TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Đóa hoa uất kim hương vũ động trên không trung, tung bay một đường, dường như muốn trải một tấm thảm uất kim hương xinh đẹp lên mặt đất Hoàng thành.

Người của đế quốc Long Sơn dừng lại ở quảng trường mênh mông hùng vĩ trước hoàng cung, nơi tượng trưng cho sự thống trị tối cao tại Hoàng thành,

Phía trước, cách bọn họ không xa, trong hoàng cung, một đám người sắc mặt nghiêm nghị, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, còn tưởng rằng gặp phải biến cố lớn, nhưng người của đế quốc Long Sơn lại dừng lại không có hành động gì nữa, đóa hoa vẫn bay uyển chuyển trong hư không như trước.

- Sứ thần đế quốc Long Sơn Nhược Lam Sơn, phụng lệnh quân vương của đế quốc, đến sắc phong Nhân Quân, mời Tuyết Nguyệt quân cùng nhau chứng kiến.

Nhược Lam Sơn truyền âm tới hoàng cung, lập tức âm thanh cuồn cuộn khủng bố truyền ra, như thể là như một trận gió, thổi qua hoàng cung, mặc dù cách xa nhau hơn mười dặm cũng đều có thể nghe được âm thanh của hắn.

Người của đế quốc Long Sơn đến sắc phong Nhân Quân?

Người trong hoàng cung nghe được âm thanh này, tất cả đều sửng sốt, sắc phong ai làm Nhân Quân?

Đương nhiên, cũng có người đã thu được tin tức, người của đế quốc Long Sơn tới là để sắc phong quán quân đại hội Tuyết Vực làm Tuyết Nguyệt Nhân Quân.

Lúc này trong hoàng cung bắt đầu sôi trào, từng đạo bóng người từ trong hoàng cung lóe lên mà ra, đi đến bên ngoài Hoàng thành, nhìn bóng người mênh mông cuồn cuộn trên hư không.

Đồng thời, người dân của Hoàng thành, cũng liên tục tiến đến, toàn bộ đều hội tụ lại đây, rất nhiều người trong bọn họ đều âm thầm đoán, khi thái tử Đoàn Vô Đạo được phong làm Nhân Quân, Tuyết Nguyệt quân vương có giao vương vị của Tuyết Nguyệt cho hắn hay không, bọn họ cũng muốn xem xem, hôm nay có phải thời khắc lịch sử hay không, hơn nữa, lấy thiên phú khủng bố của thái tử, hắn sẽ làm cho nước Tuyết Nguyệt trở nên càng thêm hùng mạnh như thế nào.

Không lâu sau, hai bóng người từ phương xa phương chạy tới, phía sau hai người này, còn đi theo một đám nhân ảnh, một đám người cầm trường thương trong tay, ánh mắt sắc bén, lộ ra khí tức cường đại.

- Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai.

Có người thấy rõ mặt của một trong hai người đó, lập tức thân phận của người còn lại bên cạnh hắn cũng được chứng minh, quân vương nước Tuyết Nguyệt.

- A…

Mọi người nhìn trung niên nam tử thân mặc một bộ trường bào xám kia đều sửng sốt, không có quân vương khí phách giống trong tưởng tượng của bọn họ, thậm chí da thịt như trắng nõn nữ nhân, màu trắng nõn mang theo vẻ bệnh trạng, dường như nhiều năm chưa từng tiếp xúc với ánh nắng, điều này thật sự rất khó làm cho người ta có thể đưa hắn và hai chữ quân vương liên hệ lại với nhau.

Lời đồn rằng quân vương ở ẩn đã nhiều năm không quản việc của nước Tuyết Nguyệt, toàn bộ đều giao cho thái tử Đoàn Vô Đạo cùng với nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai, xem ra việc này khả năng là thật, đương nhiên ở trong lòng mọi người, Tuyết Nguyệt vương giả, không phải vị quân vương này, mà là người hai mươi năm trước danh chấn thiên hạ, Đoàn Nhân Hoàng.

Sau một lát, trung niên áo xám cùng với Đoàn Vô Nhai đã đến trước mặt Nhược Lam Sơn, chỉ thấy kia nam tử đối áo xám dịu dàng cười với Nhược Lam Sơn, tươi cười vô cùng tự nhiên.

- Sứ thần đế quốc Long Sơn không quản ngàn dặm xa, tự mình đi tới nước Tuyết Nguyệt chúng ta, không thể thân chinh ra chào đón, thất lễ.

- Không dám, lần này ta phụng mệnh quân chủ đế quốc đến để sắc phong Tuyết Nguyệt Nhân Quân, bằng không thì Lam Sơn cũng không dám kinh động quân vương.

Nhược Lam Sơn khách khí đáp lại nói:

- Lần này mời quân vương làm người chứng kiến lễ sắc phong.

- Tốt.

Tuyết Nguyệt quân vương gật gật đầu:

- Không biết quân vương đế quốc sắc phong cho ai?

- Đây là biết rõ còn cố hỏi sao?

Mọi người đều nhìn Tuyết Nguyệt quân vương, rất giả dối, đại hội Tuyết Vực chấm dứt, hắn thân là quân chủ nước Tuyết Nguyệt, lại không biết tin tức về đại hội Tuyết Vực hay sao, xem nụ cười của hắn, nhất định là Đoàn Nhân Hoàng rồi.

- Đầu tiên còn muốn trước chúc mừng nước Tuyết Nguyệt, hai vị thiên tài từ nước Tuyết Nguyệt đi ra, lại chiếm hai vị trí đứng đầu ở đại hội Tuyết Vực, đế quốc Long Sơn cũng vì nước Tuyết Nguyệt mà cảm thấy kiêu ngạo.

Nhược Lam Sơn phất phất tay, lập tức có rất nhiều người đang cầm từng kiện từng kiện vật phẩm, hướng Tuyết Nguyệt quân vương đi đến.

- Những thứ này là đế quốc ban cho nước Tuyết Nguyệt, quân vương xin vui lòng nhận.

Đoàn Vô Nhai sai người tiếp nhận, nhưng những lời vừa rồi của Nhược Lam Sơn không thể nghi ngờ là làm cho người ta rung động, thiên tài nước Tuyết Nguyệt chiếm hai vị trí đầu ở đại hội Tuyết Vực? Ngoại trừ Đoàn Vô Đạo đoạt được quán quân ra, thiên tài nước Tuyết Nguyệt, chẳng lẽ còn có người có thể đoạt được vị trí thứ hai?

Chẳng lẽ là đệ nhị công tử Nguyệt Thiên Mệnh, nhưng thực lực của Nguyệt Thiên Mệnh dường như có vẻ không đủ.

- Đầu tiên, chúc mừng thái tử Tuyết Nguyệt Đoàn Vô Đạo, đoạt được vị trí thứ hai ở đại hội Tuyết Vực, uy chấn Tuyết Vực, không người không biết.

Nhược Lam Sơn lại một lần nữa mở miệng, cũng làm cho đôi mắt mọi người cứng đờ, sai lầm rồi, bọn họ đều đã đoán sai, hoá ra, quán quân đại hội Tuyết Vực không phải Đoàn Vô Đạo, mà là một người hoàn toàn khác.

Đoàn Vô Đạo chỉ xếp thứ hai, nhưng ở nước Tuyết Nguyệt, ai có thể áp đảo Đoàn Vô Đạo, đoạt được thứ nhất? Điều này sao có thể, bọn họ hiện tại cũng cảm thấy có chút khó tin.

- Tiếp theo, chúc mừng nước Tuyết Nguyệt xuất hiện kỳ tài có một không hai, tuổi không đến hai mươi, ở trên chiến đài đại hội Tuyết Vực, đánh bại tất cả thiên tài Tuyết Vực, cuối cùng trèo lên đỉnh, đứng ở trên đỉnh đại hội Tuyết Vực, quan sát tất cả thiên tài, hắn là thiên tài kiệt xuất nhất Tuyết Vực, hắn mang đến vô thượng vinh quang cho đế quốc Long Sơn, vinh quang của hắn đồng dạng cũng thuộc về Tuyết Nguyệt, hiện tại, quân vương đế quốc Long Sơn hạ lệnh, ban cho vị trí quân nhân, hắn là Lâm Phong!

Nhược Lam Sơn vừa nói xong hai chữ cuối cùng, đám người chỉ cảm thấy đầu dường như nổ tung, giống như một tiếng sấm rền, bóng người thanh tú với tư thế khinh cuồng kia lại một lần nữa hiện ra trong đầu của bọn họ, Lâm Phong, hóa ra là Lâm Phong.

Bọn họ đương nhiên biết Lâm Phong, ở Tuyết Nguyệt có ai không biết tên của Lâm Phong, ở Tuyết Nguyệt này hắn đã tự chứng minh chính mình rất nhiều lần, nhưng mọi người nằm mơ cũng không nghĩ tới người thanh niên trẻ tuổi kia, đi ra Tuyết Nguyệt, ở trên sân khấu của đại hội Tuyết Vực tỏa sáng rực rỡ, đoạt được vị trí quán quân của đại hội Tuyết Vực, danh chấn Tuyết Vực.

Đoàn Vô Đạo là thứ hai, như vậy Lâm Phong, hắn đã đánh bại thái tử Đoàn Vô Đạo, đoạt được vị trí quán quân của Tuyết Vực, đáng sợ, thiên phú của Lâm Phong thật đáng sợ.

- Quân vương, ngươi có biết Lâm Phong hắn bây giờ đang ở đâu không, chúng ta cùng nhau đến đó, tự mình hạ phong cho hắn đi.

Nhược Lam Sơn cười nói, kéo mọi người ra khỏi sự kinh ngạc rung động.

- Được, Lâm Phong hẳn là đang ở Tương Tư Lâm, ta và sứ thần cùng nhau đi tới đó đi.

Quân vương mở miệng nói, chuẩn bị đi tới Tương Tư Lâm một chuyến.

- Không cần.

Đúng lúc này, một giọng nói truyền ra, nhìn theo phương hướng nơi giọng nói truyền ra, lập tức mọi người liền nhìn thấy một bóng người trẻ tuổi đang bay lên trời, vẫn phiêu dật thanh tú như trước, chỉ có điều góc cạnh trên mặt hắn, đã nổi rõ hơn, đôi mắt của hắn càng thêm thâm thúy, trên người mang theo một cỗ khí chất khác thường.

Lâm Phong, quả nhiên là Lâm Phong, hắn đã trở nên không giống với lúc trước.

Lâm Phong hắn từ Tương Tư Lâm đi ra, nguyên bản muốn chuẩn bị đi tới Hoàng thành một chuyến để đón Hân Diệp, không nghĩ tới liền gặp được Nhược Lam Sơn đến sắc phong.

- Lâm Phong, ngươi đã đến, vừa đúng lúc.

Nhược Lam Sơn nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện khẽ mỉm cười:

- Lâm Phong, quân vương đế quốc hạ mệnh lệnh, hiện tại, ta ở trước mặt Tuyết Nguyệt quân vương cùng với người trong thiên hạ, ban thưởng cho ngươi vị trí Tuyết Nguyệt Nhân Quân, từ nay về sau, ở Tuyết Nguyệt, nhìn thấy quân vương ngươi không cần thi lễ, địa vị của ngươi và quân vương là ngang nhau.

Dứt lời, Nhược Lam Sơn duỗi tay vung lên, lập tức một tấm lệnh bài Nhân Quân chậm rãi bay tới phía Lâm Phong, lệnh bài ngọc này, từ nay về sau tượng trưng cho chức vị của Lâm Phong.

Lâm Phong tiếp lấy lệnh bài Nhân Quân, vô số người ngẩng đầu, nhìn bóng người trẻ tuổi đứng trong hư không, Lâm Phong từ nay về sau đã ngang hàng với quân vương, nhìn thấy quân vương cũng không cần hành lễ.

- Chúc mừng ngươi, Lâm Phong.

Tuyết Nguyệt quân vương mỉm cười gật đầu với Lâm Phong, dường như hoàn toàn không để ý đến việc ở nước Tuyết Nguyệt bây giờ có người ngang hàng với hắn, thần sắc vô cùng tự nhiên.

Lâm Phong gật đầu đáp lễ, nhìn Tuyết Nguyệt quân vương, trên mặt hắn không có bất kỳ thần thái kính sợ nào, hiện giờ, hắn sớm đã không còn là thiếu niên mới bước vào Hoàng thành nữa, tiếp xúc với Thần cung, Đông Hải Long cung, Cửu Tiêu Kiếm môn, Ngọc Thiên hoàng tộc… nhiều thế lực cường đại, thiên võ cường giả, chỉ một quân vương của nước Tuyết Nguyệt đã không còn có thể làm cho trái tim hắn kính sợ nữa, hơn nữa địa vị của hắn hôm nay đã bình đẳng với Tuyết Nguyệt quân vương.

Lâm Phong hắn cũng là quân chủ, Tuyết Nguyệt Nhân Quân.

- Cảm ơn, nhân có quân vương ở tại đây, Lâm Phong vừa lúc có một chuyện muốn nói, Lâm Phong ta và con gái của quân vương, Hân Diệp tình đầu ý hợp, ta nguyện cưới Hân Diệp công chúa làm vợ, mong rằng quân vương có thể thành toàn.

Lâm Phong ngay khi được ban cho tôn vị Nhân Quân, liền đưa ra yêu cầu cầu hôn công chúa Đoàn Hân Diệp, cầu hôn ngay trước mặt quân vương, ngay trước mặt người trong thiên hạ.

Ánh mắt của quân vương và Lâm Phong chạm nhau trong hư không, dường như có một cỗ khí thế lợi hại va chạm nhau, vừa là Tuyết Nguyệt quân vương, vừa là Tuyết Nguyệt Nhân Quân!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi