VẠN TỘC CHI KIẾP

Không quan tâm tới kẻ mới chết nữa, Tô Vũ cất bước đi vào gian phòng thứ hai, đây là phòng của một vị cường giả Lăng Vân nhất trọng cảnh.

Đằng Không đúc thân, Lăng Vân nguyên khí cửu biến!

Nguyên khí nhất biến sẽ tăng lên bao nhiêu thì Tô Vũ không rõ, nguyên khí nhất biến của mỗi người đều có lực tăng trưởng khác biệt.

Có người có thể tăng lên gấp bội, có người chỉ có thể tăng cao thực lực rất ít.

Điều này có liên quan đến công pháp, cũng liên quan đến nguyên khí biến đổi và việc hấp thu một chút nguyên khí hoặc là những vật khác.

Thần Ma cấp cao nhất, Đằng Không cửu trọng sẽ có thực lực vạn khiếu trở lên.

Nếu mỗi lần đều có thể tăng trưởng gấp bội thì sẽ đáng sợ đến dọa người.

Đương nhiên, Đằng Không và Lăng Vân như thế sẽ cực kỳ hiếm thấy, mà số lượng tài nguyên bị tiêu hao cũng sẽ rất nhiều.

Tô Vũ đi vào giữa phòng, nhìn về phía vị trung niên Lăng Vân cảnh nọ, thoạt trông đối phương rất nhã nhặn, lúc này đối phương cũng đang nhìn Tô Vũ, ánh mắt lấp lánh, trầm giọng nói: "Tô nghiên cứu viên, ngươi muốn biết cái gì, ngươi hỏi đi, ta nói! Chúng ta đều chỉ là vì miếng ăn, mỗi người đều có chỗ khó, cũng không phải hết thảy người gia nhập Vạn Tộc giáo đều là kẻ gian, có đôi khi... sinh hoạt bức bách, không thể không như thế!"

Tô Vũ bật cười, "Ngươi không thử bắt ta, hoặc là đánh giết ta sao?"

Trung niên văn nhã đáp: "Tô đại nhân thiên phú dị bẩm, mở Chu Thiên khiếu huyệt, đúc thân thành công, kể cả ý chí lực hay đa thần văn chiến kỹ đều không vận dụng, ta há lại là đối thủ của đại nhân!"

"Ta chỉ khai 72 khiếu, thân thể 18 đúc, bước vào Lăng Vân không lâu, nguyên khí nhất biến tăng lên với biên độ ngàn khiếu mà thôi."

Lực lượng ngàn khiếu.

Nói yếu thì cũng không đến mức.

Mới vào Lăng Vân, có lực lượng ngàn khiếu kỳ thật vẫn tính rất ổn, không hề tầm thường, nhưng đối với Tô Vũ thì vị trung niên văn nhã nọ vẫn tự hiểu lấy, gã kém xa Tô Vũ.

Tuyệt đối sẽ bị Tô Vũ đánh chết!

Gã mơ hồ có chút cảm ngộ, Tô Vũ... tới đây ngày hôm nay chính là vì giết người.

Tô Vũ mỉm cười, không để ý tới gã, trực tiếp bước vào một gian phòng khác, hắn vừa đi, mồ hôi trên trán vị trung niên liền chảy ra, sau lưng toát hết mồ hôi lạnh. Gã là Lăng Vân, thế mà vừa mới rồi lại bị một người mới vào Đằng Không dọa đến toàn thân run rẩy.

Cái tên này thật là đáng sợ!

Đại Minh phủ, hoặc là nói cơ hồ tất cả mọi người hiện tại cũng bị thiên phú nghiên cứu của hắn hấp dẫn, chiến lực cụ thể của hắn hiển nhiên mọi người đều biết rất mạnh, nhưng mà rốt cục mạnh đến mức nào thì không ai có khái niệm gì.

Bọn hắn không biết Tô Vũ hợp bao nhiêu khiếu để tấn cấp, có phải là hợp 40 khiếu để tấn cấp hay không, nếu như không phải, thực lực của hắn sẽ hoàn toàn khác.

Nhưng nếu phải thì Tô Vũ sẽ thật sự rất đáng sợ.

Gã đang nghĩ ngợi, trong một phòng khác, tiếng ầm ầm, tiếng nổ đùng đoàng bất chợt vang lên.

Quay đầu nhìn lại, gã liền thấy chấn động khủng khiếp.

Đây là ai chứ?

Lá gan quá lớn, thật sự cho rằng bắt được Tô Vũ thì có thể chạy đi?

"Lăng Vân tam trọng!"

Trung niên văn nhã phán đoán một thoáng, tên kia không phải kẻ yếu, hình như đã khai khiếu 108 cái, hợp khiếu 12 cái, chân chính là Vạn Thạch cảnh tấn cấp!

Then chốt ở chỗ người kia là Lăng Vân tam trọng, nguyên khí tam biến!

Nguyên khí cửu biến pháp của đối phương không yếu, nhất biến tối thiểu cũng tăng lên 30% thực lực.

Tiếp cận lực lượng 3000 khiếu huyệt!

Mà Tô Vũ, thực lực thân thể hắn có lẽ không mạnh bằng đối phương.

Đúng vậy, Tô Vũ hiện tại cũng chỉ là thân thể ba đúc, lực bộc phát tiếp cận lực lượng 2400 khiếu, kém hơn đối phương không ít.

Lăng Vân như thế mới tính là tiểu thiên tài cấp bậc Lăng Vân.

Cửu biến pháp vẫn hơi yếu một chút, bằng không gã còn sẽ cường đại hơn.

Khai 108 khiếu, hợp 12 khiếu, thân thể 18 đúc, đây là cơ sở Chiến giả học phủ phối trí cho một số học viên thiên tài, cũng là cơ sở phối trí cho thiên tài của cả Nhân tộc.

Trong lồng giam.

Tô Vũ không sử dụng lực lượng thần văn, mà là công pháp!

《 Thời Gian 》cùng với công pháp《 Khai Thiên đao 》!

Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên!

Trong gian phòng nho nhỏ, Tô Vũ có rất nhiều thủ đoạn, công pháp cường hãn, công pháp đặc thù cũng nhiều không kể xiết, Phệ Hồn quyết bùng nổ, ăn mòn ý chí lực đối phương, thôn phệ nguyên khí của đối phương, công pháp không ngừng thay đổi!

Nhẹ nhàng vui vẻ mà ra tay!

Thời khắc này, Tô Vũ hoàn toàn coi mình thành Chiến giả.

Gian phòng không lớn, hai người chém giết cận thân, gã Lăng Vân kia gầm lên liên tục, dùng tay như đao, một đao bổ xuống đỉnh đầu Tô Vũ!

Chân Tô Vũ khẽ động, bùng nổ Thời Gian chiến kỹ!

Phá Sơn Hải, trấn Nhật Nguyệt, chiến vô địch...

Thời gian trôi qua cực nhanh, gã Lăng Vân cảnh kia chỉ cảm thấy Tô Vũ cách gã càng ngày càng xa, vượt qua thời không, gã rõ ràng đã toàn lực ứng phó nhưng lại một mực thua Tô Vũ một tầng, vô phương đánh trúng Tô Vũ.

Trong lòng gã hơi hoảng sợ, vội vàng dừng tay xin tha: "Đại nhân, ta nói..."

Gã còn chưa dứt lời đã thấy hoa mắt, bịch một tiếng, Tô Vũ đạp xuống một cước!

Ầm!

Đầu gã trực tiếp nổ tung!

"Trễ rồi!"

Tô Vũ hạ xuống đất, hắn khẽ cười một tiếng, đá đế giày hắt mấy thứ bẩn thỉu phía trên trượt xuống.

"Thực lực không tệ!"

Đánh giá rất đúng trọng tâm.

Thật ra thì người này vẫn được, lực bộc phát của gã tiếp cận lực lượng 3000 khiếu huyệt, thật sự là không tệ, đặt tại binh đoàn tinh nhuệ thì kẻ này cũng không coi là yếu, chỉ là sát khí của gã hơi yếu, không mang đến cho Tô Vũ loại cảm giác đầy nguy cơ sinh tử.

Cường giả thực thụ trong quân mặc dù thực lực không nhất định mạnh hơn gã, nhưng khi nào chiến đấu, sát khí sẽ lay trời, kẻ địch chưa chiến đã e sợ, chiến đấu còn chưa bắt đầu đã yếu đi ba phần.

Cái tên này tao ngộ Lăng Vân nhất trọng trong quân, dù cho công pháp, chiến kỹ đều tương đương thì đại khái vẫn sẽ thất bại, dĩ nhiên, đối thủ cũng sẽ trọng thương.

"Cửu biến cũng là một lần thuế biến lớn." Tô Vũ nhận xét: "Vẫn cảm thấy Văn Minh sư thuế biến không lớn bằng Chiến giả!"

"Văn Minh sư... Đến Sơn Hải mới thật là mạnh mẽ, Sơn Hải hợp Thần khiếu rồi lại hợp nhất khiếu thì ở giai đoạn Sơn Hải sẽ tăng lên rất lớn."

Tô Vũ tự lẩm bẩm, mà ở những phòng khác, lúc này vẻ mặt của từng vị tu giả ảm đạm, trong lòng ai cũng rất hoảng sợ.

Tô Vũ vừa đến đã xử lý một vị Đằng Không cửu trọng, giết một vị Lăng Vân tam trọng, sát tính của hắn quá lớn!

Lúc bấy giờ, không chỉ đám bọn họ run rẩy, mà ngoài lồng giam, vài đầu Đại Yêu cũng yên lặng không nói gì.

Thân hình Ảnh Tử lấp lánh, dễ dàng chém giết Lăng Vân tam trọng!

Đương nhiên, Ảnh Tử tự tin rằng nó lợi hại hơn Lăng Vân tam trọng kia nhiều lắm, cũng khó dây dưa hơn rất nhiều, thế nhưng mà Tô Vũ đều không vận dụng thần văn, chỉ dựa vào thân thể phối hợp với Thiên giai công pháp đã đủ sức chém giết một vị Lăng Vân tam trọng!

Chuyện này cực kỳ đáng sợ!

Cự Sơn truyền âm hỏi: "Cái tên này hình như là muốn tới giết người, đây là bị ai khinh bỉ rồi? Cảm giác Đại Minh phủ tốt với hắn lắm mà, ai dám cho hắn nuốt cục ấm ức?"

Thủy Nhân truyền âm đáp lại: "May mắn là bắt được vài tên Vạn Tộc giáo!"

Chúng cảm thấy vui mừng vô cùng!

Bằng không nếu Tô Vũ muốn trút giận sao có thể không tìm đám bọn nó?

Lúc đó thì phiền toái biết bao a!

Bị đánh gần chết mà lại còn không dám hoàn thủ, đến đâu để nói rõ lí lẽ được đây?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi