TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Trên mặt đất bao la, thiết ky chạy chồm, rầm rộ mạnh mẽ, từ trên hư không nhìn xuống, toàn bộ đều là chiến mã rong ruỗi cùng với bụi mù vô bờ.

Sau khi toàn quân Liệp Vân bị diệt, quân đội thành Đoạn Nhận trực tiếp tiến vào, đánh vào nội địa Ma Việt, nơi đi qua, không còn một ngọn cỏ, tất cả mọi người đều tránh né, một chi quân đoàn mấy vạn người này, ai dám cản.

Trong hư không, một đầu hung thú màu đỏ khổng lồ vỗ cánh bập bùng, mỗi lần vỗ cánh thì liền vọt đi ngàn thước, cũng tạo ra một mảnh gió lốc. Lâm Phong cùng Liễu Phỉ ngồi trên lưng Cùng Kỳ, hai người không nói lời nào.

Vẻ lạnh lùng trong mắt Lâm Phong vẫn chưa từng biến mất, khí tức băng hàn như cự người ngoài vạn dặm, luôn dõi theo về phía trước. Rất lâu qua đi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng quân Ma Việt.

Nghe nói hôm qua quân đội Ma Việt vẫn còn ở, nhưng hôm nay đã biến mất vô vung, rất hiển nhiên đã toàn lực thối lui, nguyên nhân có lẽ nhận được tin tức, Ma Việt biết Lâm Phong hắn, hơn nữa, còn biết hắn tới.

Điều này càng làm cho Lâm Phong tin chắc đây chính là một âm mưu, Liễu Thương Lan cùng vô số quân sĩ chỉ là vật hi sinh cho âm mưu này. Về phần ai có thể đủ làm chủ đạo âm mưu này, Lâm Phong cũng rất rõ ràng, chỉ có thể là nhân vật cao cao tại thượng trong hoàng cung kia mới có thực lực bực này.

Cùng Kỳ gào thét mà đi, chút dừng lại nửa khắc, không ngừng lấn sâu vào trong nước Ma Việt. Trước mắt Lâm Phong xuất hiện một dãy núi mênh mông, vùng núi này cực kỳ quỷ dị, toàn bộ đều tĩnh mịch, một luồng khí màu đen đáng sợ phóng lên cao, nhuộm đen cả một vùng trời, dường như bên trong toàn bộ đều là vật yêu tà.

Nhìn về phía dãy núi, xuyên qua tầng bụi mù tĩnh mịch kia, mơ hồ có thể thấy bóng dáng quân đội Ma Việt, hình như đang bố trí trận pháp nào đó.

- Thi khí cùng huyết khí đáng sợ như thế kia, nước Ma Việt dùng bao nhiêu mạng người tới bố trí trận pháp này!

Lâm Phong lạnh lùng nhìn, hắn nhảy lên, mở miệng nói:

- Ngươi cùng Cùng Kỳ ở nơi này, một mình ta đi là được rồi!

Lời vừa ra, thân hình Cùng Kỳ dừng lại trong hư không, mà Lâm Phong thì trực tiếp thâm nhập vào trong mà khói đen tà khí kia.

Phật Ma Lực lưu chuyển không ngừng, trên người Lâm Phong lóe lên một tầng kim quang, phật quang phổ chiếu vạn trượng thiên địa, chiếu sáng cả một vùng không gian. Dưới ánh sáng mạnh mẽ này, tru tà bất xâm, những khói đen đáng sợ kia thậm chí phải thối lui, ánh sáng phật đạo thánh khiết, yêu tà không thể tới gần.

Liễu Phỉ nhìn thân thể Lâm Phong dần hóa thành đại phật màu vàng, rất là kinh ngạc. Lâm Phong rốt cuộc đã kinh khủng tới bực nào rồi, thân thể hóa thành kim phật, vạn trượng phật quang tinh lọc tru tà.

Mang theo ánh sáng phật đạo này, Lâm Phong trực tiếp xông vào trong vùng núi rừng bị khí tức tà ác ăn mòn, trong miệng hắn không ngừng phát ra phạn văn, Thiên Phật Ấn hóa thành từng thủ ấn màu vàng giết ra, trong nháy mắt đã có từng tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, sương mù tà ác cũng đã tiêu tán một chút.

Kiếm quang đáng sợ bắt đầu tàn sát bừa bãi, Lâm Phong hóa thành thân thể phật đà màu vàng, đột nhiên hiện ra vô số kiếm khí, xé nát hết thảy. Đồng thời, linh hồn ý thức khủng bố của Lâm Phong cũng phóng ra, nhưng hắn phát hiện, trận pháp trong dãy núi sương mù này giống như là cái động không đáy, không biết sâu cở nào, người bố trí trận pháp này tuyệt đối không thể nào là quân sĩ nước Ma Việt.

- Giết!

Nổi giận gầm lên một tiếng, kiếm quang vô tận tàn sát bốn phía, muốn xé ra màn khí tà ác này, hắn tăng tốc tiến về phía trước, nhưng khí tức tà ác càng ngày càng thịnh, theo một tiếng gầm, khí tức tà ác hóa thành thi long lao về phía hắn, mở ra cái miệng khổng lồ tràn đầy thi khí như muốn nuốt trôi hắn.

Phạn văn trong miệng không ngừng phun ra, quang mang màu vàng chiếu lên thân cốt long, làm cho thi khí trên người cốt long dần bị bốc ra, thân hình nó cũng bị quang mang này tước đoạt, nhưng cốt long được hình thành từ thi cốt chi khí này không biết thống khổ cùng tử vong, vẫn điên cuồng đánh về phía Lâm Phong.

Lâm Phong nhảy lên một bước, trực tiếp xông vào trong miệng cốt long, phật quang màu vàng tru tà bất xâm, cốt long nuốt Lâm Phong vào bụng, nhưng ngay sau đó, theo một luồng kiếm quang xé nát hết thảy, thân thể cốt long hoàn toàn hóa thành thi cốt chi khí mà tan biến, vô ảnh vô tung.

Lâm Phong không chút dừng lại, tiếp tục đạp sâu vào trong núi rừng, kim phật chi ấn ùng ùng chấn nát hết thảy nền tảng của trận đạo, kiếm quang cũng đồng thời xé nát trận pháp, nơi hắn đi qua, toàn bộ trận pháp đều bị phá. Nhưng ở phía trước vẫn có vô tận vật yêu tà liều chết lao về phía hắn, thi long, thi thể ác điểu, các loại vật yêu tà, tựa như vô cùng vô tận.

- Trận pháp này có uy lực không lớn, căn bản không làm gì được ta, nhưng rõ ràng là muốn kéo dài thời gian!

Lâm Phong lạnh lẽo nhìn tới, phật quang trên người điên cuồng lưu chuyển, dần hóa thành ánh sáng ma đạo, thân thể cũng hóa thành Ma tôn.

- Huyết Ma Dọa Xa, Tu La Ma Thần, Bất Động Minh Ma!

Thân Ma tôn phun ra mấy chữ, ba tướng lĩnh thần ma, Dạ Xoa mở đường, Tu La Ma Thần sát phạt, Bất Động Minh Ma trực tiếp xông vào dưới núi rừng, hủy diệt trận cơ.

Tốc độ của Lâm Phong tăng lên rất nhiều, không ngừng tiến vào trong núi rừng, nhưng trận pháp này hình như còn có ảo cảnh, là trận pháp vô tận thâm ảo. Dù Lâm Phong đã giết đến chết lặng, giết tới thiên hôn địa ám, nhưng vẫn không nhìn thấy điểm cuối.

- Thời gian, thời gian…

Sắc mặt Lâm Phong trở nên khó coi, hắn không có thời gian, thân hình phóng lên cao, giơ cao Ẩm Huyết Kiếm, ý chí kiếm đạo tầng năm điên cuồng phóng ra, rồi nhanh chóng chém xuống, một kiếm này như muốn xé nát thiên địa, yêu tà chi khí bị chia làm hai, từ giữa mà phá vỡ, một đường thẳng tới phía xa.

- Đến rồi!

Lâm Phong hơi mừng, rốt cục đã giết tới cuối rồi, theo con đường mà Huyết kiếm bổ ra, hắn đi về phía trước, tịch diệt chi khí vô tận dần tiêu tán, lộ ra núi non rõ ràng, trên mặt đất có vô số thi thể. Trước mặt Lâm Phong là một sườn núi, lấy sườn núi làm trung tâm, toàn bộ đều là quân lính Ma Việt, đại quân nước Ma Việt đều ở đây.

Trên sườn núi, một thân ảnh mang áo tướng lĩnh, ba thân thể bị treo trên đài hành hình, ba người này rõ ràng là Liễu Thương Lan, Nhậm Khinh Cuồng cùng với Phong Vũ Hàn.

Ánh mắt Lâm Phong không có biểu lộ gì, chỉ có rét lạnh vô cùng.

Đại quân cũng giương mắt nhìn Lâm Phong, người này thật to gan, dám lấy sức một mình giết thẳng vào đại quân Ma Việt, quá lớn mật.

- Đều chết đi!

Ẩm Huyết kiếm trong tay lần nữa được giơ lên, vô tận kiếm khí như muốn xé nát thiên địa. Cảm nhận được kiếm khí đáng sợ này, toàn bộ đại quân kinh hãi, kiếm đạo chi ý này thật đáng sợ, kiếm còn chưa chém xuống, đã như muốn chém nát bọn họ rồi.

- Giết!

Một màn kiếm quang màu máu từ trên chém xuống, như chém ngang thiên địa, lại hóa thành vô số tia kiếm quang giết về phía sườn núi. Trong khoảnh khắc, máu tươi vô tận vẩy lên không trung, phiêu tán khắp nơi, một kiếm, tử thương vô số.

Chỉ một kiếm này, làm cho chúng quân Ma Việt lộ ra thần sắc khủng hoảng. Chuyện gì xảy ra, thanh niên này sao đáng sợ như vậy, toàn bộ đều chết, thi thê bạt ngàn.

Lâm Phong đương nhiên sẽ không để ý tới khủng hoảng của bọn chúng, lại một quang mang màu máu phóng lên, chém vào mảnh thiên địa này, lại vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, kèm theo đó là máu tươi nở rộ. Quân đội Ma Việt thật sự khủng hoảng rồi, đây rốt cuộc là chuyện gì, còn có, tướng quân đâu?

Lâm Phong đạp bước trong hư không, từng bước tiến về sườn núi, tướng lĩnh trên sườn núi đều sợ hãi nhìn Lâm Phong, chuyện gì thế này, không phải nói lần này có thể chặn giết toàn bộ quân Tuyết Nguyệt sao? Vì sao lại xuất hiện một thanh niên mạnh mẽ như vậy.

Một nhóm cường giả Huyền Vũ cảnh đánh về phía Lâm Phong, nhưng Lâm Phong chỉ tùy ý vung tay vẽ lên một cái, nhất thời, những người đánh về phía Lâm Phong này đều bị giết sạch. Cường giả Huyền Vũ cảnh cũng không chịu nổi một kích.

Khủng hoảng, quân Ma Việt, chân chính lâm vào khủng hoảng, ai có thể nói cho bọn hắn biết, tại sao lại có thể như vậy? cường giả thần bí kia, giờ này đang ở đâu?

Rầm, ùng ùng….

Đại địa chấn động, bùi mù tung trời, theo lối đi giữa núi non, quân đội Tuyết Nguyệt cũng xung phong giết lên, trận pháp bị phá, vùng núi này dễ dàng vượt qua, Lâm Phong bỏ phí khá lâu là vì phá vỡ trận pháp mà thôi.

Nhìn Lâm Phong nắm kiếm giết man quân Ma Việt, hai mắt mọi người đều đỏ bừng. Giết! Người Ma Việt, toàn bộ đều phải giết sạch!

- Giết…

Từng tiếng rống giận vang lên, thấy thi thể của tướng quân treo ngược ở trên kia, Xích Huyết thiết kỵ giống như đã điên cuồng, trực tiếp giết vào trong quân Ma Việt, muốn xé nát huyết nhục bọn chúng.

Lâm Phong thì bước từng bước lên sườn núi, những tên tướng lĩnh kia đều rút lui về sau, bọn chúng vẫn còn chìm trong khủng hoảng.

- Lâm Phong, dừng tay!

Bên nước Ma Việt, một âm thanh quen thuộc truyền đến, Lâm Phong hơi khựng người, ngẩng đầu liền nhìn thấy một thanh ảnh trẻ tuổi gấp gáp vọt tới, sắc mặt phi thường khó coi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi