VẠN TỘC CHI KIẾP

"Hạ phủ chủ hẳn là sẽ không đi di tích chứng đạo..."

Tô Vũ không nhiều lời mà chỉ nói câu này.

Dù cho có di tích, Hạ Long Võ cũng chưa chắc sẽ đi chứng đạo.

Ngươi để Hạ Long Võ sát tính lớn như vậy lén lút chứng đạo, y có nguyện ý hay không?

Không chừng y chính là vì muốn dẫn dụ vô địch tới nên sẽ còn bày ra một trò lớn.

Đương nhiên, nếu thật sự âm thầm chứng đạo, theo Tô Vũ thấy thực ra cũng không tệ, đáng tiếc, hắn lại không có di tích.

Di tích chứng đạo... Chư thiên chứng đạo... Tiểu giới chứng đạo...

Tô Vũ hiếu kỳ hỏi: "Ở địa phương khác nhau chứng đạo thì sẽ có khác biệt rất lớn sao?"

"Rất lớn!"

Ngưu Bách Đạo thật sự là người không gì không biết, ông giải thích: "Dưới tình huống bình thường thì có thể đến tiểu giới chứng đạo, bản giới chứng đạo hoặc là chư thiên chứng đạo! Tại tiểu giới chứng đạo, bởi vì thiên địa quy tắc, khi tấn thăng, quy tắc giao phó ngươi không nhiều, mà ngươi và tiểu giới kia sẽ sản sinh ra một chút liên kết, tỉ như tiểu giới bị hủy, ngươi sẽ trọng thương thậm chí rớt cảnh giới! Mà nếu ở bản giới chứng đạo, tỉ như Nhân cảnh chứng đạo, nếu ngươi ở tại Nhân cảnh thì sẽ có chiến lực cường đại hơn là ở các giới vực khác. Tại chư thiên chứng đạo thì không có gì hạn chế, tương lai phát triển cũng càng tốt hơn..."

Dứt lời, ông lại nói: "Ở Nhân cảnh, khai phủ chi chủ cơ hồ đều là ở bản giới chứng đạo, sau này tấn thăng thì có một phần là chư thiên chứng đạo, còn có vài vị... thì vẫn lựa chọn đi tiểu giới chứng đạo!"

Ngưu Bách Đạo lắc đầu nói: "Tiểu giới chứng đạo kỳ thật là không tốt nhất, phiền toái nhất, một khi tiểu giới bị người ta công phá, ngươi sẽ gặp phiền toái lớn! Có vô địch Giới Vực, ngươi vào không được, tiến vào cũng không có cách nào chứng đạo, người ta sẽ không cho. Không có vô địch Giới Vực thì tức là Giới Vực ấy không mạnh, rất dễ dàng bị công phá, một khi công phá, ngươi coi như tiêu đời rồi!"

Tô Vũ gật đầu, "Vậy chính là nói, kém cỏi nhất thì cũng phải ở lại Nhân cảnh chứng đạo... Khai phủ chi chủ nếu đều ở Nhân cảnh chứng đạo, vậy một khi Nhân cảnh bị hủy..."

"Chuyện này thì gần như không có khả năng!"

Ngưu Bách Đạo cười nói: "Nhân Cảnh giới vực rất lớn, lại hết sức vững chắc, dù cho thật có một ngày bị vạn tộc công phá thì khả năng hủy diệt Nhân cảnh cũng không lớn, dĩ nhiên, vạn sự đều có thể, cho nên một số khai phủ chi chủ gần như không ai đề cập tới việc di chuyển, mà mãi đến sau này khi một số vị chứng đạo vô địch mới có người đề cập qua chuyện nếu thật sự bị áp lực quá lớn thì có tiến hành di chuyển hay không."

Tô Vũ hiểu rõ, cũng thu hoạch ngoài ý muốn không ít, hóa ra vô địch còn có khác biệt lớn đến thế.

Tiểu giới chứng đạo thì đơn giản hơn rất nhiều, thế nhưng cũng phiền toái quá mức.

Rất dễ dàng bỏ mạng!

Giới Vực bị công phá, ngươi liền xong đời.

Ngưu Bách Đạo không nói về chuyện vô địch nữa, ông dặn dò: "An tâm tu luyện đi, lần này giày vò như thế thì Vạn Tộc giáo không còn dám chui vào Đại Minh phủ nữa đâu, giết cho đầu rơi máu chảy cuồn cuộn thế cơ mà, nếu còn dám tới thì đúng là chúng điên thật rồi!"

"Vạn Tộc giáo chết không ít Nhật Nguyệt cảnh, Phủ trưởng, Nhật Nguyệt của chúng sao còn nhiều hơn Đại Minh phủ chúng ta vậy?"

Đại Minh phủ có bao nhiêu Nhật Nguyệt cảnh?

Cụ thể thì Tô Vũ không rõ ràng, hắn biết đến nay cũng chỉ có tầm bảy tám vị.

Vạn Tộc giáo trong một năm qua lại chết rất nhiều rồi đi?

Chỉ riêng một Huyết Hỏa giáo thôi mà đã chết tận 3 tên Nhật Nguyệt!

Ngưu Bách Đạo lắc đầu, "Không nhiều như vậy đâu, là do ngươi cảm thấy nhiều mà thôi! Phủ chủ nói hơi khoa trương quá đó mà, lần trước Hạ phủ chủ vây giết những Thiên Nghệ thần tộc đó thì chúng đều là tạm thời lẻn vào, khi Phủ chủ giết Huyết Hỏa Ma tộc thì gã cũng mới tiến đến không lâu, nhân tộc phản đồ Nhật Nguyệt thật sự thì... Không có mấy người."

Tô Vũ tính toán một thoáng, hình như đúng là thế, nhân tộc phản đồ Nhật Nguyệt cảnh bị Hạ Long Võ giết hai tên, một là Thiên Nghệ thần giáo, một là Huyết Hỏa giáo.

Mà Chu Thiên Đạo lần này thủ tiêu 5 vị.

Còn về Kim Vũ Huy, kỳ thật không được tính vào.

7 vị!

Đã qua một năm, thủ tiêu 7 vị phản đồ Nhật Nguyệt cảnh của nhân tộc.

Dĩ nhiên đây cũng không coi là ít!

Ngưu Bách Đạo lại nói: "Vạn Tộc giáo từ hơn 300 năm trước đã tồn tại, cộng thêm vạn tộc duy trì ủng hộ, tấn cấp Nhật Nguyệt hiển nhiên sẽ có một ít, thế nhưng nói là rất nhiều thì cũng không đến mức ấy. Chúng ta trước đó cũng đã thống kê qua, khả năng là trung bình một phủ có 1 vị, toàn bộ Vạn Tộc giáo đại khái có hơn 30 vị Nhật Nguyệt cảnh."

"So với nhân tộc đại phủ thì thực lực chênh lệch khá xa!"

"Không nói những cái khác, ở Đại Minh phủ thì Nhật Nguyệt cảnh liền vượt qua 10 vị, các đại phủ khác cũng không ít, hai đại thánh địa bên kia lại càng nhiều, còn có ở ba vùng biển lớn cũng không ít Nhật Nguyệt đang tọa trấn..."

Lại thêm ngoài Chư Thiên chiến trường, Nhân cảnh hiển nhiên là có không ít cường giả Nhật Nguyệt.

Nói đến đây, ông lại thở dài, "Bất quá 50 năm qua, Nhật Nguyệt mới sản sinh không nhiều, ở bề ngoài hiện tại chỉ có 7 vị... Không đúng, thêm Kim Vũ Huy là 8 vị, cũng không đúng, còn có mấy người như Vạn Thiên Thánh, Kỷ Hồng, cùng với Hồng Đàm, Chu Minh Nhân đều sắp sửa tấn thăng... Tính ra thì hẳn là hơn mười vị."

Ngưu Bách Đạo nói: "50 năm qua, Nhật Nguyệt mới kỳ thật rất ít, chỉ thêm hơn mười vị, ngươi suy nghĩ một chút đi, Nhân cảnh tốt xấu gì cũng tích lũy hơn ba trăm năm, mà hơn ba trăm năm trước Nhật Nguyệt mới sản sinh rất nhiều. Ở thời kỳ đó là hoàng kim tuế nguyệt, đám lão gia hỏa chúng ta cơ hồ đều tiến vào Nhật Nguyệt từ thời ấy, cho nên nhân tộc mới có không ít Nhật Nguyệt, chẳng qua là rất nhiều người năm đó ôm thương tích trong người, hiện tại cũng chỉ đành bế quan mà thôi."

Hơn ba trăm năm trước!

Vị trước mắt này cũng thật là già, Tô Vũ lập tức thấy hứng thú, "Phủ trưởng, các ngài năm đó đã ở Nhân cảnh chém giết vạn tộc sao? Vậy làm sao các ngài lại tấn cấp được?"

Ngưu Bách Đạo vuốt râu, mỉm cười giải thích: "Khi xưa lối đi Chư Thiên vừa mở, Nhân cảnh ngay từ đầu kỳ thật cũng không có phương thức tu luyện thành hệ thống, bất quá có vài người đạt được một chút truyền thừa, khai tông lập phái tại rừng sâu núi thẳm, tổng thể mà nói thì lúc ấy cũng có tu giả, thế nhưng thực lực đều rất yếu... Khi lối đi Chư Thiên mở ra, ai, mẹ nó, ta lại chạy chậm một bước!"

Ông tiếc nuối nói: "Khi đó, lối đi Chư Thiên vừa mở, Thần Ma còn chưa tới, di tích xuất hiện, Nhân cảnh tự mình tranh đoạt, gần ta liền có một di tích, kết quả thế mà bị lão gia hỏa Đại Minh Vương này cướp đi trước một bước, tên kia béo ục ịch thế mà chạy cũng rất nhanh... Đáng tiếc! Nhóm đầu tiên mở ra di tích đều rất mạnh mẽ, những vị kia tiến vào, di tích bèn phong bế, tan biến, sau đó đám chúng ta thì tội nghiệp rồi, chỉ có thể tìm một chút di tích nhỏ yếu hơn, hoặc là một chút truyền thừa bởi vì lối đi Chư Thiên xuất hiện mà mở ra."

"Không qua mấy năm, Nhân cảnh liền có vạn tộc thâm nhập."

Ngưu Bách Đạo lắc đầu nói: "Ngay từ đầu, bọn gia hỏa này còn đạo mạo trang nghiêm, một bộ chúng ta là khách đến từ thiên ngoại, tới để kết giao bằng hữu. Rằng chúng chỉ đi tham quan Nhân cảnh, kết giao bằng hữu với nhân tộc, nghe ngóng chút ít về di tích... Khi đó, nhân tộc mặc dù có chút kiêng kị và cảnh giác, nhưng đối phương tiên phong đạo cốt, ra vẻ thật sự muốn kết giao bằng hữu, thậm chí còn dạy người bình thường tu luyện, bao gồm cả một số thần văn tu luyện bây giờ đều là bọn hắn dạy. Ngươi nói xem mấy năm trôi qua, mọi người có phải liền buông lỏng cảnh giác luôn không?"

"Kết quả, không bao lâu, bọn gia hỏa này liền lộ nguyên hình! Âm thầm đánh giết thiên tài nhân tộc, cướp đoạt di tích mới phát hiện, sự tình bộc lộ, đám gia hỏa đó cũng không ngụy trang nữa, bắt đầu công khai giết chóc chiếm lấy di tích và trân bảo..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi