VẬN MAY ĐỔI ĐỜI

Nhan Hạ kích động nói: “Đúng vậy, cám ơn anh Lâm, ha ha, người như anh Lâm mới gọi là cao cả, chúng mày so với anh ấy là cái thá gì chứ?”  

“Đắc ý nhất thời thì coi là bản lĩnh đéo gì, đó là do anh Lâm không tính toán với chúng mày, bây giờ anh Lâm chỉ cần dùng chút thủ đoạn, không phải là bắt được chúng mày quỳ xuống đấy sao?”  

Nhan Hạ vừa nói xong liền cảm thấy một ánh mắt ớn lạnh từ tận xương tủy đang nhìn chằm chằm vào người mình, anh ta nhìn về phía Hoắc Hoàn Vũ, nhìn thấy vẻ mặt u ám của anh ta, vô thức lùi lại một bước.  

Advertisement

Nhan Hạ bị Hoắc Hoàn Vũ đánh cho một trận, đến giờ vẫn còn cái bóng tâm lý trong lòng.  

Nhưng Nhan Hạ lập tức nhận ra rằng mình đang chiếm ưu thế, Hoắc Hoàn Vũ hoàn toàn không dám làm gì, trong lòng anh ta lập tức tự tin trở lại.  

Advertisement

“Nhìn gì mà nhìn? Có bản lĩnh thì lại đánh tao đi!”  

Hoắc Hoàn Vũ hít sâu một hơi, nắm chặt nắm đấm.  

Anh ta chưa từng tức giận như thế này bao giờ.  

Bởi vì dùng lực quá mạnh, các khớp ngón tay của anh ta phát ra tiếng kêu như đậu rán.  

Nhưng anh ta vẫn phải cố kìm nén.  

Nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt lạnh như băng quét qua ba người Lâm Lang Thiên, Nhan Hạ và Quan Lâm Lâm một cái.  

Ngay khi Hoắc Hoàn Vũ định nói, Lý Thần đã lên tiếng trước.  

“Lưu Quân, nếu anh ta đã muốn bị đánh như vậy thì đáp ứng yêu cầu của anh ta đi”.  

Lý Thần vừa dứt lời, Lưu Quân, người đã không kiềm chế bản thân được từ lâu lúc này mạnh mẽ lao ra như một con hổ xổng chuồng.  

Khoảng cách bảy, tám mét, ở giữa còn một chiếc bàn tròn lớn đủ cho hai mươi người ngồi.  

Chỉ thấy Lưu Quân hiên ngang đạp lên mặt bàn, cơ thể vạm vỡ nhưng vô cùng linh hoạt, chớp mắt vài cái anh ta đã bước qua bàn tròn và đi tới trước mặt Nhan Hạ.  

Lúc này, vẻ hoảng sợ trên mặt Nhan Hạ mới dần dần lộ ra.  

Nhưng Lưu Quân đã túm lấy cổ áo anh ta, xoay anh ta vòng vòng mấy lần rồi ném lên mặt bàn.

Những tiếng động lớn vang lên.  

Dao dĩa vỡ tan tành, thậm chí những chiếc đ ĩa trên bàn xoay cũng nứt toác.  

Nhan Hạ thống khổ hét lên, nằm trong những mảnh vụn thủy tinh, máu me đầm đìa.  

Tất cả những chuyện này diễn ra quá nhanh, Quan Lâm Lâm chỉ kịp hét lên một tiếng.  

Còn ánh mắt của Lâm Lang Thiên giật giật, trong lòng kinh hãi nhưng vẫn phải cố duy trì vẻ mặt bình tĩnh.  

Ngay cả Hoắc Hoàn Vũ cũng bị chấn động.  

Anh ta không ngờ rằng Lý Thần, người luôn yêu cầu sự ổn định trong cách làm việc lại đột nhiên làm ra chuyện bạo lực còn hơn cả anh ta. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi