môn và Vũ gia cũng không tranh đoạt. Cho dù bọn họ muốn tranh đoạt cũng chưa chắc đã thành công, bởi không ai dám coi thường thực lực của Nguyệt gia.

Lúc này, mọi người đều nhìn ra xa như đang trông đợi điều gì, đặc biệt là người của Vạn Thú môn, trong ánh mắt của bọn họ có chút chờ mong, mà trong sự chờ mong đó lại phảng phất vài phần hờ hững.

Nhưng, thời gian trôi qua, một số người của Vạn Thú môn bắt đầu băn khoăn, sao ĐằngVu Chân vẫn chưa quay lại?

Đám đệ tử hạch tâm này của Vạn Thú môn đều biết rất rõ thực lực của Vu Chân, giết Lâm Phong đáng lẽ phải rất dễ dàng, nhưng đã lâu như vậy rồi mà sao hắn vẫn chưa quay lại?

“Có lẽ, Vu Chân đang cố ý trêu cợt Lâm Phong, hoặc hắn đã gặp được yêu thú thích hợp làm vật cưỡi.” Đằng Vu Yêu nghĩ thầm như vậy, cũng cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao Vu Chân vẫn chưa quay lại, nhưng lão tin tưởng Vu Chân nên cũng không nghĩ nhiều.

Mà những người khác cũng đang muốn biết liệu Vu Chân có thể mang đầu Lâm Phong về hay không.

Thời gian dần trôi qua, đám người Vạn Thú môn càng lúc càng tỏ ra mất kiên nhẫn. Vu Chân và Lâm Phong giống như đã bốc hơi mất, khiến bọn chúng không thể bình tĩnh được nữa.

- Có cần ta đi xem thử không?

Đằng Vu Sơn nói thầm với Đằng Vu Yêu, Đằng Vu Yêu liếc hắn một cái, lắc đầu nói:

- Không cần, Vu Chân thừa sức giết Lâm Phong, sẽ không có chuyện gì đâu.

Đằng Vu Sơn khẽ gật đầu, lùi về sau nửa bước, im lặng tiếp tục chờ đợi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

- Đằng Vu Yêu, ta thấy các ngươi không cần phải đợi nữa.

Nguyệt Thanh Sơn lãnh đạm nói một câu, có lẽ Lâm Phong thật sự đã trốn thoát khỏi tay Vu Chân, Vu Chân chưa trở về là vì bận đuổi theo để giết Lâm Phong.

Đằng Vu Yêu nghe lời châm chọc của Nguyệt Thanh Sơn liền sầm mặt xuống, nói:

- Hừ, ta không tin Lâm Phong có thể thoát khỏi tay Vu Chân.

Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Đằng Vu Yêu cũng đã dao động. lão phất tay áo rồi đi sâu vào Cửu Long sơn mạch, dựa vào khí tức còn lưu lại của Vu Chân mà bắt đầu tìm kiếm.

- Chúng ta cũng đi xem thử!

Vũ Lưu Thủy lãnh đạm nói, rồi mang theo người của Vũ gia theo sát người của Vạn Thú môn đi sâu vào Cửu Long sơn mạch. Bọn họ cũng muốn biết rốt cuộc Vu Chân có giết được Lâm Phong không.

Nguyệt Thanh Sơn ánh mắt lóe lên, lãnh đạm nói:

- Đi!

Đám người Nguyệt gia cũng đi theo.

Sau cùng, những người còn lại cũng đi theo, lần này có mấy đại thế lực mở đường, bọn họ không cần phải sợ yêu thú, nhân dịp này có thể ngắm phong cảnh của Cửu Long sơn mạch, hơn nữa bọn họ cũng rất hiếu kì không biết Lâm Phong chết chưa. Bốn người có tu vi Huyền Vũ cảnh đi cùng Lâm Phong đứng nhìn nhau, rồi thở phào một hơi, họ vẫn còn sống.

Có lẽ, người của Vạn Thú môn vốn không coi bọn họ ra gì, người chúng muốn giết là Lâm Phong.

- Lần này may mà có Lâm Phong, nếu không chúng ta đã bỏ mạng ở đây.

Bốn người nghĩ thầm, có chút cảm kích đối với Lâm Phong, nếu không nhờ Lâm Phong thực lực cường đại, bọn họ đã chết dưới tay đám người Tật Phong, may mà Lâm Phong rất lợi hai, liên tiếp tiêu diệt người của Vạn Thú môn, giúp họ bảo toàn tính mạng.

***

Mà lúc này Lâm Phong đang đứng trên không trung, ngẩn người nhìn cảnh tượng trước mắt.

Bên dưới là một vùng hoang vu, tất cả cây cỏ đều đã bị hủy diệt, cả không gian cực kì yên tĩnh.

U Minh Hắc Liên va chạm với chưởng lực của Vu Chân, uy lực cực mạnh. Ngay cả lúc này, hắn vẫn còn thấy sợ hãi, U Minh Hắc Liên do dương hỏa chân nguyên ngưng tụ thành, uy lực quả là đáng sợ.

Khiến Lâm Phong khiếp sợ còn có Vũ hồn của hắn, lúc nãy Thiên Phệ Vũ hồn và Tử Xà Vũ hồn đã dung hợp lại trong nháy mắt, thôn phệ hồn phách của Vu Yêu, Vu Chân tránh không kịp cũng đã bị nó nuốt chửng.

Hồn phách của Vu Chân và Vu Yêu đều không còn, ở đây chỉ còn lại một mình Lâm Phong.

Thiên Phệ Vũ hồn, đầu của Lục Đầu Thương Long đều toát lên vẻ uy nghiêm bá đạo, trong đó đầu của Thương Long tỏa ra ánh sáng tím, hình ảnh yêu xà màu tím khi ẩn khi hiện trên đầu rồng, cực kì quỷ dị.

- Vũ hồn có thể dung hợp?

Trong lòng Lâm Phong rung động mãnh liệt, hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, người có Vũ hồn song sinh được gọi là thiên tài lẽ nào chỉ vì có hai loại Vũ hồn?

Nếu trong hai loại Vũ hồn có một loại yếu kém thì khi chiến đấu liệu có tác dụng gì?

Lâm Phong biết rằng, Vũ hồn là linh hồn, người có Vũ hồn song sinh có linh hồn lực mạnh nhất, nhưng như vây liệu đã đủ để nói lên ý nghĩa của Vũ hồn song sinh chưa?

Lâm Phong đột nhiên có cảm giác hắn còn biết rất ít về võ đạo và Vũ hồn.

Võ đạo rộng lớn, sâu không thể lường, người trên Cửu Tiêu đại lục đều theo đuổi võ đạo, nhưng có mấy người có thể bước lên đỉnh cao của võ đạo?

Ví như ở Tuyết Nguyệt, Huyền Vũ cảnh đã có thể xem là cao thủ. Mà cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm trở lên có thể coi là nhân vật hàng đầu cao cao tại thượng ở Tuyết Nguyệt rồi, còn cao thủ Thiên Vũ cảnh Lâm Phong chưa từng thấy.

Nhưng xét trên cả đại lục, liệu có phải Huyền Vũ cảnh cũng chỉ như Khí Vũ cảnh ở Tuyết Nguyệt, chỉ là sâu kiến ở đại lục?

Có bao nhiêu người nỗ lực cả đời cũng chỉ lĩnh hội được một chút nguyên lý của võ đạo?

Còn có Vũ hồn, trong các võ tu ở Cửu Tiêu đại lục vì sao có người trời sinh đã có Vũ hồn mà có người thì phải một thời gian sau Vũ hồn mới thức tỉnh

Khẽ lắc đầu, Lâm Phong không tiếp tục suy nghĩ nữa. Hiện tại hắn mới tiến vào Huyền Vũ cảnh, chẳng có gì đáng để tự hào, cũng chưa đủ tư cách ngao du trên đại lục.

- Bây giờ điều ta muốn là không ngừng gia tăng thực lực, ít nhất là bước vào Thiên Vũ cảnh, tung hoành khắp Tuyết Nguyệt, không kẻ nào dám khi dễ.

Lâm Phong lẩm bẩm.

Bởi vì kẻ yếu đi đâu cũng bị coi thường, ức hiếp, không ngẩng đầu lên được, ngay cả khi phát hiện được nguyên khí địa mạch cũng bị kẻ khác cướp mất.

Càng làm cho Lâm Phong buồn bực chính là, lúc Nguyệt gia và Vạn Thú môn tranh giành địa mạch, thì hắn vốn là kẻ phát hiện địa mạch lại không có quyền lợi gì, không có thực lực thì lời nói cũng không có trọng lượng.

Trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh mẽ, không ngừng trở nên mạnh mẽ, đây chính là ý nghĩ luôn nằm trong đầu Lâm Phong. Muốn tiêu dao trên đại lục thì phải có thực lực mạnh mẽ.

- Tách ra!

Lâm Phong khẽ quát một tiếng, chỉ thấy Thiên Phệ Vũ hồn và Tử Xà Vũ hồn tách ra, sáu cái đầu của Thương Long hướng lên trời, ánh mắt lạnh lùng của tử xà nhìn vào hư không, dường như chúng chưa bao giờ dung hợp.

- Khí tức của Vũ hồn quả thật yếu đi, còn nữa, khi Vũ hồn dung hợp dường như xảy ra biến dị.

Lâm Phong thì thào, lúc nãy, đứng trước sat ý mãnh liệt của Vu Chân, hai Vũ hồn của hắn bị kích thích dung nhập vào nhau, Vũ hồn lực tăng mạnh. Vũ hồn sau khi dung hợp có sự cường bạo bá đạo của cả Thiên Phệ và Tử Xà, thôn phệ hồn phách của cả Vu Chân lẫn Vu Yêu, đúng là đáng sợ.

- Ồ!

Đúng lúc này, Lâm Phong trong lòng chợt động, lập tức Thiên Phệ Vũ hồn quay về sau lưng hắn, phát ra một luồng khí tức yêu dị, sáu cái đầu của Thương Long đột nhiên gầm lên một hồi dài. Ở phần gốc của Thiên Phệ Vũ hồn dần dần vươn ra một xúc tu, xúc tu này không ngờ chính là một cái đầu của Thương Long.

Thiên Phệ Vũ hồn không chỉ có sáu đầu rồng, lúc này đã mọc ra đầu rồng thứ bảy.

- Đây là… Hồn phách của Vu Yêu.

Lòng Lâm Phong thắt lại, cái đầu rồng thứ bảy khác với sáu cái kia, vẻ mặt của nó vừa yêu dị vừa băng lãnh, cặp mắt yêu dị của nó chính là cặp mắt của Vu yêu.

Hồn phách của Vu Yêu bị Thiên Phệ Vũ hồn thôn phệ thì biến thành cái đầu thứ bảy của Thương Long?

Lâm Phong trong lòng chấn động, thật quỷ dị, lúc truớc nó thôn phệ yêu thú hoặc hàn khí đều sinh ra Vũ hồn khác như Huyễn Ma Vũ hồn, Hàn Băng Vũ hồn và Tử Xà Vũ hồn. Nhưng hôm nay thôn phệ hồn phách Vu Yêu lại không sinh ra Vũ hồn khác mà lại trở thành một bộ phận của Thiên Phệ Vũ hồn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi