VẠN TỘC CHI KIẾP

Tô Vũ suy nghĩ một chút lại hỏi: "Nếu tất cả mọi người hi vọng Hạ phủ chủ trở thành tấm bia vậy thì đơn thần văn nhất hệ và Đại Chu phủ ở Đại Hạ phủ giày vò náo loạn làm cái gì? Không sợ Hạ phủ chủ bỏ gánh sao?"

"Nghe nói thật hay là nói dối?" Chu Thiên Đạo cười hỏi: "Ngươi muốn nghe cái nào?"

"Nói thật!"

Chu Thiên Đạo rầu rĩ đáp: "Nếu Hạ gia có thể nhượng bộ thì vì sao Chu gia lại không thể? Dùng đơn thần văn áp chế đa thần văn nhất hệ làm cái giá lớn để mưu cầu một chút lợi ích, điều này rất bình thường! Bát đại gia vì sao chấp nhận? Ngươi thật sự cho rằng Bát đại gia là một đám ngu à? Thần Ma kiêng kị đa thần văn nhất hệ, mọi người mù nên nhìn không thấy sao? Thật sự tin hả? Nhưng nếu mà Thần Ma nhận lời, họ chỉ cần áp chế đa thần văn nhất hệ rồi được trợ giúp sản sinh thêm mấy vị vô địch, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?"

Tô Vũ chấn động trong lòng!

Chu Thiên Đạo lạnh lùng nói: "Có câu nói rất hay, người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết! Đa thần văn nhất hệ có mấy người? Dùng việc áp chế đám người Liễu Văn Ngạn làm cái giá để có thêm ra 3 - 5 vị vô địch, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?"

Thật lâu sau Tô Vũ vẫn không nói gì!

Hắn cho là hắn thấy rõ hết thảy!

Hôm nay chứng minh, hắn không nhìn thấu gì cả!

Đơn thần văn nhất hệ áp chế đa thần văn nhất hệ, có lẽ là vì có giao dịch sâu xa hơn.

Đúng vậy, giao dịch!

Chu Thiên Đạo đi xuống khỏi đài cao, đến trước mặt Tô Vũ, nhìn hắn, nhìn vô cùng chăm chú, "Tô Vũ, hôm nay ta đã nói ra, thế nhưng ra khỏi cánh cửa này ta sẽ không thừa nhận! Ta hỏi ngươi, dùng cái giá chèn ép Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm, cuối cùng, nhân tộc lại có thêm 5 vị vô địch cảnh, ngươi nói thử xem giao dịch này có lời không? Ngươi đừng đứng ở phía đa thần văn nhất hệ mà suy nghĩ, hãy thử đứng ở phía Nhân cảnh, ngươi cảm thấy có lời hay không?"

Tô Vũ miệng đắng lưỡi khô, không nói được gì hết.

"Mọi người không biết đa nhiều thần văn nhất hệ rất trọng yếu sao? Biết chứ! Có người còn nghĩ, chúng ta có thêm vài vị vô địch, về sau trở mặt rồi lại đi đến giúp đỡ đa thần văn nhất hệ. Ngươi nói xem đáng giá không?"

"Nguyên gia, Chu gia là phản đồ sao? Trong mắt của ta thì không phải, bọn hắn có kế hoạch của mình, có những mưu tính riêng. Bọn hắn nghĩ là đám người Liễu Văn Ngạn quá yếu, áp chế là được, không ai giết họ cũng chính là áp chế họ, dùng cái giá vài vị thiên tài bị áp chế để đổi lấy vài vị vô địch thiết thiết thực thực, có đáng không?"

"Kẻ muốn giết Liễu Văn Ngạn kỳ thật chỉ có một tên giấu mặt kia, có lẽ thật sự có thù riêng, còn các vị vô địch khác cũng chỉ là lựa chọn bàng quan!"

Ông nhìn Tô Vũ chăm chú, "Tô Vũ, ngươi là người đa thần văn nhất hệ, cho nên đối với việc này sẽ căm thù đến tận xương tủy! Thế nhưng, nếu ngươi không phải đa thần văn hệ thì việc dùng vài vị thiên tài hết thời đổi lấy nhân tộc có thêm vài vị vô địch sản sinh, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Giống như ta, trước đó chết mất 9 người dân nhưng ta lại nhẹ nhàng thở ra, bởi vì Tô Vũ ngươi không có việc gì, ngươi cảm thấy như thế có được không?"

"Thế nhưng, ngươi ở trong mắt ta có giá trị, giá trị vượt xa 9 vị bách tính kia, cho nên ta cảm thấy ngươi không thể chết, bọn họ thì có thể. Ngươi nói đi, Chu Thiên Đạo ta là máu lạnh thực tế, hay là ta đang phản bội dân chúng Đại Minh phủ?"

Cổ họng Tô Vũ khô chát, lòng hắn đau buồn, nửa ngày sau mới mở miệng nói: "Ý của ngài là... Kỳ thật... Mọi người đều biết, thế nhưng tất cả mọi người đều chấp nhận đơn thần văn hệ chèn ép bọn ta, không phải chỉ đơn thuần vì phe phái chi tranh, cũng không phải lo lắng chúng ta lớn mạnh dẫn phát chiến tranh... Mà chỉ là vì mưu cầu chứng đạo?"

"Xem như thế đi!"

Chu Thiên Đạo bình tĩnh nói: "Các vị như Đại Hán vương lại không mù! Bao gồm cả phụ thân ta cũng rất tỏ tường, thế nhưng vì sao trước đó họ đều không mở miệng nói cái gì? Liễu Văn Ngạn ngủ đông ở Nam Nguyên mấy chục năm, Hồng Đàm bị áp chế sắp diệt hệ, vì sao lại không có ai đứng ra nói vài lời?"

"Bởi vì... giá trị của đa thần văn nhất hệ không đủ, hiện thực chính là như thế, dù cho Ngũ Đại uy danh như vậy, dù cho ông ấy giết một vị vô địch, nhưng ông ấy có thể giết năm vị vô địch sao?"

Tô Vũ cắn răng nói: "Ta đã hiểu! Lần này thì ta đã hiểu! Tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận kết quả này! Kẻ chân chính chống lại kỳ thật chỉ có Hạ gia, phải không? Thế nhưng hiện tại, Hạ gia cũng gánh không được nên mới đành nghĩ thỏa hiệp, phải không?"

Chu Thiên Đạo gật đầu, "Có thể coi là thế!"

Chu Thiên Đạo bình tĩnh nói tiếp: "Có một số việc, có mấy lời ta vốn không nên nói, thế nhưng, suy nghĩ một chút thì nói ra vẫn tốt hơn. Ta muốn ngươi hiểu rõ, có một số việc phức tạp hơn ngươi nghĩ! Lấy việc đa thần văn hệ tan biến tại nhân tộc để đổi lấy về sau nhiều vị chứng đạo vô địch, chết ít đi vài vị vô địch, vô luận từ phương diện nào thì cũng đều đáng giá, mà Hạ gia... lại không thỏa hiệp, không phải họ muốn kiên trì mà bởi vì đa thần văn hệ chính là do Hạ gia khai sáng!"

"Hạ gia không cam tâm, cũng không nguyện ý để đa thần văn hệ tan biến, cho nên mới có chuyện giằng co mấy chục năm qua. Họ vẫn luôn chống lại, cho đến hôm nay, Hạ gia vì Hạ Long Võ chứng đạo nên có lẽ sẽ nhượng bộ, về chuyện có lấy đa thần văn hệ làm cái giá trao đổi hay không thì ta không rõ ràng, thế nhưng nếu Hạ gia thật sự nhượng bộ, sư tổ ngươi tiếp theo có thể sẽ bị gạt bỏ!"

Ông bình tĩnh nói: "Không chỉ sư tổ ngươi, Liễu Văn Ngạn lão sư của ngươi có lẽ rất nhanh cũng sẽ bị triệu về Đại Hạ phủ, bởi vì nếu hắn ở lại Chư Thiên chiến trường, Đại Tần vương có mặt, Hạ gia không thể dùng Liễu Văn Ngạn thành cái giá để giành được sự ủng hộ. Thế nhưng một khi về tới Đại Hạ phủ... Hạ gia sẽ có thể làm người bàng quan!"

Trong lòng Tô Vũ rối bời!

Nửa ngày sau hắn mới mở miệng nói: "Phủ chủ, nếu như lão sư cùng sư tổ của ta tới Đại Minh phủ..."

Chu Thiên Đạo yên lặng một hồi, cuối cùng cắn răng đáp: "Ta có thể để cho Hồng Đàm đến, thế nhưng Liễu Văn Ngạn thì không được, hắn kế thừa từ Ngũ Đại Diệp Bá Thiên, là cây kim trong mắt vạn tộc. Nếu Liễu Văn Ngạn đến, Đại Minh phủ sẽ hỗn loạn! Mà Liễu Văn Ngạn chưa chắc đã muốn tới đây, sư phụ của hắn là Diệp Bá Thiên, hắn sẽ không rời khỏi Đại Hạ phủ."

"Ta... Hiểu rõ!"

Tô Vũ cười khổ, "Ta không nghĩ tới đa thần văn nhất hệ trọng yếu như vậy, lại có thể là đầu nguồn hỗn loạn, thì ra mục đích của mọi người đúng là vì để cho đa thần văn nhất hệ tan biến."

Thở dài một tiếng, Chu Thiên Đạo gật đầu, "Đa thần văn hệ trọng yếu cỡ nào thì chúng ta kỳ thật có thể mơ hồ đoán được một chút, khả năng là có liên quan tới lực áp chế Nhân cảnh, nhưng năm đó Diệp Bá Thiên thất bại, Thần Ma cảnh giác, Tiên tộc dị động, đều nói cho chúng ta biết không thể hành động thiếu suy nghĩ! Mặt khác có một số đa thần văn hệ cũng không bị diệt sạch, ta cảm thấy không phải mỗi một người thuộc đa thần văn hệ đều có uy hiếp, hẳn là Diệp Bá Thiên lưu lại gì đó mới làm cho người ta cảm nhận được áp lực."

"Cho nên, mới có biến cố ở nhiều năm trước!"

Chu Thiên Đạo trầm tư một chút, mở miệng nói: "Diệp Bá Thiên hẳn là tìm được huyền bí chân chính để tấn cấp vô địch, huyền bí của vô địch Văn Minh sư! Mà hết thảy những thứ này có khả năng nằm trong thần văn của ông ta."

Tô Vũ rơi vào trầm tư.

Dựa theo lời giải thích của Bạch Phong, việc không thể tấn thăng là bởi vì thiếu một viên thiên phú thần văn, mà đa thần văn chiến kỹ chính là hình thức ban đầu của thiên phú thần văn.

Đa thần văn chiến kỹ phối hợp với nhân tộc thần văn, phác họa hoàn toàn đều là nhân tộc thần văn có lẽ có khả năng đánh vỡ hàng rào kia rồi tạo thành thiên phú thần văn, tiến vào vô địch cảnh.

Bạch Phong phỏng đoán chính xác sao?

Thần văn chiến kỹ thật sự có khả năng tạo thành thiên phú thần văn sao?

Điều này Bạch Phong chỉ nói với mấy người, bây giờ, ở Nhân cảnh mà biết đến điều này chỉ có Tô Vũ, Bạch Phong, Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm và Trần Vĩnh.

Những người khác nhiều nhất cũng chỉ biết tới phương pháp chia tách.

Hoặc là biết Thần Ma thần văn sẽ gây ra lực đẩy.

Mặt khác, tư liệu của Ngũ đại bị cướp đi, không rõ cái gã vô địch âm thầm kia có tìm được chút gì đó từ trong tư liệu của Ngũ Đại hay không. Đối phương muốn giết Liễu Văn Ngạn, muốn giết mình, hai lần ra tay đều là người của hệ mình, là lo lắng Liễu Văn Ngạn và mình trộm xem được một số bí mật hay sao?

Trần sư bá bây giờ cũng bị Lục Dực thần giáo truy sát, có phải cũng là do tên vô địch kia đang bày bố?

Giết người diệt khẩu?

Từng suy nghĩ nghi ngờ dâng lên trong lòng Tô Vũ!

Mấy vị vô địch chứng đạo trở thành ích lợi, đây là nguyên nhân Hạ gia nhận lời với Thần Ma sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi