TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Sự thật đã chứng minh suy đoán của bọn họ là chính xác, bóng dáng người thanh niên kia cùng với mãnh thú Cùng Kỳ, trực tiếp giá lâm vào trong giữa bầy yêu thú.

Cả đám yêu thú kia, bất kể là yêu thú bay trên trời hay là yêu thú chạy dưới mặt đất, toàn bộ đều trực tiếp cúi những cái đầu cao ngạo của bọn nó xuống, hướng về phía người thanh niên nhân loại này mà thần phục, những tiếng ô ô rất nhỏ truyền ra. Nếu mà không phải là tận mắt nhìn thấy thì đám người căn bản không thể nghĩ rằng cảnh tượng này là sự thật, một hàng yêu thú cường đại mạnh mẽ như thế, đồng thời thần phục trước một bóng dáng tuổi trẻ như vậy, cảnh tượng này thật là quá mức rung động lòng người.

Mặc dù những yêu thú này đã cúi thấp xuống những cái đầu cao ngạo của chúng, nhưng những luồng yêu khí thì vẫn ngút trời như trước, hướng về bốn phía khuếch tán bay ra ngoài, không có bất kỳ một tiểu yêu nào dám bén mảng đển bên cạnh nơi này, như thể nơi đây là nơi những yêu thú lớn hồi tụ.

Lâm Phong, hắn bước vào Cửu Long sơn mạch không ngờ lại săn yêu thú ở giữa núi non, hơn nữa đối tượng săn của hắn đều là cấp năm Huyền yêu trở lên, sau đó hắn đã lệnh cho bầy yêu thú tụ tập ở nơi này. Thật là đáng sợ, cũng chỉ có loại thiên tài như hắn mới có loại thực lực khủng bố cùng với đảm lượng như vậy. Những yêu thú dũng mãnh này ở trong chỗ sâu trong Cửu Long sơn mạch, chỉ cần có một con trong số chúng bước vào trong cảnh nội nước Tuyết Nguyệt của bọn họ, cũng đủ để tạo thành khủng hoảng kịch liệt.

Hơn nữa, ở bên cạnh Lâm Phong, cái con mãnh thú Cùng Kỳ kia cũng thật đáng sợ, trong khóe miệng của nó toàn bộ đều là vết máu đỏ tươi, cự kỳ dữ tợn đáng sợ.

Chỉ sợ là Lâm Phong lần này mang nó tiến vào Cửu Long sơn mạch, nó cũng đã cắn nuốt không ít tiểu yêu rồi.

- Đi.

Một giọng nói trầm thấp từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra, lập tức bọn họ nhìn thấy Lâm Phong nhảy lên lưng mãnh thú Cùng Kỳ tiến lên phía trước dẫn đường, những yêu thú đáng sợ khác thì sắp thành hàng theo sát Lâm Phong tiến ra bên ngoải Cửu Long sơn mạch, tiến thẳng về phía cảnh nội nước Tuyết Nguyệt, họ đi càng ngày càng xa, đến khi những bóng dáng đó hoàn toàn biến mất.

- Phù!

Không biết là ai đã thở ra một hơi thật dài, cũng có một người đứng lên, tuy nhiên khi hắn đứng lên thì toàn thân thể hắn đều lắc lư, chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra, cả người hầu như không còn một chút sức lực nào.

Những người khác cũng một đám té nhào trên mặt đất, không có đến một chút sức lực nào, giờ phút này bọn họ quá khẩn trương, cả người đều ướt đẫm. Bọn họ đều hiểu được, nếu vừa rồi chỉ cần một con yêu thú mà nó muốn giết bọn họ thì tất cả bọn họ đểu phải chết. Nhưng Huyền yêu có được độc lập của chính mình, có suy nghĩ và trí lực, bây giờ bị Lâm Phong chế phục, chỉ sợ yêu thú cũng không còn có đâu tâm tình để giết bọn họ nữa.

- Lâm Phong, hắn muốn làm gi?

Trong lòng rất nhiều người âm thầm run rẩy, mang theo nhiều yêu thú dũng mãnh như vậy bước vào nước Tuyết Nguyệt, chỉ sợ nước Tuyết Nguyệt lần này sẽ phải phát sinh động đất.

Nước Tuyết Nguyệt đích xác là đã xảy ra động đất, tuy nhiên động đất này xảy ra trước khi Lâm Phong mang theo yêu thú bước vào, trong hoàng thành Tuyết Nguyệt cũng có mang đến chấn động đấy, nhưng đó không phải là yêu thú mà là đám người Vân Hải tông của Lâm Phong, giá lâm vào Vũ gia. Ngoại trừ những người già cả và ốm yếu, người Vũ gia trực tiếp đều bị diệt trừ, giữa một ngày Vũ gia bị diệt, những quái vật lớn cũng biến mất khỏi Tuyết Nguyệt.

Và cũng giống như Vũ gia, Tuyết Nguyệt còn có thế lực dũng mãnh là Vạn Thú môn, hơn nữa Vạn Thú môn so với Vũ gia còn bi thảm hơn nhiều, cả nhà Vạn Thú môn đã bị giết toàn bộ, tông môn bị nhổ tận gốc.

Gia chủ Vũ gia Vũ Lưu Thủy cùng với Vạn Thú môn chủ đau vu yêu. Khi còn sống, bọn họ uy phong đến bực nào, bọn họ đều là những nhân vật đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp nước Tuyết Nguyệt, nhưng chỉ một ngảy trước đây đều đã bị Lâm Phong giết chết, bị một người chưa đến hai mươi tuổi vừa mới giành được quán quân đại hội Tuyết Vực, được phong làm thiên tài Đế Quân giết chết.

Sau khi Vũ gia và Vạn Thú môn bị giết, đám người Vân Hải tông toàn bộ rút lui. Trong hoàng thành, vô số tiểu thế lực đều xông vào Vũ gia và Vạn Thú môn, nhưng rất nhanh bọn họ đều đã thất vọng, hai cái thế lực khủng bố này đều chỉ lưu lại cho bọn họ từng tòa nhà và cung điện xa hoa, không còn lại bất cứ một cái gì, toàn bộ đều đã bị Vân Hải tông mang đi hết, chỉ cần là vật trân quý toàn bộ bọn họ đều mang đi, điều này làm cho đám người đều hận đến tận chân răng, một chiêu này của Vân Hải tông thực sự quá độc ác, gần như là họ đã thâu tóm tất cả toàn bộ tài sản của Vũ gia và Vạn Thú môn.

Cứ như vậy, người ta càng gia tăng thêm lòng tin là Vân Hải tông quật khởi, dường như chỉ còn là vấn đề thời gian nữa mà thôi.

- Ngươi đã nghe được tin tức gì chưa, Vũ gia và Vạn Thú môn đã bị Lâm Phong mang Vân Hải tông đến tiêu diệt, một người cũng không còn sống sót.

Ở tất cả mọi nơi trong giữa hoàng thành Tuyết Nguyệt, mọi người đều bàn tán, không chỉ có một người nói chuyện, trong mỗi một bàn ở trong quán rượu, mọi người đều cùng nói về một chủ đề, diễn viên chính trong chủ đề mà bọn họ tranh luận, đương nhiên đó chính là Lâm Phong.

Trong khoảng thời gian này, mỗi một ngày qua lại tiếp một ngày rung động, làm cho trong lòng của bọn họ cũng lại một lần nữa rung động, toàn bộ đều là vì Lâm Phong, hắn đã làm cho người dân nước Tuyết Nguyệt quá nhiều niềm vui bất ngờ, mọi người mơ hồ có càm giác dường như trời cũng sắp thay đổi rồi.

Mỗi một thời đại, khi yêu nghiệt sinh ra là lúc thiên địa biến đổi, lần này có lẽ cũng không ngoại lệ, Lâm Phong chính là yêu nghiệt, ngay cả thái tử Đoàn Vô Đạo của nước Tuyết Nguyệt mà hắn cũng dám đè.

- Đương nhiên ta có nghe nói, việc này đã ồn ào huyên náo rồi, tuy nhiên điều này cũng là nằm trong dự liệu. Lúc trước Vũ gia và Vạn Thú môn áp bách Lâm Phong, ép hắn tới mức thảm như vậy, nếu không phải là Lâm Phong rất may mắn lại có một người mẹ tốt thì chỉ sợ sớm đã bị chết ở trong tay của bọn họ rồi, hiện tại thiên tài quật khởi, ai lại có thể không phục thù.

Có người đáp lại, lập tức tất cả đám người đều gật đầu, bọn họ đều đứng trên lập trường của Lâm Phong. Lâm Phong, người đã từng là kẻ yếu, hiện giờ quật khởi, điều này khiến cho trong lòng bọn họ có gửi gắm, gửi gắm hy vọng. Dường như bọn họ hy vọng có một ngày bọn họ cũng có thể quật khởi giống như Lâm Phong, ân đền oán trả, đem cái đắc tội của người khác đắc tội lại với họ, giết chêt toàn bộ những người đã từng muốn giết minh, thật là thống khoái, không có gì trói buộc được, không cần phải đem oán khi uất nghẹn chôn chặt mãi ở trong đáy lòng.

- Ha hả, cũng đúng, nếu ta là Lâm Phong ta cũng sẽ giết chết tất cả những người đó.

Người vừa nói vừa cười khanh khách.

Ầm…

Đúng lúc tiếng nói của người đó vừa dứt cũng là lúc mặt đất truyển ra một tiếng ầm vang, dường như nó làm cho cả quán rượu này khẽ run lên.

- Ừ?

Đôi mắt đám người hơi đọng lại, ánh mắt của bọn họ nhìn ra bên ngoài quán rượu, đây là có chuyện gì?

Ầm, ầm, ầm.

Tiếng vang ầm ầm không ngừng truyền đến, tiết tấu vô cùng dồn dập, toàn bộ quán rượu đột nhiên kịch liệt chuyển động lên, chén bát đều lanh canh vang lên, cả bàn ghế mà bọn họ đang ngồi đều không ổn định nữa.

- Phát sinh cái gì?

Đám người trực tiếp đứng cả lên, trong ánh mắt lộ ra một thần sắc sợ hãi, chấn động quá mạnh mẽ rồi, quán rượu dường như bất cứ lúc nào cũng có khả năng sụp xuống.

Rắc rắc.

Một tiếng vang sắc nhọn khiến cho trong lòng mọi người chấn động, ngẩng đầu lên, bọn họ nhìn thấy trên mái nhà của quàn rượu xuất hiện một cái khe hở lớn mà cảm giác động đất thì càng ngày càng mãnh liệt, dường như là đại địa sắp sụp đổ.

- Đi, đi ra xem.

Một đám thân hình trong đám người lóe ra, họ đi ra bên ngoài, tuy nhiên khi thời điểm bọn họ vừa ra được đến bên ngoài thì liền như ngừng lại ngay tại chỗ, toàn bộ dường như là bị sét đánh trúng, kể cả cử động cũng không dám cử động nữa.

Ầm, ầm, ầm.

Đại địa nứt ra, thân thể của bọn họ dường như đang nhảy lên, bị chấn động mà nhảy dựng lên, bọn họ đã nhìn thấy gì… Ở trước mặt bọn họ là một con Thạch Viên vô cùng cao lớn, nó bước từng bước chân thật lớn đạp trên mặt đất, mỗi một bước đều dài đến hơn mười mét, khiến cho mặt đất dưới chân đều bị dập nát, khí thế đáng sợ này, dường như nó có thể giết chết toàn bộ đám người đang ngăn cản ở phía trước.

Càng đáng sọ hơn nữa là phía sau Thạch Viên còn có Thiên Tình Yêu Xà kéo dài thân hình dài đến mấy chục mét, thân hình mấp máy trên mặt đất đầu lưỡi lè ra thụt vào, nhìn thấy mà ghê cả người.

Yêu thú, toàn bộ đều là yêu thú, như thể cảm giác được trên đỉnh đầu của mình đã không có ánh sáng, thời điểm bọn họ ngẩng đầu lên cũng là lúc bọn họ nhìn thấy yêu thú đáng sợ đang bay trên trời, khiến cho tâm linh của bọn họ điên cuồng run rẩy.

- Lâm Phong.

Cuỗi cùng ánh mắt mọi người cũng ngừng lại, ở phía trước nhất của đám yêu thú kia, đó là một con mãnh thú màu đỏ, trên lưng có một thanh niên áo trắng đang đứng, tay áo phơ phất có vẻ tự nhiên không kiềm chế được.

- Là Lâm Phong.

Rất nhiều người đều đã nhận ra, cái con yêu thú màu đỏ thẫm có vẻ hung bạo kia là mãnh thú Cùng Kỳ, còn người thanh niên đứng trên lưng của nó tự nhiên là Lâm Phong.

Ầm.

Thời điểm Thạch Viên cùng với lũ yêu thú vượt qua quán rượu, những người đứng ở chỗ bên ngoài quán rượu đều cảm giác trái tim của mình hình như nó đang nhảy ở chỗ yết hầu, họ nuốt nuốt nước miếng, cái rung động kia không có ngôn từ nào có thể diễn tả được.

Không chỉ riêng có bọn họ, tất cả mọi người đều như vậy, những nơi yêu thú đi qua, người ở hoàng thành Tuyết Nguyệt một đám kinh sợ có lẽ không có lời nào có thể nói ra được, ngay cả đến rất nhiều năm sau này, cảnh tượng này vẫn lượn lờ trong đầu của bọn họ. Những yêu thú khủng bố bực này bọn họ đều chưa từng gặp qua, nhưng một ngày nó lại quần kết thành một đội ở trước mặt bọn họ, nó bước qua trước mặt bọn họ, yêu khí ngút trời, mà người dẫn dắt đám yêu thú này chỉ là một thanh niên tướng mạo tuấn lãng, một thanh niên thanh tú.

Tốc độ của đám yêu thú hùng mạnh này rất nhanh, không bao lâu sau nó đã đi đến Vân Hải tông, thời điểm khi bọn nó bước vào Vân Hải tông, đám người của Vân Hải tông cũng không thể nhịn được, trong lòng một đám cuồng mãnh chấn động. Trong chớp nhoáng này, thực lực của Vân Hải tông tăng vọt lên, ngoại trừ bên ngoài Hoàng Cung ra, bọn họ hoàn toàn có thể đủ để quét ngang qua nước Tuyết Nguyệt, bất luận thế lực nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi