VẠN TỘC CHI KIẾP

Tô Vũ sờ sờ cằm, hỏi Ngô Lam: "Vì sao ngươi lại nghĩ đến chuyện này?"

Ngô Lam không vui, hỏi ngược lại hắn: "Khổng sư tỷ nói ngươi chuẩn bị đá ta, đúng không? Ta phải học một chút bản lĩnh để ngươi không được nghĩ đến chuyện đá ta. Hợp Thần pháp còn chưa nghiên cứu ra mà, ngươi đã đáp ứng ta là sẽ dùng tên của ta để đặt tên, có phải ngươi muốn trốn nợ không?"

Đá ngươi?

Tô Vũ im lặng, ta nghĩ như thế khi nào vậy?

Chính ngươi tự não bổ rồi lại đổ lên đầu ta?

Không đúng, là do Khổng sư tỷ não bổ!

Nữ nhân đúng là, càng lớn tuổi lại càng thích suy nghĩ lung tung, tự suy luận vớ vẩn, ta có ý tứ này từ bao giờ?

Ta còn đang vội vàng muốn đi rút tinh huyết Tiên tộc đây này, ai rảnh mà nghĩ tới mấy chuyện loạn thất bát tao.

Tô Vũ không có thời gian nhiều lời, rất nhanh liền nói: "Vậy đi, chờ ta xong việc ta sẽ thử nhìn một chút, thế nhưng ta nói thật, độ khó rất lớn. Thứ nhất, ngươi chưa hẳn có thể bắt được mô bản của thần văn chiến kỹ này!"

"Thứ hai, dù cho ngươi bắt được thì phải phác họa 20 thần văn, ngươi mới có mấy thần văn mà thôi, độ khó lại càng lớn!"

"Thứ ba, ta không xác định bộ mô bản này còn ở đó hay không, ngày đó khi ta phác họa thì không phát hiện bên trong trung tâm chiến kỹ có nhiều thần văn như thế, ngay cả người thiên phú như ta đều không hấp dẫn được đối phương. Ngươi... sẽ rất khó!"

Lời này của Tô Vũ tuy là thật, nhưng mà nữ nhân vốn không thích nghe lời nói thật, Ngô Lam đầy mặt phẫn nộ, hếch lỗ mũi lên đối diện với hắn!

“...” Tô Vũ câm nín, lại tới rồi à?

"Ta rất có thiên phú!"

Ngô Lam giãy giụa lần cuối, nàng cảm giác mình vẫn rất có thiên phú mà.

Tô Vũ bật cười, "Được rồi, ngươi rất có thiên phú, nói thật, nếu ngươi có thể kế thừa thần văn chiến kỹ của Nhất Đại, hoàn thành việc rút ra ý chí lực, vậy thì ngươi sẽ còn nổi tiếng hơn bất kỳ vị Luyện Đan sư, Trận Pháp sư, Thuần Thú sư, Thần Phù sư hay Đúc Binh sư nào. Khi ấy trong mắt của ta, có thể mệnh danh ngươi là Thúc đẩy sinh trưởng sư..."

"Thúc đẩy sinh trưởng sư?"

"Đúng vậy, ngươi có thể thôi động sinh trưởng của Văn Minh sư, để Văn Minh sư càng nhanh trưởng thành, sau đó phối hợp với bộ văn quyết của ta lại càng không tầm thường, cấp tốc hoàn thành việc mở ra 72 Thần khiếu, tấn cấp Đằng Không, Lăng Vân, thế có phải là rất tài giỏi không? Vốn dĩ cần thật nhiều năm mới có thể mở 72 Thần khiếu, về sau chỉ mấy tháng là được rồi, vậy còn không điên luôn à?"

Thật sự có thể chỉ cần tốn mấy tháng để hoàn thành!

Ngày đó Tô Vũ ở trong thức hải bí cảnh đã mở ra bao nhiêu Thần khiếu?

Những người khác thì sao?

Tỉ như Hạ Hổ Vưu, ở bên trong thức hải bí cảnh, cậu cũng mở ra rất nhiều Thần khiếu, dưỡng tính khai Thần khiếu vốn đơn giản hơn một chút, bao gồm cả Trương Hào, Tô Vũ đưa cho y phương pháp mở mấy Thần khiếu, y đều mở được.

Ý chí lực đầy đủ, việc khai Thần khiếu sẽ không còn khó, chỉ là tốn tiền một chút mà thôi.

"Thúc đẩy sinh trưởng sư?"

Ngô Lam lẩm bẩm một tiếng, cái tên này có chút kỳ quái, bất quá Tô Vũ nói rất đúng, cái này không giống thức hải bí cảnh, chủ nhân chết rồi, vô phương chủ động đi rút ra ý chí lực. Nàng lại là người sống, đây chẳng phải là có thể trở thành vị Thúc đẩy sinh trưởng sư đầu tiên sao?

"Vậy ta nhất định phải thử xem..." Ngô Lam kích động nói.

Tô Vũ phì cười, "Được thôi, sau này ta nghiên cứu một chút, nhìn xem có biện pháp nào hay không, bất quá... Ngươi đừng ôm hy vọng quá lớn. Nhất Đại chết sớm, bằng không ông ấy sống ở niên đại này thì ông ấy sẽ là Thánh Nhân! Vô số đại gia tộc tới cửa xin nhờ, ông ấy sẽ là Văn Minh sư liên tục chế tạo Lăng Vân cảnh không ngừng. Đáng tiếc... Thế nhưng bây giờ, thức hải bí cảnh mà ông ấy lưu lại cũng thành chí bảo, lần sau khi đi Tinh Vũ phủ đệ, Đại Hạ phủ đại khái sẽ tận hết sức lực tranh thủ càng nhiều Thiên Hà cát."

Có thứ này thì chính là có máy gia tốc ý chí lực siêu cấp.

Chỉ e trong chuyến đi tới Tinh Vũ phủ đệ kế tiếp, Đại Hạ phủ nhất định sẽ xuất động ra hàng loạt cường giả thiên tài, Hoàng Đằng, Hạ Ngọc Văn, Ngô Kỳ, Lưu Hồng, Hồ Văn Thăng,... gì đó đại khái đều sẽ góp mặt.

Nghĩ đến chuyện này, Tô Vũ thấy hơi tiếc nuối, thiên tài ở Đại Hạ phủ thật sự không ít.

Mà Đại Minh phủ... Cái gọi là Thiên Đô bát tuấn, Tô Vũ thật sự chán không muốn bàn. Ngay cả Bạch Tuấn Sinh mà còn có một chân trong này thì xem ra Thiên Đô bát tuấn gì gì đấy cũng chẳng lợi hại lắm.

Tô Vũ tin chắc mình dùng một bàn tay cũng có khả năng chụp chết hắn. Đám người như Hạ Ngọc Văn cũng không khó khăn gì nếu muốn chụp chết hắn!

Đã như thế, còn tranh với Đại Hạ phủ kiểu gì?

Khó trách khi đề cập về chuyến đi đến Tinh Vũ phủ đệ, Đại Minh phủ không hăng hái cho lắm, trong học phủ không có ai để ý gì, mà ở Đại Hạ phủ, chuyện tranh suất đi đã sớm bắt đầu từ lâu.

Khi đó, thiên tài của chư thiên vạn tộc đều sẽ tới.

Ngô Lam phấn chấn nói: "Vậy thì ta chính là vị Thánh Nhân kế tiếp!"

"..."

Ngươi thật là tự tin!

Tô Vũ bất giác nghĩ đến chính mình, thần văn chiến kỹ của hắn có chừng 99 thần văn, vậy có phải là đã bao gồm một chút tác dụng loại bỏ rút ra không?

Hiện tại hắn không thiếu Nguyên khí, cũng không thiếu Thiên Nguyên khí.

Nhưng mà ý chí lực thì lại thật sự rất thiếu.

Chính hắn thiếu, Cục lông nhỏ cũng thiếu, tất cả mọi người đều thiếu, Văn Minh sư tấn cấp thật sự quá khó khăn, thoạt nhìn thì đơn giản, chỉ cần mở 72 Thần khiếu là được, uẩn dưỡng một thoáng thần văn là được, nhưng mà Văn Minh sư quá khuyết thiếu những nhu yếu phẩm để tu luyện thế này!

Lời Ngô Lam nói cũng đã nhắc nhở Tô Vũ, chính hắn có lẽ nên thử một chút.

10 bản thảo vô địch hắn còn chưa xem, mai này phải nhìn thử coi có thể phác họa ra vài thần văn hắn cần hay không. Nếu có thể hoàn thành việc rút ra ý chí lực và phác họa thần văn từ bản thảo vô địch thì hẳn là rất nhanh có khả năng tiến vào nhị giai tam giai a?

Đến tận hôm nay hắn vẫn mới chỉ có 17 thần văn mà thôi, trên Văn Minh sư đạo nếu hắn mong muốn dẫn trước người khác, vượt cấp mà chiến thì vẫn phải xem thần văn chiến kỹ.

Thật sự phải vẽ ra thần văn chiến kỹ 99 thần văn, đến lúc đó, hắn đánh những Văn Minh sư cùng giai còn không dễ dàng như đánh hài tử sao?

Bạch Phong chỉ có hơn mười thần văn, nhưng một kiếm liền hạ gục Hồ Văn Thăng.

Tô Vũ thất thần một thoáng, Ngô Lam lại không quan tâm những chuyện đó, nàng hưng phấn nói: "Vậy ngươi bận xong thì cho ta thử một chút, ta cảm thấy ta có thể! Chờ ta thành công, ngươi cũng phải xin ta, cầu ta cung ứng ý chí lực cho ngươi, để coi người còn dám ngông cuồng nữa không!"

Ta ngông cuồng bao giờ?

Tô Vũ phiền muộn vô cùng, vì sao hôm nay ngươi toàn áp đặt mấy vấn đề vớ vẩn lên người ta thế?

Nữ nhân ấy mà!

Đúng là không thể nói lý!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi