VẠN TỘC CHI KIẾP

Tô Vũ mặc kệ Hạ Hổ Vưu, trực tiếp lấy từng bình tinh huyết bên trong ra, ném trả nhẫn trữ vật cho cậu, sau đấy chuyển 20 vạn điểm công huân qua thẻ, vừa làm vừa thuận miệng hỏi: "Nói chút về chuyện của Lam Thiên đi, cái khác thì không cần nói, ta chỉ muốn biết làm sao để phân rõ y?"

"Y không ra tay sẽ rất khó phân rõ, thế nhưng nếu y ra tay, thực lực liền bại lộ. Chỉ đơn giản như vậy thôi!"

"..."

Đơn giản con mẹ ngươi!

Hạ Hổ Vưu cười khan, "Chỉ có thể làm như thế, dĩ nhiên, y ra tay sẽ có thời gian trì trệ, bởi vì y tự phong bế chính mình, bằng không thì không thể gạt được cường giả dò xét, y muốn giải phong thì phải cần một chút thời gian! Nhị gia gia phán đoán, tối thiểu là mất 3 giây, trong lúc đó, ngươi sẽ có thể phán đoán ra thân phận của y, bằng không thì y nhiều nhất chỉ có thể bùng nổ thực lực Lăng Vân..."

"Ra tay mới có thể bại lộ? Không ra tay sẽ không bại lộ?"

"Thế thì cũng không phải, vô địch tra xét rõ ràng cũng được, thế nhưng có vị vô địch nào lại tùy tiện đi dò xét tất cả mọi người, bị người ta nhận ra thì vị vô địch ấy cũng không tiện ăn nói."

Tô Vũ gật đầu, điều này cũng đúng.

Phiền quá!

"Được rồi, ngươi trở về đi..."

Nói xong, Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn lấy ra một vật, "Cái này giao cho Hồ Hạo tiền bối, lần trước vì cứu viện mà thân thể ngài ấy đã nát, trùng tu sẽ hết sức phiền toái, đây là 《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, chỉ cho phép ngài ấy xem, để ngài ấy tu, ngươi đừng nhìn lén!"

"Ta là loại người này sao?"

Hạ Hổ Vưu im lặng, "Lại nói, ngươi đã nói rồi, rất nhanh sẽ truyền bá ra ngoài, ta gấp cái gì."

Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Truyền bá thì cũng chưa chắc truyền về Đại Hạ phủ!"

"..."

Đệch!

Hạ Hổ Vưu không lên tiếng, Tô Vũ cũng không để ý, hắn lại lấy ra một ít gì đó, bao bọc cực kỳ chặt chẽ, kín đáo đưa cho Hạ Hổ Vưu rồi dặn: "Cái này cũng đưa cho Hồ Hạo tiền bối, có thể trợ giúp đúc thân thể..."

Dứt lời, hắn lại lấy ra một cái nhẫn trữ vật, giao cho cậu rồi bảo: "Những thứ này là cho sư tỷ của ta, không cho phép nhìn lén, giao cho sư tỷ nhé!"

Sau đó hắn lại tiếp tục lấy ra một tấm thẻ công huân, "Đây là 1 vạn công huân, thay ta giao cho sư tỷ."

Nói xong việc này, Tô Vũ suy nghĩ một chút lại lấy ra một cái nhẫn trữ vật, "Đây đều là tài liệu đúc binh đỉnh cấp, ngươi giúp ta chuyển cho Triệu Lập lão sư!"

"..."

Hạ Hổ Vưu đau răng!

Ngươi rốt cuộc còn có bao nhiêu đồ tốt?

Ngươi tới Đại Minh phủ mới mấy ngày a, làm sao cảm giác ngươi phát tài rồi?

"Còn nữa không?"

"Hết rồi!"

Tô Vũ kỳ quái hỏi: "Còn có cái gì? Chẳng lẽ ngươi hi vọng ta đưa cho ngươi một chút đồ vật?"

"Đưa cho ta không phải là việc nên làm sao?"

Hạ Hổ Vưu cười ha hả: "Ta tốt xấu gì ta cũng ngàn dặm mang đồ tới cho ngươi..."

"Cũng đúng!" Tô Vũ gật gật đầu, suy nghĩ một chút bèn nói: "Một bộ đúc thân pháp 36 đúc, ngươi có muốn không?"

"..."

Đậu má!

Thật sự có kìa!

36 đúc...

Hạ Hổ Vưu đáp lại u ám: "36 đúc tiêu hao quá lớn, ta cũng không có nhiều Thần Ma tinh huyết như vậy, cơ hội vào Thánh địa cũng đã mất, bị Lão đầu tử nhà ta đưa cho Hoàng Đằng, vừa rồi Nhị gia gia lừa ngươi mà thôi!"

"Hạ gia không lưu cơ hội lại cho ngươi sao?"

Tô Vũ cũng hơi bất ngờ, Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ nói: "Ta là Văn Minh sư mà! Hoàng Đằng mới là Chiến giả! Chiến giả đúc thân là yếu tố then chốt, cho hắn là đúng nhất!"

Dứt lời cậu lại nói: "Hoàng Đằng rất mạnh, đúc thân thì khả năng cũng là 36 lần, cụ thể có phải hay không thì ta không rõ, dẫu sao hắn rất lợi hại là được rồi. Đúc thân pháp 36 đúc, tổ gia gia của ta và Đại Tần vương cũng có!"

Nói xong, cậu liếc nhìn Tô Vũ, bọn họ có là lẽ thường, ngươi có thì rất không bình thường!

Tô Vũ mặc kệ cậu, suy nghĩ một chút bèn đưa mấy giọt Nguyên Thủy Thần Ma tinh huyết còn lại trong nhẫn chứa đồ cho cậu, "Coi như lộ phí của ngươi, sau này có lẽ ta sẽ còn cần rất nhiều tinh huyết!"

Hạ Hổ Vưu tùy ý mở cái bình ra nhìn thoáng qua, sau một khắc, một cỗ khí tức cực kỳ cường hãn bùng nổ, chấn nhiếp toàn thân cậu!

Khí thế Tô Vũ bùng nổ, trong nháy mắt đã chế trụ nó!

Sau đó hắn thản nhiên nói: "Tinh huyết Nguyên Thủy Thần Ma Lăng Vân cảnh, một giọt bán 2 - 3 ngàn công huân cũng không vấn đề gì, còn thừa lại một chút đó, ngươi đúc thân có lẽ sẽ dùng đến."

Hạ Hổ Vưu ngơ ngác nhìn hắn, "Má nó, ngươi đổi tính rồi! Lúc nào thì trở nên hào phóng như vậy?"

Thứ này cứ thế mà cho không cậu?

Tô Vũ không đúc thân sao?

"Ta còn nhiều lắm, ở Đại Minh phủ thì ta không thiếu chút ít này!"

"..."

Không phản bác được!

Giọng điệu của Hạ Hổ Vưu chua chua, "Sớm biết thì ta đã tới Đại Minh phủ, không biết con trai Hạ Long Võ gia nhập vào Đại Minh phủ thì có thể đổi lấy nhiều thứ tốt như vậy hay không."

"Ngươi có thể thử một chút xem, tới đi, ta rất vui đó."

"Thôi thôi, ta sợ chết, cha ta sẽ giết ta mất."

Hạ Hổ Vưu cười khổ, "Được, ta nhận, các đồ khác ta mang về cho ngươi, còn có chuyện gì nữa không?"

"Hết rồi, tận lực giúp ta tiếp tục thu mua tinh huyết Phá Sơn ngưu, ta có nhu cầu sử dụng khá lớn."

"Mọe! Phá Sơn ngưu nhất tộc... đại khái phải khóc thét rồi!"

Lắc đầu, Hạ Hổ Vưu cất bước rời đi, đi tới cửa bèn quay đầu lại nói: "Vẫn là câu nói kia, cá nhân ta đứng về phía ngươi, thế nhưng ta là người Hạ gia, ăn cơm của Hạ gia, ngày nào đó ngươi trở về Đại Hạ phủ, Hạ gia muốn ra tay, vậy sẽ chính thân ta tới tìm ngươi!"

Tô Vũ cười nói: "Tùy ý, có điều... ngươi quá yếu! Ngươi bây giờ ta dùng một bàn tay cũng có thể chụp chết!"

Được thôi!

Hạ Hổ Vưu không nói gì, ngượng ngùng rời đi, lời này nói ra đúng là rất mất mặt.

Mà Tô Vũ thì nở nụ cười, tâm tình không tệ, hắn nhìn nhẫn trữ vật ngập tràn tinh huyết, áp chế không nổi hưng phấn.

Đằng Không, ta đến rồi đây!

20 vạn điểm công huân!

Không sao, mình có tiền, còn có 106 vạn, mình sợ cái gì!

20 vạn điểm rút ra số lượng khoảng 200 viên Thiên Nguyên quả hẳn là không có vấn đề gì nhỉ?

Có lẽ là còn nhiều hơn một chút!

Vậy thì hắn có thể đúc thân đến 20 đúc.

Nếu thành công thì hắn sẽ là Đằng Không tam trọng quét ngang toàn bộ Đằng Không chư thiên vạn tộc!

Giờ khắc này, Tô Vũ mặc kệ bất cứ chuyện gì, một lòng chui vào phòng thí nghiệm không ra ngoài!

Rút ra Thiên Nguyên khí xong xuôi hết rồi lại nói!

Mơ hồ trong đó, hắn giống như đã quên đi cái gì, được rồi, không tính là việc lớn, quên thì quên thôi!

...

Cùng một thời gian ấy.

Đại Minh phủ.

Ba đầu Đại Yêu nhìn Chu Thiên Đạo, hai bên nhìn nhau chằm chằm, mấy vị như Độc Nhãn đều kinh hồn táng đảm, sao Tô Vũ còn chưa tới đón chúng ta?

Để cho chúng ta đối mặt với vị này... trong lòng khiếp sợ tột độ a!

Trước đó vị này đã giết Ma Thần Nhật Nguyệt, chúng nó vẫn còn nhớ rõ đây.

Tô Vũ chết tiệt, lúc nào ngươi mới tới đón chúng ta?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi