VẠN TỘC CHI KIẾP

Một lát sau, hai người Chu Thiên Đạo xuất hiện tại khu vực bên ngoài ký túc xá của học viên.

Lúc này, một học viên trẻ tuổi đang nghiêm túc đọc sách, giống như đã nhận ra cái gì, gã quay đầu nhìn thoáng ra ngoài, sau một khắc, trong lòng gã run lên, vội vàng đứng dậy nói: "Tham kiến Phủ chủ, tham kiến Phủ trưởng!"

Ngưu Bách Đạo nhìn gã từ trên xuống dưới, nửa ngày sau mới sờ cằm, cau mày nói: "Không nhìn ra cái gì, Phủ chủ, ánh mắt của chúng ta từ lúc nào thì kém như vậy?"

Chu Thiên Đạo không để ý tới ông, âm thầm đánh giá trên dưới một phen, nửa ngày sau mới đáp: "Nếu mà nhìn kỹ thì cũng có chút dị thường, hóa ra là nhầm! Ta còn tưởng rằng chỉ có cải tạo hệ mới có thể giấu giếm được con mắt của ta, kết quả... Chưa hẳn là cần cải tạo hệ! Cái tên này có lẽ có thần văn rất đặc thù..."

Lời này vừa nói ra, học viên trẻ tuổi biến sắc, vội vàng hô lên: "Phủ chủ đại nhân, ta..."

Chu Thiên Đạo khoát tay một cái, "An tĩnh! Ta cũng không phải Hạ Long Võ gặp người liền giết! Ngươi được lắm, Sơn Hải cảnh rồi, lừa gạt được ta cùng lão Ngưu, mặc dù tiếp xúc không nhiều, nhưng mà ngươi có thể nghênh ngang lừa gạt được chúng ta, rất lợi hại!"

Sắc mặt học viên trẻ tuổi kịch biến!

"Đừng nóng vội, lại không nói muốn giết ngươi mà, bản lĩnh này của ngươi cũng không tệ!"

Chu Thiên Đạo cảm khái một tiếng, cười bảo: "Nói đi, ngươi tới từ đâu, Vạn Tộc giáo hay là cái gì?"

Sắc mặt học viên trẻ tuổi nọ lại càng thêm tái, sợ hãi nói: "Đại nhân đừng hiểu lầm, tiểu nhân không có ác ý, tiểu nhân cũng không phải là giáo đồ Vạn Tộc giáo, tiểu nhân đến từ... Tẩu thương hội."

Chu Thiên Đạo gật đầu, hiểu rõ, "Là ngươi a, Thiên Thủ đạo tặc Hứa Bân! Tẩu thương hội... Ngươi to gan lắm!"

Chu Thiên Đạo bật cười, "Ngươi đúng là kẻ tài ba! Thế mà ẩn giấu ở nơi này, Đại Minh Văn Minh học phủ mất đi thành quả nghiên cứu quan trọng ba lần, đều là ngươi làm đúng không? Vạn Tộc giáo cũng là chỗ cho ngươi quăng nồi, ngươi đường đường là Sơn Hải lại đi ăn cắp khắp nơi, khá lắm!"

Học viên trẻ nọ cười khan một tiếng, không dám đáp trả.

Vẻ mặt Chu Thiên Đạo trở nên nghiêm nghị, "Ngươi còn ở lại đây là vì muốn trộm cái gì, hay là vì làm chuyện gì khác?"

"Không có..."

Hứa Bân nói xong, cảm nhận được áp lực lớn vô cùng thì biến sắc, vội vàng khai thật: "Thực ra... tiểu nhân tiếp nhận một nhiệm vụ nhỏ, trộm lấy bản《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》mà Tô Vũ sắp nhân rộng hoặc là những pháp quyết khác, thật đó, tiểu nhân còn chưa hề ra tay, chỉ là tùy ý tiếp nhận nhiệm vụ mà thôi. Thù lao của nhiệm vụ rất cao, hơn 200 ngàn điểm cống hiến ban thưởng, là do Nguyên Thủy thần giáo và mấy đại giáo phái cùng nhau ban bố."

Gã lập tức nói thêm: "Phủ chủ, tiểu nhân đầu hàng, tiểu nhân chỉ trộm chứ không giết người, tiểu nhân dùng tiền mua mệnh! 1 triệu công huân..."

Thấy Chu Thiên Đạo vẫn đen mặt, gã vội vàng đổi số khác: "3 triệu, toàn bộ gia sản! Cả đời góp sức cho Đại Minh phủ. Đại nhân, thiên hạ không có chỗ nào mà tiểu nhân không thể đi... Khụ khụ, hiểu lầm, đại nhân, không phải tiểu nhân có ý này, ý của ta là tác dụng của ta rất lớn! Tẩu thương hội không phải phản đồ của nhân tộc, nó chỉ là con buôn nằm giữa hai đạo, mua bán chút đồ mà mọi người không tiện giao dịch thôi..."

Chu Thiên Đạo lười nói nhiều, ông giơ tay chộp thẳng tới gã, Nhật Nguyệt cửu trọng muốn bắt một tên gia hỏa Sơn Hải nhất nhị trọng thì cũng quá đơn giản.

Hứa Bân cũng không chống cự, gương mặt gã tỏ vẻ bất đắc dĩ, cấp tốc nói: "Đại nhân, ta thật sự đầu hàng! Đại nhân có cái gì muốn trộm về không? Không đúng, ý ta là ngài có cần đồ vật gì hay không, ta rất quen thuộc với nghề này, dù đại nhân muốn Khai Thiên đao của Đại Hạ phủ hay Văn Minh kiếm của Đại Chu phủ thì ta cũng sẽ mang tới cho đại nhân! Không được thì..."

Chu Thiên Đạo lười đáp lời, bịch một tiếng, đập cho Hứa Bân đầu óc choáng váng, ông không tiếp tục để ý tới tên này nữa mà nhìn về phía Ngưu Bách Đạo, đoạn nói: "Lam Thiên không tìm được thì cũng bắt được Hứa Bân, thu họach coi như ngoài ý muốn, ngươi nói xem rốt cuộc Lam Thiên có ở trong học phủ không?"

"Khó mà nói, khả năng là còn ở tại Đại Hạ phủ."

Ngưu Bách Đạo nhận xét: "Thứ này thật sự dùng rất tốt! Hứa Bân đều bị phát hiện, cái tên này có năng lực ẩn náu dù không bằng Lam Thiên nhưng gã cũng là nhân vật khiến các đại phủ nhức đầu, thế mà lại ẩn nấp ở đây!"

Hiệu quả rất tốt!

Ngọc cảm ứng siêu cấp hao phí vô số tài nguyên, mấy vị Nhật Nguyệt cảnh cùng với vài vị đúc binh địa giai hao phí nhiều thời gian như vậy, chế tạo ra nó cũng không phí công!

Hứa Bân là kẻ nổi danh ở khắp các đại phủ.

Chính như gã nói, gã không giết người mà chỉ trộm đồ.

Tên trộm Sơn Hải cảnh!

Đương nhiên, thứ gã trộm hiển nhiên không phải đồ bình thường.

Chu Thiên Đạo cười lớn: "Cái tên này rất hữu dụng, gã biết bí mật không hề ít ỏi, hơn mười năm trước ngay cả Cầu Tác cảnh đều mất trộm một lần, bắt được gã thì sẽ kiếm lợi lớn!"

Hai người đều mỉm cười!

Hứa Bân từng trộm quá nhiều đồ vật, xuất thân lại giàu có tới dọa người, kiếm tiền là thứ yếu, thông qua gã có lẽ sẽ khai quật ra nhiều thứ hơn.

Nói xong, Chu Thiên Đạo rất nhanh bèn hỏi: "Ngọc cảm ứng siêu cấp thật sự rất tốt, cấp tốc khuếch tán đến Thiên Đô phủ, hiện tại ta càng hiếu kỳ hơn là tiểu tử Tô Vũ kia thực sự có thực lực Lăng Vân thất trọng sao?"

Ngưu Bách Đạo lắc đầu, ông không xác định lắm, chỉ hàm hồ đáp: "Khó mà nói, lần trước hắn xông qua 49 tầng, nếu thật sự là Lăng Vân thất trọng thì cũng có khả năng, phải xem ngọc cảm ứng thiết lập tiêu chuẩn phán đoán thế nào."

"Sau này xem xét lại coi sao."

Chu Thiên Đạo nói xong, híp mắt lại, "Không nói cái này nữa, ngọc cảm ứng một khi bao trùm Thiên Đô phủ, chắc chắn sẽ có khả năng moi ra một đám sâu mọt! Lão Ngưu, tiếp theo chúng ta sẽ có nhiều chuyện phải làm, có lẽ có thể bắt được cá lớn!"

Hiệu quả quá tốt rồi!

Thứ này tồn tại, hệ thống phòng ngự ở Đại Minh phủ sẽ đạt đến đỉnh phong.

Mà Chu Thiên Đạo thì híp mắt cười nói: "Giờ đây chỉ thiếu một cơ hội, duy nhất một lần dụ hết thảy gia hỏa ra, ta thấy Tô Vũ muốn đúc thân, có lẽ nên nói với hắn một tiếng... Nhân cơ hội này câu cá một chuyến! Khả năng sẽ câu ra cá lớn!"

"Ở trong học phủ thì rất khó!"

Chu Thiên Đạo thần bí nói: "Ta biết, nhưng Tô Vũ có thể ra khỏi học phủ mà! Thương lượng một chút, vấn đề không lớn, cũng là vì an toàn của hắn thôi, một lần duy nhất lại quét sạch tất cả đám gia hỏa có ý đồ xấu, tốt nhất là cũng quét ra được Lam Thiên luôn, cái tên kia chính là kẻ phiền toái nhất!"

Ngưu Bách Đạo gật đầu, trong lòng cũng thầm thấy vui vẻ.

Tiếp theo đây Đại Minh phủ hoàn thiện hệ thống phòng ngự và giám sát thì có thể thanh lý được cả mớ người!

Chu Thiên Đạo vô cùng vui vẻ, tâm tình thật sự rất tốt.

Thanh lý bớt đi một đám người, chuyện sau đó bèn dễ làm.

Mà chuyện Tô Vũ đúc thân có lẽ cũng sẽ thành cơ hội.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi