TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Hiện giờ, việc này thật là một việc nhỏ bé không đáng kể, hắn muốn cho Vạn Thú môn phải chịu đựng tai họa ngập đầu.

Tất cả chỉ là vì trước đây họ đã không buông tha cho Lâm Phong khi hắn lấy đến mấy khối nguyên thạch, có lẽ tiếp tục nói lại điều này sẽ khiến cho người khác có cảm giác buồn cười, nhưng sự thật đúng là buồn cười như thế, ngoài dự đoán của mọi người.

Nếu sự thật có thể được lựa chọn lại một lần nữa thì đương nhiên Đằng Vu Yêu và người của Vạn Thú môn sẽ để cho Lâm Phong đi, nhưng trong cuộc đời con người ta, những điều đã đi qua thì không thể làm lại được nữa, có những chọn lựa mà sau này phải hối hận cả đời.

- Đánh đi.

Đằng Vu Yêu từ trong miệng gian nan phun ra một giọng nói, cả người hắn điên cuồng phóng xuất ra hơi thở yếu khí hoang dã, Vũ hồn hiện lên, đât rõ ràng là Vu Yêu chi hồn, hồn Vu Yêu cực kỳ tà ác, giống như hồn Quỷ ở U minh, cực kỳ yêu dị.

- Đánh chết đi.

Từng luồng ý chí kiếm đạo bùng ra trên người của Lâm Phong, bao phủ tất cả toàn bộ không gian, tâm thần những người Vạn Thú môn đều điên cuồng mãnh liệt run rẩy, kiếm khí này giống như là muốn diệt cả trời.

- Giết.

Lâm Phong giận dữ quát lên, kiếm khí vô tận rít gào vọt tới hướng Đẳng Vu Yêu, kiếm khí khủng bố ngưng tụ cùng một chỗ hóa thành một dòng kiếm quang xẹt qua trên hư không, một đường kiếm sáng lên trên hư không, rất rõ ràng.

- Gầm.

Trong miệng Đằng Vu

Yêu phát ra tiếng gào rít rống giận điên cuồng, cả người hắn phóng xuất ra hơi thở hoang dã vô cùng điên cuồng, một bàn tay màu đen thật lớn lại bùng ra trong hư không như thể là bàn tay của một con gấu cực lớn, lực của nó lớn vô cùng, mạnh mẽ phát về phía kiếm quang kinh khủng kia.

Xuy, xuy.

Kiếm khí xé rách tan chưởng gấu lớn kia, tiếp tục đâm giết về hướng Đằng Vu Yêu. Trên lưng Đằng Vu Yêu đột nhiên sinh ra một cánh chim hư ảo, cánh chim đột nhiên run lên, thân thể hắn bay lên không, nhanh vô cùng.

- Tông chủ của Vạn Thú môn, tu tập thật là nhiều thủ đoạn yêu thú.

Bước chân Lâm Phong bước ra, hắn giơ tay ra, kiếm trong tay điên cuồng xoay tròn hồi tụ, hóa thành một thanh kiếm to lớn, cực kỳ khủng bố.

- Giết.

Lâm Phong giận dữ quát lên, ý chí kiếm đạo trong khoảnh khắc bùng ra, một đạo kiếm quang này xé rách thiên địa, nhanh đến không thể tin nổi, trực tiếp xẹt qua hư không.

Cánh chim chớp động, nhưng làm sao còn kịp được nữa, một cánh chim hư ảo và ngay tiếp sau đó là một cánh tay trực tiếp bị một kiếm này chặt đứt rơi xuống.

Đằng Vu Yêu nổi giận gầm lên, mang theo đầy ý chí yêu dã bất khuất, nhưng mà đáp lại hắn lại là một kiếm. Một cánh tay khác và một cánh chim khác nữa lại bị chém đứt, máu tươi lan tràn nhuộm đỏ cả hư không.

Người Vạn Thú môn nhìn tông chủ của mình, hai tròng mắt đỏ thẫm, tông chủ của bọn họ giờ phút này đang bị Lâm Phong hành hạ cho đến chết, hai cánh tay đều đã bị chém đứt cả rồi.

- Giết, cùng nhau giết hắn.

Có người quát lên, lập tức có vài người tiến lên nhằm về phía Lâm Phong.

- Muốn chết.

Một giọng nói lạnh lùng thốt ra từ trong miệng của Lâm Phong, lập tức đám người lại nhìn thấy một đạo kiếm quang từ phía trên hư không chém xuống, chết, những người đó căn bản không thể đến gần được Lâm Phong thì đã trực tiếp bị giết chết.

Bước chân bước lên, Lâm Phong tiếp cận đến sát Đằng Vu Yêu, từng đạo từng đạo Thương Thiên rít gào quanh quẩn giữa hư không. Phía sau Lâm Phong, Cửu Long Thiên Phệ Vũ hồn xuất hiện, tám con Thương Long, lại còn có thêm một gương mặt vu yêu, đúng là hắn đã từng cắn nuốt qua hồn Vu Yêu.

- Vũ hồn của ngươi, ta thu nhận.

Bước chân của Lâm Phong nhảy đến phía Vu Yêu, ở trên không tám con Thương Long rung động bay ra, toàn bộ hướng tới hồn Vu Yêu mà cắn nuốt, chỉ một miếng trực tiếp đã cắn nuốt tất cả hồn Vu Yêu.

Đằng Vu Yêu kêu lên thảm thiết, Vũ hồn của hắn đều đã bị cắn nuốt, lập tức một đạo kiếm quang từ phía trên không chém xuống, cả người Đằng Vu Yêu cứng đờ lại, từ trên mi tâm xuất hiện một đường máu.

Nhìn thấy đạo kiếm quang này, người của Vạn Thú môn đều ngây ngẫn cả người, lập tức bọn họ nhìn thấy thân thể Đằng Vu Yêu từ trên không rơi xuống, tông chủ một thế hệ Vạn Thú môn đã chết.

Cửu Long Thiên Phệ thú điên cuồng rống giận rít gào trong hư không, giống như là nó đang vô cùng sung sướng, gương mặt Vu Yêu kia trở nên càng ngày càng rõ ràng, nó chăm chú nhìn Cửu Long Thiên Phệ Vũ hồn cắn nuốt Vũ hồn của người khác, dung nhập vào trong kẻ cắn nuốt.

Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng đảo qua, lập tức bước chân bước ra trực tiếp vọt đến trước người một Huyền yêu, khuôn mặt Vu Yêu này nở rộng ra, nó trực tiếp nhìn chắm chằm vào con yêu thú kia, lập tức ánh mắt con yêu thú kia trở nên ngơ ngẩn. Khi thời điểm Vu Yêu chi hồn thu hồi, Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được sự liên hệ của nó với một đám yêu thú, những yêu thú vừa rồi còn điên cuồng giống giận, trong nháy mắt đã trở nên vô cùng ôn thuận.

Lập tức, thân hình của Lâm Phong không ngừng lóe ra, ở giữa Vạn Thú môn nuôi nhốt rất nhiều yêu thú, thậm chí là có cả một ít Huyền yêu thú, nhưng mà rất nhanh, tất cả đám Huyền yêu thú này đều đã bị Lâm Phong khống chế.

Một đám người của Vạn Thú môn đã tận mắt nhìn thấy, tất cả đám Huyền yêu này là bọn họ đã thật vất vả mới có thể làm cho bọn chúng phục tùng, nhưng mà Lâm Phong thì chỉ dựa vào cắn nuốt Vũ hồn tông chủ của bọn họ, không ngờ lại dễ dàng chế phục toàn bộ yêu thú, khiến cho tất cả yêu thú đều để cho hắn sử dụng, tụ tập về giữa hư không.

Đám người của Vạn Thú môn đều nhìn thấy tất cả những điều này phát sinh, nhưng bọn họ cũng không dám ngăn cản mà cũng không thể ngăn cản được, thậm chí ngay cả ý muốn chạy trốn cũng không có nữa. Ý thức của Lâm Phong thật đáng sợ, hắn đã đem tất cả cái Vạn Thú môn này bao trọn lại, bất kể là ai muốn chạy trốn lập tức có ngay một đạo kiếm quang chém giết ra.

Ầm, ầm, ầm.

Tiếng vó ngựa cuồn cuộn phóng đi, phảng phất như muốn đánh rách tả tơi đại địa, trong giữa hư không xa xa cũng có một đám người đang gào thét mà đi, họ mang theo sát khí khủng bố, đó là người Vân Hải tông đi tiêu diệt Vũ gia, họ đi, mênh mông cuồn cuộn.

Kiếm khí tung hoành dọc ngang trong hư không, hễ là người có cảnh giới tầng năm Huyền Vũ cảnh trở lên đều bị Lâm Phong giết trước, làm xong tất cả những việc ở đây Lâm Phong cũng không dừng lại một phút nào, hắn cũng lập tức gào thét rời đi.

- Vạn Thú môn, đã diệt rồi.

Một giọng nói từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra truyền vào trong tai đám người Vân Hải tông, bọn họ ngay lập tức biết rõ ràng mình nên làm như thế nào.

Ngày xưa, Vạn Thú môn tiêu diệt Vân Hải tông, tất nhiên hắn có thể diệt tông môn khác, hôm nay Lâm Phong ăn miếng trả miếng, hắn đồng dạng diệt Vạn Thú môn.

Khi Lâm Phong rời khỏi, hắn chỉ có dẫn theo Cùng Kỳ, ngay cả những yêu thú mới thu phục được đều giữ lại, nhân tiện hắn cũng nói cho đám người Vạn Thú môn biết, sau đó thân ảnh của Lâm Phong liền biến mất khỏi nơi này, dường như hắn chưa từng xuất hiện qua, chuyện tiếp theo tự nhiên không cần hắn phải đến sử lý, Vân Hải tông biết nên làm như thế nào cho tốt.

Ở xung quanh mảnh đất Cửu Long sơn mạch có không ít người Tuyết Nguyệt đến đây mạo hiểm, có người thì săn bắt yêu thú, có người thì đang tìm kiếm linh thảo, bảo vật.

Nhưng vào lúc này, có một bóng người phía trên không đang gào thét bay qua, đám người ngẩng đầu lên, bọn họ nhìn thấy một bóng dáng màu đỏ, trong lòng bọn họ đều khe khẽ run lên.

Thật to gan, dám ngự trên không trực tiếp đi vào bên trong Cửu Long sơn mạch, quá kiêu ngạo rồi, chẳng lẽ không sợ gặp phải Huyền yêu đáng sợ hay sao?

Giống Cửu Long sơn mạch, loại yêu thú sơn mạch này có thể khủng bố vô cùng, không ai có thể biết được bên trong nó có đến bao nhiêu yêu thú lợi hại, tất cả những người mạo hiếm đều chọn cách khiêm tốn.

Bóng dáng đỏ thẫm đang bay vào Cửu Long sơn mạch kia đương nhiên là mãnh thú Cùng Kỳ, cùng với người cưỡi trên lưng nó là Lâm Phong.

Yêu thú Cùng Kỳ phóng vào dãy núi, nó bay thẳng vào trong chỗ sâu trong đó không dừng lại một chút nào.

Ở bên ngoài Cửu Long sơn mạch căn bản không gặp được yêu thú lợi hại, mà Lâm Phong lại cần đúng là yêu thú lợi hại, dùng để trấn tông, đồng thời ở trên hôn lễ, yêu thú cùng rống lên, như thế sẽ vô cùng trang nghiêm.

Tốc độ của Cùng Kỳ cực kỳ nhanh, ngổi ở trên lưng của nó Lâm Phong chỉ có đưa ý thức vươn ra tìm kiếm bóng dáng yêu thú mà mình muốn bắt giữ.

- Hoả điểu, đó là Huyền yêu, ngươi đi đi.

Thân thể Lâm Phong bay lên không, Cùng Kỳ tự nhiên cũng lý giải được ý tứ của Lâm Phong, nó trực tiếp xông ra ngoài nổi giận gầm lên một tiếng, mở ra cái miệng đỏ như một chậu máu, trực tiếp một miếng nó nuốt ngay con chim lửa huyến yêu kia, trên người hào quang màu đỏ lưu chuyển, hơi thở cũng lớn mạnh thêm vài phần.

Lâm Phong hài lòng gật đầu, yêu thú Cùng Kỳ này chính là mãnh thú thượng cổ, cũng giống như hắn, các cấp yêu thú khác gặp nó cũng căn bản không có lực lượng chống cự, trực tiếp một miếng là có thể cắn nuốt được.

Cùng Kỳ trở lại bên cạnh Lâm Phong, thân thể cả hai lại tiếp tục tiến về phía trước.

- Đợi một chút.

Lúc này Lâm Phong ra hiệu cho Cùng Kỳ dừng lại, ý thức bao phủ vào chỗ, cả thân hình một con khỉ đột khổng lồ với bộ lông màu đen hiện ra trong ý thức của hắn.

- Thạch Viên.

Trong khóe miệng của Lâm Phong lộ ra một nụ cười hơn nữa là một Thạch Viên Huyền yêu thú cấp bảy thân thể cứng như một tảng đá lớn cứng rắn như sắt thép khiên lao không thể phá vỡ nổi.

- Đi.

Thân thể của Lâm Phong nhanh như gió rất nhanh đã hiện ra trước mặt của Thạch Viên Thạch Viên này cao tới mười ba thước đứng thẳng mà đi giống như một tòa tháp lớn đôi mắt mở to cực đại nhìn Lâm Phong chắm chằm nó đương nhiên đã nhận ra thân ảnh của Lâm Phong.

- Thạch Viên theo ta được không?

Lâm Phong cất tiếng hỏi.

Ngao!

Thạch Viên nghe được lời nói của Lâm Phong mở ra cái miệng thật lớn điên cuồng hét lên giận dữ cả phiến không gian đều run rẩy lên hai tay của nó điên cuồng đập vào bộ ngực của mình cái tên loài người này không ngờ lại muốn nó trở thành một yêu nô lệ thật đáng giận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi