VẠN ĐẾ CHÍ TÔN



Chuyện xảy ra tại biệt viện của Lăng Huyền Thiên rất nhanh đã lan truyền khắp Bắc thành, nhưng lại không có mấy người để ý đến.

Bởi vì có một tin tức khác nóng hổi hơn nhiều.

Đó chính là tin tức về hội đấu giá sắp tới của Liệp Hoành thương hội.

Vốn hội đấu giá cứ ba tháng lại tổ chức một lần, nên mọi người cũng không quá để ý đến tin tức này.

Nhưng nghe nói đấu giá hội lần này có rất nhiều bảo vật quý hiếm, thậm chí còn có thánh giai đan phương và lãnh thổ tại ngoại ô Bắc thành cũng được bán ra.
Tin này vừa ra Bắc thành đã triệt để bùng nổ.

Lãnh thổ tại Bắc thành thì không cần nói đến, dù sao cũng không có mấy người có tài lực cũng như thực lực để mua, còn các thế lực lớn hiển nhiên sẽ không bỏ tiền ra mua thêm đất đai.

Bởi vì như vậy sẽ bị các nhà còn lại nhằm vào.

Vì vậy không có mấy người quan tâm đến chuyện này.
Tuy nhiên thánh giai đan phương lại khác.

Đan phương mỗi một bản dù đơn giản nhất đều vô cùng trân quý, bởi vì hầu hết đều bị Đan các nhũng loạn, càng đừng nói đến thánh giai đan phương.

Không có mấy nhà có thể sở hữu.

Bây giờ đấu giá hội sắp tới lại có thánh giai đan phương há không khiến người khác kinh ngạc.
Nếu như đan phương tới tay, chưa cần biết ngươi có thể luyện chế ra hay không.

Chỉ cần ngươi tìm tới câu thông với một số thế lực lớn, chuyên làm sinh ý về đan dược.

Như vậy, ngươi không chỉ có được phần trăm lợi nhuận, thậm chí còn nhận được số lượng lớn đan dược mỗi khi bọn họ luyện ra a.
Chính vì vậy hội đấu giá lần này chắc chắn sẽ vô cùng khốc liệt.

Cho nên ai ai cũng lo chuyện bị tài lực cho mình.

Cũng sẽ không có người để ý đến sự việc của Lăng Huyền Thiên.

Tất nhiên sau khi hội đấu giá kết thúc, có hay không xảy ra chuyện gì, lại không ai có thể biết trước được.

Trong ngoài thành đều đang sôi trào vì đấu giá hội lần này.

Nhưng tại một tòa biệt phủ nhỏ của Liệp Hoành thương hội, không khí vẫn yên ắng như vậy.


Nếu như không phải nơi này vẫn có từng tiếng oanh động vang lên, mọi người chắc chắn sẽ cho rằng nơi này không còn ai ở a.
~ phù ~
Lúc này tại bên trong một gian phòng nhỏ, một nam tử tướng mạo thanh tú, thân mặc bạch bào màu trắng đang ngồi tĩnh tọa nhẹ thở ra một hơi.

Sau đó hắn từ từ mở mắt.

Người này không phải Lăng Huyền Thiên thì là ai đây.
Sau sự việc lần trước, Lăng Huyền Thiên vẫn một mực trong phòng cảm ngộ hắc ám đại đạo, cũng không để tâm đến sự việc bên ngoài.
“Vẫn là thiếu một chút đi” Lăng Huyền Thiên nhẹ hướng tim mình nhìn lại bên trong vẫn là đạo hồn của hắn ngồi tại nơi đó.

Chỉ có điều đạo hồn của hắn cũng không còn màu đen mà đã chuyển về màu vàng như lúc đầu.

Những sợi dây pháp tắc xích lại thân thể hắn cũng đã mờ đi rất nhiều.

Khác biệt duy nhất so với lúc trước chính là sau lưng đạo hồn của hắn có một hình tròn đường kính khoảng hai mét.

Bên trên hình tròn có vô số ký hiệu kỳ lạ, có vũ khí có thần thú, có pháp tắc.

Đặc biệt có một đầu ma long nhỏ đang cuộn tròn tại một không gian màu đen thăm thẳm, trông vô cùng kỳ dị.

Đây chính là biến hóa của vô tự thiên thư sau khi Lăng Huyền Thiên ngộ ra hắc ám đại đạo.

Còn nguyên nhân vì sao lại có biến hóa này, hắn tạm thời cũng không rõ.

Nhưng Lăng Huyền Thiên có thể chắc chắn rằng, đây là một chuyển biến tốt.
— QUẢNG CÁO —
~ két két ~
Đúng lúc này Tiểu Ánh chạy vào hướng Lăng Huyền Thiên nói: “Ca ca, ca ca! Bạch Vũ Hải cho người tới báo, hội đấu giá sẽ bắt đầu vào tối nay”.
“Tốt, đi thôi” Lăng Huyền Thiên mỉm cười nhìn nàng nói.

Nha đầu này nha, chỉ là một buổi đấu giá mà thôi, có cần hấp tấp vậy không.
….
Liệp Hoành thương hội, một trong những thế lực làm sinh ý lớn nhất tại Thiên châu.

Bọn họ không chỉ đa dạng về số lượng và chất lượng hàng hóa, mà còn có vô số phân bổ tại khắp Thiên châu, là thế lực mà không một nhà nào muốn đắc tội.
Hôm nay cũng là ngày mà Liệp Hoành thương hội tổ chức đấu giá đại hội.

Đấu giá hội trường kỳ tổ chức mỗi ba tháng một lần, bên trong đều có vô số bảo vật cùng tài nguyên hữu ích đối với người tu luyện.

Vì vậy mà mỗi lần đấu giá hội được tổ chức, thì đều có vô số người tới tham dự.


Còn nơi tổ chức đấu giá hội tất nhiên là tại Liệp Hoành thương hội tổng đàn tại Bắc thành rồi.
“Woah, thật hoành tráng a” Tiểu Ánh hai mắt sáng trưng nhìn tòa lầu các trước mặt mình.

Lúc này trước mặt đám người Lăng Huyền Thiên là một tòa lầu các vô cùng cao, có thể nói đây là tòa nhà cao nhất tại Bắc thành.

Tòa lầu các này không chỉ cao mà còn được xây lên bởi từng viên gạch được chạm khắc tinh xảo vô cùng.

Tại khu vực trên cùng của tòa lầu này có khắc hai chữ Liệp Hoành tỏa ra từng đoàn hư ảo pháp tắc.

Hiển nhiên người khắc hai chữ này, ít nhất cũng có tu vi bán thần cảnh.

Từ đó có thể thấy được Liệp Hoành thương hội thực lực không thể coi thường được.
Khi mấy người Lăng Huyền Thiên vừa tiến đến cửa thì có hai tên nguyên thánh cảnh chặn lại.

Sau đó hai người thi lễ với đám người Lăng Huyền Thiên nói: “Các vị, thật xin lỗi linh thú không được tiến vào nơi này”.
Khi nói hai người đưa ánh mắt nhìn về phía A Ngưu, tất nhiên là tạo hình của hắn quá dễ nhận biết.

Kỳ lạ là hai người tuy chặn lại mấy người Lăng Huyền Thiên nhưng bọn họ cũng không có thái độ khinh bỉ hay gì, mà rất cung kính hướng Lăng Huyền Thiên làm lễ.
Cũng không phải là vì bọn họ nhận ra đám người Lăng Huyền Thiên, mà là vì người tiến vào Liệp Hoành thương hội địa vị và thân phận đều không thấp, mà lại thường có rất nhiều người của đại thế lực đến nơi này.

Vì vậy bọn họ cũng không có thái độ khinh bỉ khách nhân, mà luôn tỏ ra cung kính.

Đây cũng là lý do vì sao Liệp Hoành thương hội có thể phát triển như vậy.
“Linh thú thì sao chứ? Chúng ta cùng các ngươi cũng không có thù oán gì đi” thấy A Ngưu cúi đầu không nói, Hồ Nguyệt liền trực tiếp nhìn hai ngươi giận dữ nói.
— QUẢNG CÁO —
Nàng cũng không giống như A Ngưu.

Hắn là vì còn nhỏ, hơn nữa từ khi vào phạm vi lãnh thổ của nhân loại đã bị đối xử như vậy đã thành thói quen rồi.

Hồ Nguyệt thì khác, tuy nàng cũng từng tại Nam hoang sinh sống hiểu rất rõ về con người mà linh thú tranh đấu.

Nhưng thực lực nàng mạnh mẽ, lại có thể hóa hình người nên chưa bao giờ bị phân biệt đối xử.

Chính vì thế nàng mới có thể dễ dàng đến Bắc châu lẩn trốn.

Bây giờ, gặp cảnh này sao nàng có thể chịu được đây.
“Cô nương thứ tội, chuyện này cũng không phải bọn ta có thể làm chủ, đây là luật lệ do cao tầng đề ra” hai người thấy nữ tử kia nổi giận thì vội vàng lên tiếng.

Nguyên nhân chính của việc cấm linh thú tiến vào chính là vì sợ bọn họ làm loạn.

Nhưng hai người cũng không dám nói thật, bởi vì sẽ có một số linh thú giả trang hình người tiến vào đây, tham gia đấu gia đại hội.

Hai người cũng có chút lo sợ trong đám người Lăng Huyền Thiên còn có linh thú khác, nên không dám nói thật.

Việc linh thú tiến vào nơi này thật sự không ít, nhưng vì bọn họ thực lực mạnh mẽ, hơn nữa đều có dáng vẻ nhân loại nên Liệp Hoành thương hội cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.

Còn tiểu tử này rõ ràng là hình dáng linh thú, cũng không thể để hắn tiến vào được, như vậy sẽ ảnh hưởng người khác.
“Hắc hắc, lại dẫn theo linh thú tiến vào đây.

Thật sự là ngu ngốc a?”
“Lộ huynh, ngươi cũng không thể trước mặt mọi người mắng nữ tử xinh đẹp như vậy a”
“A, ta quên mất nha.

Vẫn là nhị đệ ánh mắt tinh tường”
Đúng lúc này có thanh âm từ xa vang lại.

Khi mọi người nhìn tới thì chỉ thấy hai tên nam tử đang từ từ bước đến nơi này.

Cả hai tên đều mặc quần áo của luyện dược sư.

Hơn nữa, từ huy hiệu trên áo của bọn họ xem đến, hẳn là thất phẩm luyện dược sư.

“Đan các” Giới Không thấy hai người thì ánh mắt cũng có chút biến hóa nhìn lại.

Từ trang phục cùng huy hiệu kia hẳn là người của Đan các.

Chỉ là hắn cũng không nhận ra hai người, chả lẽ hai người được bồi dưỡng kín đáo sao.
“Ồ! Một tên lừa trọc, một mỹ nữ, một tiểu nha đầu, linh thú lại còn có một tên tiểu bạch kiểm.

Đội hình này thật là kỳ khôi a” tên nam tử được gọi là Lộ huynh cười một tiếng nhìn đám người Lăng Huyền Thiên.

Sau đó dẫn theo nam tử kia bước vào Liệp Hoành thương hội.
Hồ Nguyệt ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai người.

Nhưng nàng cũng không ra tay, bởi vì nơi này dù sao cũng là Bắc thành.

Hơn nữa bây giờ nàng luôn lấy Lăng Huyền Thiên làm đầu, nếu hắn không có ý định ra tay nàng cũng không muốn chủ động gây sự.
Nhưng là nàng đã nhớ kỹ hai tên này, chắc chắn sẽ không để bọn họ yên ổn rời khỏi Bắc thành.
“A Ngưu, cho ngươi” Lăng Huyền Thiên cũng không để ý đến hai nam tử vừa rồi, chỉ nhẹ lấy ra một cái lệnh bài màu vàng kim bên trong có khắc hai chữ Liệp Hoành đúng là lệnh bài mà Bạch Vũ Hải đã đưa cho hắn đặt vào tay A Ngưu.

Sau đó hắn thản nhiên bước vào bên trong.
— QUẢNG CÁO —
Đám người Hồ Nguyệt thấy hắn đi vào cũng vội vã đi theo.


Nàng cũng không quên kéo A Ngưu theo sau, nếu đám người kia cản lại, cùng lắm thì ra tay.
Hai tên nguyên thánh cảnh thấy đám người bước vào thì nhường ra một lối cho bọn họ.

Nhưng đến khi A Ngưu vào bọn họ đang định chặn lại thì thấy một tấm lệnh bài màu vàng trên tay hắn, liền hết sức kinh sợ, đồng thanh kêu lên: “Hoàng Kim lệnh bài!”.
Hoàng Kim Lệnh bài số lượng vô cùng ít, chỉ phát ra không đến mười cái, hầu hết đều rơi vào tay người đứng đầu của các đại thế lực.

Đại thế lực ở đây cũng không phải là những thế lực tại Bắc châu này, mà là chân chính thế lực siêu cấp tại Trung châu.

Nói cách khác hoàng kim lệnh chỉ bán ra tại Trung châu.
Nhưng bây giờ Bắc thành lại có hoàng kim lệnh xuất hiện.

Hơn nữa còn là từ một đầu linh thú sao không khiến bọn họ kinh sợ.

Rất nhanh hai người ổn định lại tinh thần, liền hướng A Ngưu cung kính nói: “Đại nhân, thật xin lỗi.

Là chúng tiểu nhân không có mắt a, mời ngài vào”.
Hoàng kim lệnh bài, chỉ nhìn vật không nhìn người.

Cho dù người cầm nó là ai đi nữa cũng sẽ được ưu đãi tốt nhất tại Liệp Hoành thương hội.

Chính vì vậy cho dù rất khó hiểu vì sao đầu linh thú này lại có hoàng kim lệnh, nhưng bọn họ cũng không dám lãnh đạm.

Còn việc Liệp Hoành thương hội vì sao không sợ người khác cướp đoạt hoàng kim lệnh của mình phát ra sao.

Bởi vì những người có được hoàng kim lệnh đều có bối cảnh và thực lực siêu cường.

Ai lại ngu ngốc vì một chiếc lệnh bài đắc tội bọn họ đây.
A Ngưu ánh mắt kinh nghi nhìn hai người cũng không rõ vì sao hai người bọn họ lại thay đổi thái độ nhanh như vậy.

Nhưng rất nhanh hắn nhìn đến lệnh bài trong tay mình, khẽ mỉm cười.

Sau đó trực tiếp đi vào trong trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
“Chuyện gì xảy ra? Tại sao linh thú có thể tiến vào?”
“Đùa ta sao! Liệp Hoành thương hội làm việc như vậy sao”
“Câm miệng! Ngươi muốn chết cũng đừng lôi theo người khác.

Liệp Hoành thương hội không phải ngươi có thể dị nghị a”

Đám người đều kinh ngạc cùng hoảng sợ nhìn bóng dáng A Ngưu từng bước tiến vào bên trong lầu các.

Tuy bọn họ rất bất mãn, nhưng cũng chỉ là nghị luận vài câu.

Bởi vì không có người nào dám bàn tán về Liệp Hoành thương hội.

Tại sao ư? Tại vì thực lực của bọn họ cường đại..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi