Kỳ thật không phải không thể độ kiếp trong Thiên Lan di tích, chỉ cần tránh được hạn chế của quy tắc thế giới ở đây thì không khác gì độ kiếp ở bên ngoài.
Thậm chí độ kiếp trong Thiên Lan di tích còn được nhiều lợi ích hơn bên ngoài nhiều.
Bởi vì trong Thiên Lan di tích đã lâu rồi chưa có ai độ kiếp ở đây, năng lược bản nguyên được tích trữ vô cùng sung mãn, dồi dào, nếu vượt qua thánh kiếp ở đây sẽ đạt được nhiều lợi ích hơn.
"Cố Khinh Yên, ngươi còn có gì để do dự? Chẳng lẽ ngươi không tin lời của Tịch Thiên Dạ?Nếu ngươi không độ kiếp thì ta độ, ta tin tưởng hẳn”
Cố Vân nhàn nhạt lườm Cố Khinh Yên một chút, con ngươi vẫn ôn nhu như nước, điềm tính nói. Nhưng chính tính cách ôn nhu, điềm tĩnh ấy lại khiến người ta cảm thấy một cỗ phong mang đâm về Cố Khinh Yên.
Cố Khinh Yên nhíu mày, liếc Cố Vân một chút, khuôn mặt tỉnh xảo đột nhiên nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, nói:" Cố Vân muội muội, sao ta lại không tin Tịch Thiên Dạ được, ta cót hể vì hẳn mà dâng hiến cả tính mạng cũng được. Bây giờ tỷ tỷ đi độ thánh kiếp, ngươi ở đây chờ tin tức tốt của ta đi. Vạn nhất ta thành công, ngươi sẽ không bị sai sót nào.”
Nói xong, Cố Kinh Yên kiều diễm cười với Tịch Thiên Dạ một tiếng, sau đó quay người đi ra ngoài.
"Viện trưởng..."
Vu Ứng Hải há to miệng, muốn khuyên can nhưng rất nhanh hắn lại cười khổ một tiếng mà ngậm miệng. lại, trong lòng đầy bất đắc dĩ. Nữ nhân a! Là một người từng trải nên sao hẳn lại không rõ khi nữ nhân chiến đấu thì tốt nhất người đừng có trêu chọc.
"Tỷ tỷ đợi chút, muội muội cũng đi”
Cố Vân hóa thành một đạo kinh hồng bay ra bên ngoài, cũng muốn độ kiếp, không muốn chậm hơn Cố Kinh Yên.
Chang Quang nhìn bóng lưng của tiểu thư mà ánh mắt đầy vẻ cười khổ, tiểu thư luôn điềm tĩnh thanh nhã, không tranh quyền thế mà lại có một ngày tranh Tình nhân với người ta.
Trước kia nàng cũng không dám nghĩ ra cảnh này.
Trong lòng nàng thầm hận, nhịn không được mà hung hăng trừng mắt Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ tỏ vẻ không hiểu, có ý tứ gì?
Kỳ thực Cố Khinh Yên cũng không phải thích Tịch Thiên Dạ mà nàng đối xử tốt với Tịch Thiên Dạ như vậy đa phần là vì sư tôn. Chỉ là giữa nữ nhân với nữ nhân luôn có một sự ganh ghét, đặc biệt là hai nữ nhân ưu tú, có một số việc người khác không thể lý giải được. Bởi vì cỗ địch ý cùng đề phòng có như không của Cố Vân đã khơi dậy niềm háo thắng của Cố Khinh Yên.
Thế là phát sinh chiến tranh giữa hai nữ nhân mà không có bất kỳ một cái dấu hiệu nào.
Ầm ầm!
Lôi vân cuồn cuộn xuất hiện trên bầu trời, trời đất u ám, đại lượng lôi điện mọc ra từ tăng mây, còn hung mãnh, đáng sợ hơn cả thời điểm Tuân Vinh độ kiếp
Mà không chỉ một đạo lôi kiếp mà là hai đạo đồng thời xuất hiện.
Hai đoàn lôi kiếp bao phủ phạm vi ngàn dặm, lôi vân vô cùng to lớn, tương hỗ va chạm vào nhau, phát ra âm thanh ầm ầm, chấn động làm cho thiên địa cũng phải run rẩy.
Phảng phất đây không phải hai đoàn lôi vân mà giống như hai con trâu điên đang không ngừng đâm vào nhau.
"Thật đáng sợ, đó là cái gì?"
“Thiên khiển? Cơn giận của thiên địa trong truyền thuyết?”
"Không phải đâu. Là thánh kiếp? Ngươi chớ có đùa ta nha, thế gian làm gì có lôi kiếp đáng sợ như thế! Vừa rồi Tuân Vinh độ kiếp, lôi vân cũng chỉ bao phủ trong phương viên hai trăm dặm mà thôi."
“Bản thánh có gì để lừa ngươi? Ngươi ngay cả thánh kiếp của Chuẩn Thánh còn không thể vượt qua thì biết cái gì là thiên địa nguyên khí? Đó là thánh kiếp, thiên chân vạn xác!"
Toàn bộ Lô Hề quận thành lại oanh động một lần nữa, tất cả mọi người đều rung động nhìn lên bầu trời, một số thánh nhân không có tham dự vào cuộc vây công Uyển Thù Lâu đều nhìn lên trời bằng ánh mắt cực kỳ rung động.
Không phải bọn họ chưa vượt qua thánh kiếp mà thánh kiếp đáng sợ như thế bọn họ chưa từng thấy qua.
Đừng nói là trước khi độ kiếp mà kể cả khi thành thánh nhân bọn họ cũng chưa từng gặp phải thánh kiếp nguy hiểm đến như thế.
Rất nhanh, tất cả mọi người đều có đáp án.
Trên Uyển Thù Lâu, trước sau có hai đạo thân ảnh phong hoa tuyệt đại bay ra, một người bạch y tung bay như tuyết liên ở Thiên sơn, một người lục y phấp phơi như u thủy của hải đường
"Đó là... hai vị nữ Thiên tôn của Trường Thương Thành!"
Tất cả mọi người nhìn thấy các nàng mới biết được người độ kiếp chính là hai vị nữ Thiên tôn.
Trong Lan Lăng Quốc, người nổi danh nhất chính là ba vị nữ Thiên tôn truyền kỳ, dù đặt trong toàn bộ đại lục cũng không ai không biết, không người không hay.
Thiên tôn độ kiếp, khó trách lại có thanh thế lớn như vậy.
Rất nhiều người đã biết được hóa ra lôi kiếp trên bầu trời không phải lôi kiếp bình thường mà là Thiên tôn chỉ kiếp trong truyền thuyết.
"Thiên tôn quả nhiên đáng sợ, năm đó Hoa thánh độ Lục Nhất Thánh kiếp cũng không có thanh thế đáng sợ như vậy”
Lão tổ Chuẩn Thánh của Long Nha tông rung động nói.
Năm đó khi Hoa Thánh độ kiếp, thanh thế cũng hù chết người nhưng so với lôi vân ngàn dặm trước mắt chỉ như tiểu vu gặp đại vu.
Sự đáng sợ của Thiên tôn kiếp khiến người khác chỉ nhìn mà than thở, quả thực người bình thường không thể vượt qua được, dù cho thánh nhân bình thường cũng chưa hắn đã vượt qua được kiếp nạn này.
Hoa Nhất Nhiên đứng trong Uyển Thù Lâu nhìn lên lôi vân trên bầu trời, hắn là người cảm thụ được sâu sắc nhất.
Lúc trước khi hẳn độ Lục Nhất Thánh kiếp mà có lôi vân đáng sợ như vậy thì bây giờ hẳn cũng không đứng ở đây mà đã thân tử đạo tiêu, không có khả năng sống sót.
"Vì sao hai vị nữ Thiên tôn lại độ kiếp cùng lúc? Không hợp lý, chẳng lẽ lại muốn kiếp vân tụ lại một chỗ?”
Trong mắt rất nhiều người đều hiện lên vẻ nghỉ hoặc, nhất là những thánh nhân kia, trong lòng càng kinh ngạc, bọn hắn biết rất rõ, nếu kiếp vân tụ lại một chỗ sẽ sinh ra hậu quả rất đáng sợ, hai vị nữ Thiên tôn bị điên rồi chẳng? Chẳng lẽ tu vi của các nàng đã đến cảnh giới không thèm để ý đến Thiên Tôn Chỉ Kiếp?
Những thánh nhân kia ngạc nhiên vô cùng, hai vị nữ Thiên Tôn làm như vậy khác nào đang tăng độ khó cho thánh kiếp của mình?
Những người khác đu tận lực giảm độ nguy hiểm xuống mà các nàng lại làm ngược lại, vừa độ Thiên tôn kiếp vừa ganh đua sắc đẹp.
Hai đoàn lôi kiếp bao phủ ngàn dặm, đụng vào nhau đã triệt để kích hoạt ra lôi hải, khiến lôi vân vào một trạng thái cuồng bạo, uy lực so với bình thường còn lớn hơn gấp đôi.
Ầm ầm!
Thánh kiếp giáng lâm, hai đạo lôi điện kinh hãi thế tục nhô ra từ trong tăng mây, phân biệt đánh về Cố Vân cùng Cố Khinh Yên.
Cố Khinh Yên bước lên một bước, thân thể tản mát ra một cỗ phong mang không thể đỡ, trực tiếp phóng lên trên, một kiếm đánh tan lôi kiếp.
Nàng chuyển ánh mắt về phía Cố Vân, trong mắt có mấy phần đắc ý, độ khó của thánh kiếp như nào nàng căn bản không thèm quan tâm.
Nhưng khi thấy Cố Vân cũng vô cùng nhẹ nhàng mà điểm ra một chỉ, đánh tan đi lôi điện kinh hãi thế tục ấy thì Cố Khinh Yên lạnh lùng hừ một tiếng, tiếp tục đón đỡ đạo lôi kiếp thứ hai.
Cố Vân liếc nhìn Cố Khinh Yên một chút, cũng không cam lòng yếu thế, dậm chân bay lên tận cửu thiên.