VẠN CỔ ĐỆ NHẤT KIẾM

Tại Ninh Quốc, không phải là không có thiên tài vượt cấp chiến đấu, ví dụ như Tân Như Nguyệt đã từng ở Hoàng Thành dùng cảnh giới Ngưng Hải tầng thứ ba vượt cấp khiêu chiến kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Hải tầng thứ năm.

Vượt hai tầng!

Nhưng mà trận chiến ấy, nàng ta phải đánh một cách cực kì khó khăn, mới có thể giành được thắng lợi.

Và trận chiến ấy cũng làm nàng ta nổi tiếng Hoàng Thành.

Chỉ là hiện giờ tên kia đang vượt tận tám tầng!

Chênh lệch tám tầng có nghĩa gì? Có nghĩa là nó chẳng khác gì một người trưởng thành cầm đao đi ức hiếp một đứa trẻ bảy tám tuổi!

"Vừa rồi tên kia vẫn luôn dùng cảnh giới Ngưng Hải tầng thứ nhất đi đánh ngang sức với Trần Thiên Lang hả?"

"Vượt tận tám tầng? Thật sự có người làm được sao?" Tiếng bàn tàn ầm ï gần như vang vọng khắp sân.

Trên đài cao, ngay cả thành chủ cũng không nén được kích động đứng bật dậy, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Chu Tiêu Tiêu phía sau cũng há to miệng, khiếp sợ đến mức không nói nên lời.


"Sao có thể chứ?" Tân Như Nguyệt trợn to đôi mắt đẹp, cảm thấy sự thật trước mắt giống như giấc mơ.

Nàng ta cũng từng vượt cấp chiến đấu, lại còn vượt tới hai tầng, chỉ vậy đã được xưng là thiên tài tuyệt thế.

Chỉ là hiện giờ, tên Trần Mộc kia lại đang vượt tám tầng!

Lúc trước ở Linh Bảo Các, nàng ta cho rằng Trần Mộc có thể đẩy lui Cư Cao Minh là vì dùng thủ đoạn đê tiện gì đó. Nhưng mà bây giờ xem ra, tên này là thật sự đang chiến đấu vượt tám tầng.

"Làm sao tên khốn kia có thể trở nên lợi hại như vậy?”

Trần Hồng Sinh như là nổi điên, khó tin hét lớn lên.

Dưới lôi đài, Ngụy Mặc, Khương Âm và những người khác cũng giật mình.

Yêu nghiệt muôn đời vượt tám tầng! Tên này mẹ nó thật sự còn là người sao?

"Nếu biết ngươi bi3n thái như vậy thì ta đã không giúp ngươi chặn người ở Linh Bảo Các! Với cái loại năng lực vượt cấp chiến đấu yêu nghiệt này, ta còn giúp ngươi chặn cái con khi ấy!"


Khương Âm không kiềm nén được kích động.

Trên đài cao, mặt mày các tộc trưởng đều có vẻ nghiêm túc chưa từng có.

"Chiến đấu vượt tám tầng, lại còn không chút nào yếu thế, tên kia đúng là yêu nghiệt muôn đời hiếm thấy!"

"Không ngờ trong lúc còn sống, lão phu còn có thể nhìn thấy loại thiên tài tuyệt thế muôn đời hiếm thấy này!"

"Thật đáng sợ! Rốt cuộc hản đã dùng thủ đoạn gì vậy?"

Tiếng bàn tán ẩn chứa cảm xúc chấn động liên tục vang lên.

Trên lôi đài, Trần Thiên Lang cũng dần bình tĩnh lại. Lúc này hắn ta mới nhớ tới chuyện tên kia của một tháng trước vẫn còn là một tên ngốc, bây giờ mới có năm ngày trôi qua, mà hắn đã đánh ngang tài ngang sức với hắn tal

Nó chẳng khác gì Trần Mộc đã gián tiếp đạp lên thiên tài tuyệt thế linh căn kiếm hồn hắn ta!

"Không! Ta không tin! Ta không bao giờ tin!"

Trần Thiên Lang trợn to hai mắt, giống như là điên rồi, một luồng sát khí ngập trời khó có thể hình dung bùng lên. Nếu không giết Trần Mộc ở nơi đây, thì e rằng chuyện hôm nay sẽ trở thành tâm ma của hắn tai

Trong phút chốc, thân thể Trần Thiên Lang lại bộc phát sức mạnh lần hai, linh lực ánh xanh cực kì cuồng bạo bùng nổ, tốc độ tăng gấp mấy lần.

Chỉ trong nháy mắt, hắn ta đã lao tới trước mặt Trần Mộc, dồn lực đấm mạnh ra một quyền.

"Thanh Lang Cương Quyền!"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi