VẠN TỘC CHI KIẾP

Tô Long xem thường, "Ta biết, nghe người ta nói là nó dùng thiên phú tinh huyết gì đó để giết, không phải nó còn chưa tới Đằng Không sao? Ta đã là Vạn Thạch lục trọng rồi."

Trần Long lại cười khổ, "Đại ca, hắn mở mấy trăm khiếu rồi!"

Dù chưa phải Đằng Không thì cũng không phải là người mà ngươi có thể đối phó.

"Đó là con trai của ta, dù nó có là Sơn Hải, ta đánh nó mà nó dám hoàn thủ à?"

Tô Long liếc mắt nhìn qua, tức giận nói: "Ngươi không phải Sơn Hải sao? Ta đánh ngươi, ngươi dám hoàn thủ?"

"..."

Không nói gì!

Trần Long cười khổ, cũng không lên tiếng.

"Tiểu tử nhà ngươi đúng là cũng có chút năng lực, lúc ta xuất ngũ ngươi mới chỉ Thiên Quân, khi ta quay về, mới 18 năm mà ngươi đã đến Sơn Hải!"

Tô Long thổn thức vô cùng, "Có chút hối hận, năm đó nếu ta không đi, trong 18 năm qua có phải là cũng sẽ đến Sơn Hải hay không? Nếu ta là Sơn Hải... mẹ nó, những tên khốn kiếp kia dám khi dễ vợ con ta, ta sẽ giết chết bọn hắn!"

"Đại ca hiện tại tu luyện cũng không muộn."

"Vô nghĩa!"

Tô Long lại hùng hùng hổ hổ vài câu, rất nhanh bèn nói: "Phải mau Đằng Không mới được! Nhãi con nhà ta thì ta biết rõ tính nó, từ bé nó đã không phải là kẻ nguyện ý thua thiệt, không sớm thì muộn cũng sẽ quay lại Đại Hạ phủ! Không tu luyện mạnh hơn một chút, mai sau tiểu tử này đánh tới Chư Thiên chiến trường, muốn cướp cha hắn đi, cha hắn không chạy nổi thì mới mất mặt!"

"Đại ca... Không đến mức này đâu..."

"Thôi đi, ngươi thì biết cái gì!"

Tô Long mới mặc kệ gã, con trai của ta ta còn không rõ sao?

Từ bé đã không phải thứ gì tốt!

Lòng trả thù đặc biệt mạnh!

Ăn chút thiệt thòi thì nó sẽ giấu ở trong lòng, có năng lực rồi, không sớm thì muộn sẽ tìm về.

Nghe nói lần này loạn đấu còn có liên quan tới sư phụ hắn và cả lão Liễu nữa...

Tô Long cũng rất bất đắc dĩ, lão Liễu kia thoạt nhìn mày rậm mắt to, là người có văn hóa, làm sao còn trêu chọc đủ thứ phiền toái như vậy?

Ông ấy dạy con trai mình năm năm, với tính cách, với năng lực của con trai mình, nó có thể không ra mặt thay ông ấy mà được à?

Chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi!

"Tiểu tử kia chỉ sợ đã lợi hại hơn ta, sớm đến Đằng Không mới được, ta đến Đằng Không thì nó có thể đánh thắng được ta sao?"

Tô Long thầm nhủ, y phải nhanh chóng đột phá Đằng Không mới được.

Bằng không thì mất mặt lắm!

...

Đại Minh phủ.

Tô Vũ đưa ba Quả cầu nhỏ ra ngoài, bọn chúng đều đã dùng không ít Thiên Nguyên khí.

Khờ mập mạp có vẻ như rất hài lòng, mặc dù nó cảm thấy Tô Vũ không quá chính trực, hai nhãi con nhà nó hình như đều thiếu ít máu, có điều không sao, nhìn cả hai nhãi con đều ăn mập thêm một vòng, nó cũng lười so đo với Tô Vũ.

Chỉ là tội nghiệp Quả cầu nhỏ số 3 quá, thế mà gầy hơn hai nhãi con kia không ít, sao Tô Vũ lại không cho lão tam ăn thêm một chút chớ?

Hẹp hòi hết sức!

Tô Vũ không để ý tới việc này, hắn cũng không quan tâm Khờ mập mạp nghĩ cái gì, thời khắc này Khờ mập mạp đã hết tác dụng!

Hiện giờ Tô Vũ đang vô cùng mong đợi Hạ Hổ Vưu đến.

Hắn phải rút ra Thiên Nguyên khí để cho thân thể mình mau chóng tấn cấp!

...

Trong sự trông mong của Tô Vũ.

Ngày 17 tháng 2.

Người của Đại Hạ phủ cuối cùng cũng đến!

Đại Minh Văn Minh học phủ.

Vọng Nguyệt đình.

Tầng cao nhất.

Hạ Hầu gia lại tới, cùng đi theo còn có Hạ Hổ Vưu, cùng với ba vị Các lão của tam đại học phủ!

Các lão của Đại Hạ Văn Minh học phủ cũng là một vị khá quen mắt, Tề các lão.

Người của hai đại học phủ khác thì Tô Vũ chưa gặp, bất quá rõ ràng không phải là người của đơn thần văn nhất hệ, tới chỉ thêm chướng mắt.

Hiện tại, Tô Vũ nhìn thấy mấy vị Các lão thì cũng không bày ra thái độ quá khách khí, hắn hơi hơi cúi đầu tỏ vẻ kính ý đối với cường giả, xong xuôi thì hắn cũng không nhìn ba vị Các lão nữa, chỉ nói thẳng: "Trước đó ta đã nêu ra 8 điều kiện với Hầu gia, có mấy cái Hầu gia không làm được, mạng của Phong Kỳ sư thúc, ta muốn Hầu gia giữ nhưng mà ngài không làm được."

Hạ Hầu gia tủm tỉm cười hỏi lại: "Phong Kỳ vẫn còn sống sót, không phải sao?"

Hạ Hầu gia lại nói: "Miễn đi tội lỗi của Bạch Phong, Đan Hùng không vào Đại Hạ Văn Minh học phủ. Nguyên Khánh Đông đã xin lỗi, học phủ đổi lấy điểm công lao càng cao, Nguyên Khánh đông đáp ứng, nguyện ý gánh chịu chút phụ cấp, thần thi cũng có thể cho ngươi một bộ, Cầu Tác cảnh không giữ lại nữa..."

"Tính ra thì chỉ có chuyện thức hải bí cảnh là không thể đáp ứng ngươi!"

Ở bên cạnh, Tề Các lão xen vào: "Tô Vũ, ngươi cũng biết tình huống của thức hải bí cảnh rồi, đây là do phủ trưởng đời thứ nhất lưu lại, cũng là căn cơ của Đại Hạ Văn Minh học phủ, nếu chỉ vì một bộ công pháp mà cho ngươi... Đại Hạ Văn Minh học phủ sẽ không có cách nào sinh tồn."

Tề Các lão rất nhanh lại bổ sung: "Không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật, Tô Vũ ngươi khi ở tại học phủ cũng có bằng hữu, cũng có sư trưởng, người thân cận..."

Tô Vũ vẫn luôn bình tĩnh, lúc này lại ngắt lời: "Tề Các lão nói rất đúng! Ta cũng không muốn làm khó người nào, khoan nói tới thức hải bí cảnh, chuyện Phong Kỳ sư bá là do Đại Hạ phủ phái Nguyên Khánh Đông đi cứu viện sao?"

Hắn nhìn về phía Hạ Hầu gia, Hạ Hầu gia trả lời: "Ta biết ý ngươi, yên tâm đi, Triệu tướng quân cũng âm thầm đi, đáng tiếc gần đây không tìm thấy người, bằng không, Phong Kỳ chắc chắn sẽ được mang về."

"Triệu tướng quân đi rồi?"

"Việc này còn có thể là giả sao?"

Nói xong, Hạ Hầu gia lại bổ sung thêm: "Lão Triệu thực lực không yếu, hắn cũng đi rồi, nếu thật sự tìm được Phong Kỳ thì sẽ không có vấn đề gì!"

Tô Vũ suy nghĩ một chút, gật đầu, "Tốt! Mặt khác, Đan Hùng không vào Đại Hạ Văn Minh học phủ à?"

"Ừ!"

Hạ Hầu gia mỉm cười bảo: "Tình huống cụ thể thì ta không rõ, bất quá ta nghe nói, tên kia dừng lại Đại Thương phủ, đang bế quan đột phá... Trước đó, hắn đã tiến nhập Đằng Không thất trọng, lần này xuất quan thì đại khái sẽ là bát trọng thậm chí cửu trọng!"

Hạ Hầu gia đều có chút thổn thức, "Tiểu tử kia có thể quét ngang các đại phủ, đương nhiên không phải là kẻ yếu, ngươi cũng đừng cảm thấy hắn sẽ sợ ngươi! Nói thật, hắn không hề yếu hơn Hạ Ngọc Văn họn họ năm đó, thậm chí hắn còn có xu thế mạnh hơn nữa!"

Tô Vũ không quá để ý, trước khi mở ra 360 khiếu, hắn đại khái không phải đối thủ của tên kia.

Nhưng mà hiện tại hắn lại sắp đúc thân, Đan Hùng dám đến thử xem!

Không nói thêm gì, Tô Vũ gật đầu hỏi: "Vậy có thể truyền tam đại học phủ! Thần thi ở đâu?"

Hạ Hầu gia lấy ra một cái nhẫn trữ vật, "Ở trong này, bất quá bây giờ tốt nhất ngươi đừng lấy ra, thi thể Nhật Nguyệt cảnh đấy. Chẳng những là Nhật Nguyệt cảnh mà còn là Nhật Nguyệt bát trọng. Bằng không cũng không có can đảm vây giết Long Võ, ngươi chưa đến Nhật Nguyệt, tốt nhất đừng nhắm vào thi thể này..."

"Đa tạ Hầu gia nhắc nhở!"

Tô Vũ quét ý chí lực thăm dò vào trong một thoáng, ý chí lực trong nháy mắt bị đập tan. Hắn mới chỉ thấy một cỗ thi thể, đầu rơi ở một bên, thứ khác thì không thấy rõ ràng, ý chí lực của hắn liền vỡ vụn!

Rất mạnh mẽ!

Dù là đã chết thì cũng vô cùng cường đại.

Được rồi, chính xác không phải thứ mà mình hiện tại có khả năng sờ tới.

Có điều đợi khi hắn đến Sơn Hải, hoặc là Sơn Hải đỉnh phong, hẳn là có thể dùng nhỉ?

Đúc thân mạnh mẽ thì đến Lăng Vân cửu trọng hẳn cũng có thể dùng.

Thôn phệ một giọt tinh huyết, bùng nổ thực lực Nhật Nguyệt bát trọng... Chà chà!

Tô Vũ suy nghĩ một chút, bất động thanh sắc, cũng không nói thêm cái gì.

Nghĩ xong mấy chuyện này, Tô Vũ mới lên tiếng: "Còn một chuyện nữa, chính là truyền bá Hợp khiếu pháp, lúc trước Hầu gia đã nói ngài truyền bá cho một người thì ta sẽ được 1 điểm công huân, Hầu gia không có ý kiến gì chứ?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi