VẪN THẠCH THIÊN HÀNG

Editor: LuciferVadden

【Vẫn chưa có meo, meo quét là chính xác nhất rồi, phạm vi rất nhỏ, tạm thời chưa quét được sóng đặc biệt 】Hắc Miêu nói.

【Có thể tra Tề Mộ Vân bây giờ đang ở đâu không?】Tiêu Phong hỏi.

【Có thể, ta trước kia có ghi lại sóng dị năng của Tề Mộ Vân】Hắc Miêu nói. Trên thực tế, nó ghi lại lúc Tề Mộ Vân và kí chủ nhà mình hổn hển hổn hển…

【Người đang ở đâu?】Tiêu Phong hỏi, đám người A Long tìm khắp nơi cũng không phải biện pháp.

【Không xa, cao ốc bách hóa phía trước. Ủa? Kế bên Tề Mộ Vân còn có một sóng năng lượng tương đối mạnh…】Hắc Miêu nghi ngờ nói 【Chẳng lẽ là tang thi cấp bốn?】

Tiêu Phong nghe thấy tang thi cấp bốn, trong lòng hơi lo lắng Tề Mộ Vân, lập tức hỏi: 【Sóng năng lượng của tang thi cấp bốn có mạnh hay không? So với sóng năng lượng của Tề Mộ Vân thì sao?】

【Kí chủ à, chẳng lẽ ngươi động tâm rồi hử?】Hắc Miêu đột nhiên dùng giọng nhiều chuyện hỏi.

【Nói nhảm!】Tiêu Phong tức giận nói 【Mau nói.】

【Nói nhảm là có ý gì?】Hắc Miêu không hiểu.

【Trước tiên mau nói về tình huống bên kia!】Tiêu Phong cường ngạnh nói sang chuyện khác.

【Sóng năng lượng của Tề Mộ Vân so với tang thi cấp bốn thì yếu hơn, bây giờ hắn mới cấp ba, nhưng đây cũng là đứng đầu nhân loại rồi, suy cho cùng cũng đâu có mấy người có thể giống ngươi, cũng không biết ngươi may mắn hay xui xẻo nữa.】Hắc Miêu nói.

Haiz, kí chủ nhà mình thật là miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo mà, rõ ràng thích mạnh miệng!

“A Long, đi thẳng đi” Tiêu Phong nói “Phía trước có một tòa cao ốc bách hóa, vật liệu bên trong tương đối nhiều, hơn nữa thức ăn hẳn còn nguyên, có lẽ Tề thiếu bọn họ ở bên trong không chừng?”

“Cao thiếu có dị năng về phương diện này?” Nghiêm Thụy Minh trong mắt lóe lên một tia tìm tòi nghiên cứu.

“Trực giác.” Tiêu Phong cười cười, không trả lời thẳng.

“A Long, nghe theo Cao thiếu, đi thẳng đến cao ốc bách hóa bên dưới.” Nghiêm Thụy Minh nói với A Long.

Tiêu Phong nói có đạo lý, Tề thiếu mang không ít người, có khả năng mục tiêu là cao ốc bách hóa tương đối lớn.

“Được.” A Long tăng nhanh tốc độ xe.

Bên trong xe cộng thêm Tiêu Phong nữa tổng cộng có năm người, nhưng trang bị lại hết sức nhiều, Tiêu Phong suy đoán mấy người này trở về tiếp tế cho căn cứ, nghe thấy tin tức tang thi cấp bốn lúc này mới khẩn cấp chạy đến.

“Chết tiệt!” A Long đột nhiên quát to một tiếng, sau đó quẹo cua xe cực nhanh, bên ngoài xe truyền đến tiếng thú gào, bụi mù mịt tràn ngập mười mấy giây.

“Thú biến dị hay tang thi động vật?” Nghiêm Thụy Minh nhanh chóng trang bị đủ đạn cho súng, hỏi.

“Hình như là tang thi động vật! Thật xui xẻo!” A Long cau mày, đối phó với tang thi động vật tương đối tốn thời gian. Hơn nữa, nếu như nơi này động tĩnh quá lớn, sợ là trăm phần trăm sẽ dẫn con tang thi cấp bốn kia đến!

Lúc xe quẹo cua gấp Tiêu Phong bị đụng vào những người bên cạnh, bắp thịt cứng rắn, so với đụng vào ghế ngồi không khác gì mấy, đụng đau quá chừng.

Xoa xoa bả vai đụng đau, Tiêu Phong nhìn ra bên ngoài cửa xe, bụi mù mịt một hồi lập tức biến mất, một con tang thi động vật to lớn tiến vào tầm mắt đám Tiêu Phong.

Hẳn là loài chó, bây giờ biến thành tang thi, thân hình trở nên to lớn không nói, răng nanh còn vừa dài vừa nhọn vừa bự, dưới ánh mặt trời khiến người ta nhìn mà phát khiếp.

Một đôi mắt không có nửa điểm đen, trắng toát, quỷ dị dị thường, da lông rách nát, mơ hồ có một ít bóng dáng giòi bọ, tản ra mùi hôi thối.

“Dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết con tang thi động vật này!” Nghiêm Thụy Minh nghiêm túc nói, một bàn tay vuốt ve thân súng, một bàn tay khác nắm chặt hàng đạn dự bị.

“Được rồi!” A Long cầm một cây đại đao lên quay đầu nói với Tiêu Phong “Cao thiếu, ngài chờ lát nữa trốn xa một chút, ừm, cũng không cần quá xa, bằng không gần đây sẽ có tang thi, cũng không cần quá gần bằng không sẽ bị thương…” A Long còn chuẩn bị nói thêm, đã bị Nghiêm Thụy Minh thưởng cái tát lên đầu.

“Nói nhảm nhiều thế!” Nghiêm Thụy Minh thật sự chả biết rốt cuộc người này lớn lên trong hoàn cảnh gì.

“Nghiêm đại ca, đừng đánh đầu…” Vốn đầu óc có chút không sáng sủa òi, lại đánh thì càng không sáng sủa.

Tiêu Phong nhìn thần sắc ủy khuất kia của A Long, cẩn thận không nói ra nửa câu sau.

“Phải đó phải đó! Cao thiếu ngài thông cảm cho ta!” A Long cao hứng nói.

Nghiêm Thụy Minh đỡ trán, hết thuốc chữa. Ngoài ra hai người ngồi sau cũng lắc đầu, tính tình này, may mà Nghiêm Thụy Minh mỗi ngày thường xuyên canh chừng, bằng không… Thật đúng là khó mà nói được.

“Đến rồi!” A Long thấy con tang thi động vật kia tới, lập tức mở cửa xe, xốc đại đao lên trên, hai người ngồi sau thấy thế, cũng mở cửa xe, cầm trường đao xuống xe.

Ngược lại Nghiêm Thụy Minh không xuống xe, y cầm một khẩu súng, bắn tang thi động vật. Tiêu Phong thấy mấy người này không cần hắn hỗ trợ, liền không ra tay.

A Long là dị năng giả thổ hệ, mặc dù thường ngày A Long làm việc thẳng thắn, nhưng lúc chiến đấu lại hết sức biết lợi dụng ưu thế bản thân, dị năng thổ hệ, rất thích hợp đào hố.

Ngoài ra hai người kia đều là dị năng phong hệ, mấy trận gió qua đi, tang thi động vật rõ ràng rơi xuống thế hạ phong. Nếu như là thú biến dị, có lẽ lúc này sẽ chọn chạy trốn, thế nhưng, tang thi động vật lại không biết, bởi vì thang thi cấp thấp không có tư tưởng, trong đầu chỉ có ăn uống.

Qua mấy phút, máu của con tang thi động vật kia ít đi hơn một nửa, nhưng vẫn không thuận theo không buông tha tấn công điên cuồng.

Tang thi linh giai xung quanh từ từ lại nhiều hơn, đều là nghe thấy tiếng động nơi này mà tụ lại.

Nghiêm Thụy Minh nhìn xung quanh, “chậc” một tiếng, bỏ súng xuống, mở cửa xe xuống xe.

“Cao thiếu, bản thân ngài có thể đảm bảo mình an toàn chứ? Tang thi xung quanh khá nhiều.” Nghiêm Thụy Minh hỏi.

“Đương nhiên có thể.” Tiêu Phong nói, phóng song đao trong không gian ra, trong nháy mắt đã xuất hiện trong tay.

Thấy Tiêu Phong không sợ tang thi, Nghiêm Thụy Minh tin tưởng mấy phần, vì thế xuống xe đi giúp bọn A Long.

Tiêu Phong cũng xuống xe, tiếp theo giết hết con tang thi này đến con tang thi khác. Nắm vẫn rất có trách nhiệm mà móc tinh hạch tang thi.

Xòe móng, móc! Chủ nhân nhà mình cười híp mắt nói với mình, cố gắng móc tinh hạch tang thi, trở về ăn bữa tiệc siêu bự!

Nghiêm Thụy Minh quay đầu nhìn một cái, nhất thời yên tâm. Trong tay xuất hiện kim quang, rất nhất, một cây cung kim loại đã xuất hiện trong tay Nghiêm Thụy Minh.

Y dùng dị năng hiện hóa ra một mũi tên kim loại, mò trong túi ra một cọng dây gân thượng hạng, đặt cung kim loại lên, đem mũi tên khoác lên dây gân, dùng sức kéo cung ra cực hạn.

“A Long, mấy người các cậu trước hết tránh ra! Tôi bắn đầu nó!” Nghiêm Thụy Minh lớn tiếng hô.

Mấy người A Long lập tức lui ra.

Trong nháy mắt, Nghiêm Thụy Minh lập tức bắn tên kim loại ra, sau đó lại hiện hóa thật nhanh một mũi tên kim loại y hệt, liên tiếp bắn ra.

Tang thi động vật thân hình khổng lồ, cộng thêm vừa nãy mấy người A Long nỗ lực, bây giờ tốc độ chậm chạp, là một cái bia sống sờ sờ, Nghiêm Thụy Minh rất dễ bắn trúng toàn bộ mũi tên trên đầu tang thi động vật.

A Long thấy vậy, thừa dịp mày bệnh muốn mạng mày, vung đại đao hung hăng chém xuống cổ tang thi động vật.

Tiêu Phong phân tâm nhìn tình huống trận chiến, tiến triển rất tốt, hơn nữa cũng rất nhanh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi