VẠN ĐẾ CHÍ TÔN



Sau khi mộc nhân xuất hiện, Lữ Hồng liền hướng đám người bên dưới nói: “Khảo thí bắt đầu!”.
Lần này khảo thí cũng không phải chỉ có đám người Lăng Huyền Thiên, mà còn có cả đám người các nhất đẳng thế lực.

“Để ta tới trước!” lúc này Lý Phong Trần hô lên nói, sau đó trực tiếp nhảy lên xuất hiện giữa những mộc nhân kia.
Hắn vừa bị Mộc Liên làm cho mất mặt, bây giờ tất nhiên muốn biểu hiện mình rồi.
Khi hắn bước lên liền tiến hành thủ thế, sau đó hai tay nhẹ xoay chuyển đánh ra Toái Tâm Chưởng lên thân thể những mộc nhân kia.

Những mộc nhân kia bị oanh kích liền rung lên bần bật, sau đó những lỗ nhỏ trong mặt chúng liên tục bắn ra từng tia linh khí.

Những tia linh khí kia sau khi xuất hiện thì tựa như phi tiêu nhắm đến vị trí Lý Phong Trần.

Lý Phong Trần thấy vậy không dám chần chờ, bước chân uyển chuyển thay đổi thi triển ra Nhàn Vân Bộ để né tránh.
~ phốc phốc ~
Chỉ là bước chân của hắn tuy nhanh nhưng hiển nhiên không thể thoát được số lượng phi tiêu nhiều như thế, thân thể hắn bị trúng không ít phi tiêu.

Cũng may những phi tiêu này chỉ là do linh khí tạo thành, không gây thương tổn.
Sau đó trên thân mộc nhân cũng xuất hiện từng đoàn vân mỏng màu vàng, trên đó có khắc hai chữ tiểu thành.

“Hai canh giờ luyện hai bộ chưởng pháp đến tiểu thành, không tệ!”
Một số trưởng lão cùng giáo sư tại bên ngoài quan chiến cũng nhẹ gật đầu.

Tu luyện võ kỹ chia làm bốn đẳng cấp: nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn.
Thông thường, một người khi tu luyện trong một giờ đồng hồ chỉ có thể tiến đến nhập môn.

Bây giờ Lý Phong Trần lại có thể cùng lúc tu hai bộ võ kỹ này đến mức tiểu thành, đúng là không tồi.
Tất nhiên mọi người chỉ đang so hắn với những người bình thường mà thôi.

Còn đối với những người tại nơi này, tất cả đều là thiên tài, cũng không thể theo lẽ thường để phỏng đoán.
“Người tiếp theo!”
Lần lượt từng người tiến lên thi triển võ kỹ, nhưng đa phần đều tu đến mức tiểu thành mà thôi.


Cũng chỉ có hai người Mộc Liên cùng Ngao Thế là gần đạt đến đại thành.

“Ha ha, ta còn tưởng thiên tài quý tộc mạnh mẽ thế nào, như vậy thật sự không bằng heo đây!” đúng lúc này một giọng nói vang lên, sau đó một tên mập mạp bộ dáng khinh bỉ nhìn về phía đám người Phùng Huy cùng Ngao Thế.
“Ngươi …”
“Muốn chết!” — QUẢNG CÁO —
“Im lặng! Tiếp tục khảo thí”
Đám người con cháu quý tộc mặc dù rất tức giận với thái độ của Lộ Huyền Cơ, nhưng vì Lữ Hồng ra mặt hơn nữa thiên phú của hắn có thể xem như đứng thứ hai tại đây.

Nên cũng không có người có thể phản bác hắn.

“Hắc hắc” Lộ Huyền Cơ thấy vậy thì một vẻ ăn đòn nhìn đám người cười một tiếng, sau đó thong thả bước lên khu vực thí luyện.
Hắn cũng không nói nhiều trực tiếp sử dụng Toái Tâm Chưởng liên tục oanh ra hơn mười chưởng cùng lúc.
“Điên, tên tiểu tử này điên rồi sao?”
“Đúng là đồ heo ngu ngốc, thích biểu hiện và cái kết!”
Đám con cháu quý tộc thấy vậy thì khinh bỉ nói.

Từ lúc khảo khi đến nay chưa có người nào đánh liên tục nhiều chưởng như vậy.

Cũng không phải vì bọn họ không thể đánh ra, mà bởi vì không dám.

Những mộc nhân kia sẽ phản kích dựa theo số lượng chưởng ấn của ngươi đánh vào chúng, tuy nói những tia linh khí đó không tổn thương đến ngươi.
Nhưng nếu chúng bắn ra quá nhiều linh khí thì ngươi sao có thời gian tụ khí để thi triển Nhàn Vân Bộ đây.

Như vậy không phải là ngươi sẽ bị tính là tu luyện không thành sao.
Chính vì vậy mà mọi người thấy cảnh này đều khinh bỉ nhìn Lộ Huyền Cơ mất mặt, chỉ cần tên heo này bị nói là không tu thành Nhàn Vân Bộ, hoặc là tu đến nhập môn chắc chắc bọn họ sẽ chơi hắn đến chết.
~ xiu xiu xiu ~
Đúng như mọi người dự đoán, số lượng phi tiêu kia liên tục phỏng ra dường như chặn kín đường của Lộ Huyền Cơ.
Lộ Huyền Cơ thấy vậy cũng không nao núng, chân hắn nhẹ xoay chuyển cùng lúc đó vô số tàn ảnh hiện ra né đi toàn bộ những phi tiêu kia.


Chỉ có một phi tiêu duy nhất đánh trúng cánh tay của hắn.
“Ta thiên! Là đại thành, không chỉ đại thành Toái Tâm Chưởng, ngay cả Nhàn Vân Bộ cũng tu đến đại thành”
“Hai canh giờ tu luyện hai bộ huyền cấp võ kỹ đến đại thành, thật … thật sự không thể tin được”
“Hắc hắc, người này hẳn là nên do Ngũ Đại Tán Tiên chúng ta dạy dỗ nha!”
Mọi người tại khu vực khảo thí đều cuồng không thôi.

Một người dùng một canh giờ tu luyện đến đại thành võ kỹ, đây là cái gì ngộ tính nha.

Sợ là thần linh đều không làm đến đi.

Đại thành võ kỹ cũng không phải dễ dàng tu luyện như, phải có thời gian dài ra tu luyện cũng diễn tập.

Không những thế còn phải trải qua thiên chuy bách luyện, từ trong chiến đấu tiến hành tu luyện đến đại thành.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng bây giờ Lộ Huyền Cơ lại không cần thực chiến, chỉ cần diễn luyện một canh giờ đã có thể tu đến đại thành.

Sao mọi người có thể không khiếp sợ được đây.
“Chúc mừng viện trưởng, lần này Thánh Thiên Viện nhận được không ít mầm mống nha!”
“Lữ đặc sứ quá lời, cũng nhờ có may mắn của ngươi đây” Mục Uy Long tươi cười hướng Lữ Hồng đáp.
….
“ y da, thật sự không cố ý luyện đến đại thành nha!” Lộ Huyền Cơ sau khi thi triển võ kỹ xong thì nhẹ than một tiếng.
Nhìn vẻ mặt tiếc hận của hắn, mọi người có chút xúc động muốn lên đập hắn một trận.

Chỉ tiếc nơi này là khu vực khảo thí, hơn nữa thiên phú của tên mập này thật sự quá cao.

Cũng không phải bọn họ có thể tùy ý đắc tội.
“Tốt, người cuối cùng.


Lăng Tiếu Thiên!”
Lúc này mọi người đều nhìn về nam tử khuôn mặt phàm phàm kia.

Bởi vì ai cũng muốn biết, rốt cuộc tên tiểu tử một mực nhắm mắt không diễn luyện này đã tu luyện võ kỹ đến mức nào.
Lăng Huyền Thiên thấy đến lượt mình thì từ từ đứng dậy, sau đó thản nhiên bước đến khu vực mộc nhân kia.
“Bắt đầu!”
Giọng của Lữ Hồng vừa vang lên Lăng Huyền Thiên cũng không chần chừ, hắn cùng lúc đưa hai tay ra liên tục tấn công mộc nhân.

Hơn nữa dưới chân hắn cũng là thi triển Nhàn Vân Bộ phối hợp với Toái Tâm Chưởng, chỉ trong chớp mắt toàn bộ mộc nhân nơi này đều bị oanh nát cũng không kịp phản công hắn.
~ rầm rầm rầm ~
Chỉ sau một khắc đồng hồ, toàn bộ mộc nhân kia đều vỡ vụn, toàn bộ sụp đổ.

“Ta … ta! Chuyện gì xảy ra?”
“Không phải mộc nhân có cấm chế của tối cường thánh giả sao? Sao có thể đơn giản như vậy liền vỡ vụn?’
“Gian lận! Nhất định là tiểu tử này gian lận!”
Đám người bên dưới đều triệt để kinh hãi, trước giờ mọi cuộc thí luyện đều không có người có thể oanh vỡ mộc nhân nha.

Hơn nữa lại có dùng thời gian ngắn như vậy, sao mọi người có thể không khiếp sợ.
Lữ Hồng cũng nhẹ nhíu mày một cái, tại trên thân những mộc nhân này đều có cấm chế giúp giảm thiểu cùng chuyển hóa sát thương.

Vì vậy rất khó có thể dùng lực đánh vỡ nó, sợ là chỉ có thể là thần cảnh ra tay mới có thể làm đến đi.

— QUẢNG CÁO —
“Phối hợp võ kỹ, thật sự là phối hợp võ kỹ?” Chỉ có Mục Uy Long không để tâm đến vấn đề đó.

Cái hắn chú ý là Lăng Tiếu Thiên tiểu tử này lại cùng lúc sử dụng hai loại võ kỹ.
Những người trước đó đều là dùng Toái Tâm Chưởng tân công, sau đó sử dụng Nhàn Vân Bộ né tránh.

Nhưng Lăng Tiếu Thiên lại chân di chuyển, tay tấn công không chỉ tốc độ nhanh chóng, mà còn phối hợp cực kỳ nhịp nhàng.

Dường như hắn ra tay không có một động tác thừa, mỗi một chưởng đều phối hợp với nhịp ra chân khiến cho mộc nhân không kịp phản kích.

Điều này sợ là bản thân hắn bây giờ cũng không làm được đi.
“Hắn … hắn là tu đến viên mãn sao?”
“Viên mãn? Mộc Liên ngươi là bị bệnh sao? Làm sao có người có thể dùng hai canh giờ tu luyện hai loại võ kỹ đến viên mãn đây?”

“Đúng đúng!”
Lăng Huyền Thiên ra tay thật sự quá nhanh, hơn nữa hắn còn phối hợp cùng lúc hai loại võ kỹ.

Vì vậy rất ít người có thể nhìn ra hắn rốt cuộc tu đến mức nào.

Quan trọng nhất, những mộc nhân kia đều đã vỡ vụn cũng không có người biết được hắn tu đến mức nào.
Đúng lúc này Mục Uy Long vuốt râu mỉm cười nói: “Lăng Tiếu Thiên tu hai loại đến viên mãn, có thể miễn vòng ba trực tiếp tiến vào Thánh Thiên Viện”.
“Cái … cái gì?”
“Viện trưởng đây là có ý gì?”
“Trước giờ chưa từng có tiền lệ này đi!”
Mọi người khi nghe Mục Uy Long nói thì đều kinh hãi không thôi.

Trước giờ muốn tiến vào Thánh Thiên Viện đều phải trải qua ba vòng thi, cho dù là người của Thần Triều tiến cử cũng vậy.

Bây giờ lại để tên tiểu tử này trực tiếp bỏ qua vòng ba sao?
Nên nhớ vòng ba là thi sức chiến đấu, nếu để một tên linh vương cảnh thi đấu chắc chắn có hơn chín phần mười hắn không đạt thành tích tốt.

Như vậy sau này tiến vào Thánh Thiên Viện vị trí của hắn cũng sẽ thấp hơn một chút đi.

Nhưng bây giờ nếu như bỏ qua vòng ba, chẳng phải nói Lăng Tiếu Thiên hai vòng đều đứng nhất sao.

Về sau bọn họ gặp hắn sợ là đều phải cúi đầu chào một tiếng sư huynh đi.
Mục Uy Long cũng khẽ thở dài, vốn hắn muốn để Lữ Hồng cho Lăng Tiếu Thiên tiểu tử này nếm một chút thất bại.

Như vậy có thể khiến hắn bớt ngạo cuồng, nhưng tiểu tử này lại có thể phối hợp hai loại võ kỹ đến mức viên mãn như vậy.

Nếu để hắn mất mặt, sợ là có chút có hại cho hắn sau này.

Quan trọng nhất là Mục Uy Long không muốn Lăng Tiếu Thiên có suy nghĩ xấu về Thánh Thiên Viện, nghĩ rằng Thánh Thiên Viện chèn ép hắn.

Vì vậy hắn mới ra quyết định chưa từng có này.
“Ta phản đối! Viện trưởng hắn nhất định tu luyện hai môn võ kỹ này từ trưởng” đúng lúc này một thanh âm vang lên, người mở miệng đúng là Ngao Thế.
“Đúng, đúng! Nhất định là trùng hợp”..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi