VẠN KIẾP YÊU EM TỔNG TÀI XIN ĐỪNG LỪA EM!


Kỳ thật Kỷ Ái Hà cũng không thể thay đổi được quyết định của An Thẩm, An Thẩm vẫn như cũ quyết định đưa cho An Tịnh Nhã 1% cổ phần tập đoàn An thị, với điều kiện muốn cô phải yên lặng, ở nhà làm vợ hiền dâu thảo.

Lúc An Tịnh Nhã nhìn thấy giấy tờ luật sư của An Thẩm đưa đến, một cái nhìn cũng không thêm nhìn, đương nhiên cũng không mở ra xem, chậm rãi đuổi người, còn kêu luật sư cầm giấy tờ này về.

An Thẩm tức đến độ nổi khùng, Kỷ Ái Hà lại nhân lúc này đâm chọc.

"Em đã nói rồi, An Tịnh Nhã vốn cũng không cần 1% cổ phần An thị, hay có thể nói, nó muốn nhiều hơn.

Hôm nay anh đưa nó cổ phần, ngày mai nó sẽ lại quậy."
An Thẩm lại không cho là vậy, chỉ nghĩ đơn giản là An Tịnh Nhã giận dỗi, trực tiếp cầm giấy tờ đến giải trí Peony tìm An Tịnh Nhã.
An Tịnh Nhã có chút mất hứng nhìn lên, biểu cảm không mấy kiên nhẫn.

"An tổng, đây là Cao thị, không phải An thị của ngài." Lời nói vô cùng khách sáo của hậu bối đối với trưởng bối.

An Thẩm hừ một tiếng ngồi xuông, đem giấy tờ vất đến trước mặt An Tịnh Nhã, giọng điệu như người bố thí.

"Đây là 1% cổ phần của An thị, mỗi năm công ty đều sẽ chuyển tiền hoa hồng vào tào khoản cho cô.

Ký tên, sau đó rút khỏi giới giải trí, ngoan ngoãn về nhà làm dâu người ta đi.

Cũng đừng quên mục đích ban đầu gả vào Cao gia."
Lời này là nhắc nhở An Tịnh Nhã, lúc đầu gả vào Cao gia là liên hôn gia tộc, áp chế Mạc gia, đồng thời tiết lộ một số bí mật thương nghiệp của Cao gia về An gia.

Bất quá, từ lúc An Tịnh Nhã gả vào Cao gia đến bây giờ, bản thân cô dù biết nhiều thứ, nhưng đều không nói với An Thẩm, ngược lại là thái độ như người ngoài, không mấy thân thiết.


An Tịnh Nhã không đáp lời An Thẩm, ngược lại cũng đưa đến trước mặt ông một sấp giấy tờ mà cô vừa kêu Giang Minh Triết tổng kết mang đến.

"Lợi nhuận một năm của Peony, so với bán 1 % cổ phần của An thị còn nhiều hơn.

An tổng vẫn là nên cầm cái này về." Đồng thời đưa giấy tờ chuyển nhượng cổ phần về cho An Thẩm.

An Thẩm nhíu mày thật chặt.

"An Tịnh Nhã, mày...."
"An tổng, trước mặt ông là Cao tổng phu nhân, mong ông có thể tôn trọng."
"Đúng là đứa con gáo bất hiếu mà." An Thẩm từ trên ghế đứng bật dậy, đưa tay chỉ thẳng mặt An Tịnh Nhã chửi.

An Tịnh Nhã nở nụ cười, một nụ cười khinh thường cùng nét mặt khinh bỉ không hề cho giấu.

"An tổng, tôi ngoại trừ mang dòng máu cùng họ của ông ra, đối với ông đều không có bất kì kiên quan gì.

Hơn nữa, tôi không cha không mẹ, sao coa thể nói là bất hiếu.

Tôi từ nhỏ đi học bị bạn bè chế giễu là không cha, lớn lên bị người ngoài coi là con của tiểu tam, con ngoài giá thú, ông đã từng một lần đứng lên che chở cho tôi chưa.

An Thẩm, ông có từng một lần thấy có lỗi với mẹ tôi không? Mẹ tôi vì tương lai của ông, vì sự nghiệp của ông, bị gia đình ông chê không có gia thế, nghèo túng, chịu chấp nhận đứng về phía sau để ông cưới người khác, một mình nuôi tôi trước sau không đòi hỏi.

Còn vì ông và bà ta mà mất đi đứa con đầu lòng.

An Thẩm, ông có từng một lần thấy có lỗi với mẹ tôi không mà kêu tôi phải hiếu thảo."
An Tịnh Nhã tức giận bùng phát, nói hết ra mọi chuyện.

Mẹ cô vốn không phải tiểu tam, bà là đường đường chính chính được An Thẩm cưới.

Nhưng lúc đó An Thẩm, trong tay không có gì, không phải người thừa kế của An gia, cho nên lấy một người nghèo túng như mẹ cô vốn gia tộc cũng không để ý.

Nhưng vài năm sau, người thừa kế An gia tai nạn bất ngờ qua đời, An Thẩm lên làm người thừa kế, các lão trưởng bối của An gia liền phản đối mẹ cô.

Bởi vì mẹ cô nghèo khổ, không có gia thế như Kỷ Ái Hà, cho nên bị bắt ép phải ly hôn.

Còn bị Kỷ Ái Hà đẩy ngã đến sẩy thai, An Thẩm lại chỉ đứng một bên không nói gì.

Cuối cùng vẫn là mẹ cô không ký đơn ly hôn nhưng vẫn rời đi để An Thẩm cưới người khác.

Sau khi An Thẩm cưới Kỷ Ái Hà, một hai vẫn tìm đến mẹ cô làm phiền.

Đến khi mẹ cô có thai cô, ông liền đưa bà đến vùng nông thôn hẻo lánh, đến lúc mẹ cô qua đời ông ta mới lại đón cô về.

Nực cười, đây quả nhiên là chuyện nực cười.


Đương nhiên, mẹ cô không ký đơn ly hôn, đến thời điểm cô sinh ra được hơn mười tuổi cuộc hôn nhân của An Thẩm và Kỷ Ái Hà mới được pháp luật chấp nhận, vì lúc đó mẹ cô đã qua đời rồi.

Ngày hôm nay An Thẩm lại vẫn có thể đứng ở trước mặt cô nói đến hai từ bất hiếu, xin hỏi, An Tịnh Nhã cô bất hiếu chỗ nào.

An Thẩm bị An Tịnh Nhã nói đến miệng dính chặt không thể phán bác lại, vì đó là sự thật.

An Tịnh Nhã bình tĩnh ngồi trở lại ghế, lấy tài liệu công ty mở ra kiểm tra rồi ký tên, mặt cũng không ngẩng lên trực tiếp đuổi người.

"An tổng, cửa bên trái, không tiễn."
An Thẩm cầm giấy tờ lên, muốn mở miệng chửi một câu cũng không được, tức giận mà ra về.

Lúc ra đến cửa lại gặp được Cao Minh Thành không biết từ lúc nào đã đứng ở bên ngoài.

An Thẩm nhìn chằm chằm anh, sau đó cứng nhắc mà rời đi.

Ngửi thấy mùi hương tuyết tùng quen thuộc, An Tịnh Nhã ngẩng đầy lên thấy Cao Minh Thành đang chậm rãi đi đến, trên tay còn cầm theo một cái túi gì đó.

Cao Minh Thành nở nụ cười dịu dáng đi đến, "Một khách sạn gần công ty hôm nay vừa ra một loại Pudding mới, anh mang đến cho em."
An Tịnh Nhã ngược sáng nhìn anh, trong lòng liền ấm áp.

"Không cần phiền anh như vậy." An Tịnh Nhã đưa tay cầm lấy túi bánh, không ngần ngại mở ra ăn luôn.

Cao Minh Thành nhìn đến tài liệu cô đang xem, chỉ vào một chỗ trong đó, "Chỗ này có vấn đề, tài liệu này em đừng ký."
"A..." An Tịnh Nhã gật đầu nhìn đến chỗ Cao Minh Thành chỉ, còn nghiêm túc lấy bút ra đánh dấu.

"Em sẽ đưa lại xuống dưới để phòng kế hoạch sửa."
Sau đó nhìn đến đống tài liệu chất đống bên cạnh, lại nhìn đến Cao Minh Thành ở trước mặt bằng đôi mắt lấp lánh.

Cao Minh Thành bất cười ngồi xuông ghế, lấy đi cây bút và tất cả tài liệu cô cần phê duyệt.


"Em cứ ăn, anh giúp em xem tài liệu, cái nào được anh sẽ để sang một bên cho em ký."
An Tịnh Nhã cảm thấy hơi có lỗi, "Có ảnh hưởng đến công việc của anh không?" Cô biết anh rất bận nha.

"Không có, công việc của anh cơ bản đều đã hoàn thành xong hết rồi.

Còn lại một số việc nhỏ để thư ký làm là được."
Một số việc nhỏ của Cao Minh Thành chính là, họp với đối tác về một hạng mục lớn.

Cơ bản đã hẹn xong hết rồi, kế hoạch đều chuẩn bị tỉ mỉ rồi chỉ việc đợi Cao Minh Thành đến dùng "võ môm nói chuyện với người ta thôi.

Nhưng thư ký gọi đến bạc cả đầu cũng không liên lạc được với Cao Minh Thành, cuối cùng gọi cho Giang Minh Triết hỏi có biết tổng tài đi đâu không.

Tuy Giang Minh Triết hiện tại không làm thư ký bên tập đoàn Cao thị, nhưng anh vẫn là thư ký cấp cao của Cao thị, cũng vẫn là người lên lịch trình công việc cho Cao Minh Thành.

Cho nên không tìm được tổng tài liền gọi cho thư ký Giang.

Giang Minh Triết miệng giật giật nghe nữ thư ký bên kia nói, lại nhìn đến tổng tài đang ngồi trước mặt phu nhân phê tài liệu, đẩy gọng kính bạc.

"Cô cứ chuẩn bị hết ra đi, mười năm phút sau tôi sẽ có mặt."
Nói xong liền cúp máy đi ngay.

Dù sao cũng không phải lần đầu tiền, thư ký Giang đã làm đến thuận thục rồi.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi