VẬN MAY ĐỔI ĐỜI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy lời này của Hoắc Hoàn Vũ, Chu Khuê sợ mất mật.  

Gia đình gì đây?   

Advertisement

Mấy tỷ tệ cùng lắm là không cần nữa?  

Nếu như không phải biết rằng có khả năng, Chu Khuê còn đang nghĩ rằng hai người này đang quay phim điện ảnh.  

Advertisement

“Tiếp theo phải làm thế nào bây giờ?”  

Trong vòng mấy phút ngắn ngủi, đây là lần thứ hai Hoắc Hoàn Vũ hỏi Lý Thần câu này.  

Bản thân Hoắc Hoàn Vũ không phát hiện ra, bây giờ anh ta đã hoàn toàn coi Lý Thần là trụ cột xương cốt của mình rồi.  

Cho dù xảy ra chuyện lớn như vậy, nhưng phản ứng đầu tiên của anh ta không phải là quay về tìm Hoắc Chấn Châu hay Hoắc An Lan để bàn bạc cách đối phó mà nhờ Lý Thần giúp đỡ.  

Lý Thần cau mày suy nghĩ một chút, nói: “Đợi”.  

“Đợi”, Hoắc Hoàn Vũ trợn ngược hai mắt nhìn Lý Thần: “Bây giờ lửa cháy đến mông rồi còn đợi? Đợi ngọn lửa này thiêu chết tôi luôn à!”  

“Nóng nảy không giải quyết được vấn đề gì”, Lý Thần thở dài một hơi: “Thành thật mà nói, hiện giờ tình hình hoàn toàn không có lợi cho chúng ta, Lâm Lang Thiên đang nắm trong tay thế cục và quyền chủ động, chúng ta chỉ có thể đợi anh ta ra chiêu, sau đó nghĩ cách đối phó”.  

Khóe miệng Hoắc Hoàn Vũ giật giật, hung hăng nói: “Hay là tôi đập vỡ cái chum luôn cho xong, cùng lắm thì quay về nhận tội với ông nội, quyết một trận cá chết lưới rách với nhà họ Lâm, xem xem cuối cùng ai sẽ phải quỳ xuống cầu xin!”  

Lý Thần cười nói: “Nếu như nhà họ Lâm thật sự có ý định cá chết lưới rách với anh thì có lẽ sẽ không để Quan Lâm Lâm và Nhan Hạ tới đây đâu”.  

“Lâm Lang Thiên làm như vậy có thể thấy được sự việc này vẫn chưa được trình lên cấp gia tộc, đây chỉ là thủ đoạn của bản thân Lâm Lang Thiên mà thôi, còn có đường cứu vãn”.  

Hoắc Hoàn Vũ thở dài một hơi, ngồi xuống ghế sofa, bực bội nói: “Trách tôi gây ra họa”.  

Lý Thần vỗ vai Hoắc Hoàn Vũ, nói: “Xảy ra chuyện như vậy rồi giờ tự trách thì cũng vô ích, nghĩ cách giải quyết vấn đề trước đã, đợi mọi chuyện qua đi, xem lại xem bản thân mình có chỗ nào chưa tốt, sau khi nhận được một bài học thì phải nhớ kỹ, như vậy cho dù cái giá có hơi lớn một chút thì cũng đáng”.  

Khi đang nói chuyện, điện thoại của Lý Thần đột nhiên vang lên.  

Là một số lạ.  

Sau khi nhấn nghe, giọng nói thoải mái của Lâm Lang Thiên vang lên ở đầu dây bên kia: “Anh Lý, nghe nói bây giờ anh Hoắc vẫn còn rất sung sức? Vẫn còn sức đánh người sao?”  

Lý Thần nhẹ giọng nói: “Xem ra Nhan Hạ làm rất tốt, vừa ra khỏi cửa để chuyển

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi