VẠN TỘC CHI KIẾP

Văn Trung lại nói thêm: "Còn có một điểm ta phải nhắc nhở ngươi, Đan Hùng đi cùng hậu duệ Thương gia Đại Thương phủ, Thương Thiên Kiều, chắt gái của Đại Thương vương. Thời gian Đan Hùng dừng lại tại Đại Thương phủ không ngắn, Thương Thiên Kiều bị hắn thu phục, Thương gia cũng có ý thông gia, điểm này ngươi phải cân nhắc."

"Thương gia?"

Tô Vũ khẽ nhíu mày, rồi cười nói: "Thương gia thì sao, lên lôi đài, nếu là sinh tử chiến, vậy thì sống chết có số! Đây là quy củ! Thương gia còn có thể vì chuyện này mà tính sổ với ta sao? Nếu vậy thật thì ta cũng không sợ!"

Đương nhiên, có khả năng Đại Minh phủ sẽ có thêm chút phiền toái.

Tô Vũ không cảm thấy ngoài ý muốn, thiên tài, kiêu tử, những người này được truy phủng là tất nhiên.

Hắn tới Đại Minh phủ, lão Chu còn muốn gả tôn nữ cho hắn kìa, có thể tính là chắt gái của Đại Minh Vương, cùng thân phận với Thương Thiên Kiều.

Đan Hùng thiên tư tung hoành là sự thật, dù sao hậu duệ vô địch nhiều như vậy, có thể đi đến trình độ như Đan Hùng cũng không có mấy người.

Thương gia tập trung vào gã là rất bình thường.

Các đại phủ, nhà ai mà không có mục tiêu đầu tư chứ.

Những người như Hoàng Đằng chính là điển hình, kể cả Tô Vũ hắn cũng thế.

Văn Trung cười: "Chỉ là nhắc nhở ngươi thôi, nếu giao thủ thật thì cũng không cần cố kỵ cái gì, ngươi giết Đan Hùng thì vấn đề cũng không lớn."

Đây là thái độ của Đại Minh phủ.

Đương nhiên, nếu Tô Vũ bị giết... Yên tâm, Đại Minh phủ sẽ không để việc này phát sinh.

Chuyện bình thường thôi!

Nếu Tô Vũ chạy đến Đại Chu phủ giết Đan Hùng, vậy sẽ gần như không có khả năng thành công, đến thời khắc sống chết trước mắt, cường giả Đại Chu phủ sẽ ra tay ngăn cản.

Đan Hùng dám đến Đại Minh phủ, quả là có mấy phần quyết đoán.

Không phải Tô Vũ chưa từng giết người.

Khả năng gã ta giết được Tô Vũ không lớn, khả năng Tô Vũ thắng gã, giết gã lại không thấp.

"Cứ từ từ đi!"

Tô Vũ khẽ cười: "Mấy vị sư huynh không cần quá lo lắng, nếu nói đến thủ đoạn, dù Đan Hùng có nhiều thì cũng không nhiều bằng ta!"

Hắn chính là tự tin như vậy!

Nếu xét về thủ đoạn, Đan Hùng có nhiều bằng hắn sao?

Không nói đâu xa, với phương pháp tái sinh huyết nhục của Tiên tộc, đánh nhau đến một nửa, thân thể lão tử tổn hại, lão tử bỗng nhiên tái sinh máu thịt, thân thể khôi phục, rồi sẽ đánh ngươi văng hết răng.

Tô Vũ có chút chờ mong, kích động.

Kẻ như vậy có thể giúp nghiệm chứng thực lực bản thân, đối với những thiên tài này mà nói, đến cùng mạnh hay không, có thể vượt cấp chiến với thiên tài đỉnh cấp hay không?

Thực lực Đan Hùng đại khái tương đương Thần Ma?

Văn Minh sư Đằng Không cửu trọng... Đan Hùng có thể đối chiến với Thần Ma Đằng Không cửu trọng đỉnh cấp sao?

Nếu có thể... Vậy thì gã rất lợi hại.

Thần Ma Đằng Không cửu trọng có lực lượng thân thể là vạn khiếu.

Ý chí lực của Văn Minh sư không dễ phán đoán, xem quá nhiều thứ, thực lực tổng hợp khó phân tích.

...

Nói chuyện với mấy người Văn Trung một hồi, Tô Vũ lại để bọn họ rời đi trước.

Ngô Lam vừa định đi, Tô Vũ đã gọi nàng: "Ngươi ở lại đã!"

Ngô Lam tò mò nhìn hắn, "Sao vậy?"

"Mấy ngày nay ta đã nghiên cứu thần văn chiến kỹ bia một chút." Tô Vũ chần chờ: "Định hướng kế thừa một thần văn chiến kỹ nào đó có độ khó rất lớn!"

Hắn đã đáp ứng Ngô Kỳ không liên lụy Ngô Lam vào vòng xoáy.

Nhưng nếu là thần văn chiến kỹ phụ trợ, kỳ thật vẫn có thể trợ giúp Ngô Lam, tối thiểu là vốn liếng bảo mệnh trong tương lai.

"Còn nữa, ngươi phác họa 20 thần văn..."

Ngô Lam không thèm để ý cái này, vui vẻ nói: "Vậy thì sao đâu,《 Nguyên thần • Văn quyết 》dùng để phác hoạ thần văn, không phác hoạ nhiều thần văn ta sẽ không nhịn nổi, sẽ tấn cấp Đằng Không mất!"

Ý chí lực mạnh mẽ, biển ý chí không mở rộng, không chịu được nữa thì rất có thể sẽ tấn cấp đến Đằng Không.

Đây là chuyện bất khả kháng, chuyện này cũng dẫn đến kết quả hiện tại có vô số người muốn gia nhập đa thần văn nhất hệ.

"Vậy được, có thể thử một chút!"

Tô Vũ đứng dậy, vừa đi vừa nói: "Đi theo ta, vật kia rất khó điều khiển, ta vào dò xét một chút trước, xem xem có thể dùng thần văn chiến kỹ của ta dẫn dắt một bộ phận mô bản thần văn chiến kỹ đến gần bên ngoài hay không, rồi ngươi tiến vào tiến hành phác họa chiến kỹ. Dù không phác họa được 20 thần văn thì cũng không sao, sau này đến Đằng Không cũng có thể bổ sung, không vấn đề gì."

"Phương pháp chia tách?"

"Ừm."

"Ngươi cũng biết sao?"

Ngô Lam cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cũng biết cái này sao?

"Biết một chút, hữu dụng với Đằng Không, cao hơn thì không có biện pháp."

Ngô Lam vui vẻ: "Nói như vậy, dù ta đến Đằng Không thì cũng có thể từ từ vẽ ra, đương nhiên là thần văn chiến kỹ càng cường đại càng tốt, dù sao cũng không nhất định phải phác họa tất cả tại dưỡng tính."

"Thích hợp với bản thân mới là tốt nhất!"

Tô Vũ mỉm cười, "Có vài chiến kỹ dù mạnh mẽ thì cũng chưa chắc thích hợp với ngươi! Không thích hợp mà ngươi cưỡng ép phác họa, có lẽ sẽ dẫn đến biển ý chí xung đột với thần văn chiến kỹ trong tương lai, vậy thì được không bù nổi mất. Không cần chấp nhất với thần văn chiến kỹ của Nhất Đại."

"Ta biết!"

Ngô Lam kiêu ngạo nói: "Thiên phú của ta rất tốt, chắc chắn không có vấn đề! Lúc trước tỷ tỷ ta đã muốn cho ta gia nhập đa thần văn nhất hệ, chính ta không thích! Cô nãi nãi của ta nói, không cần tranh với ngươi hay nhận Bạch Phong làm sư phụ làm gì, trực tiếp đi tìm Hồng Đàm... cô nãi nãi nói làm vậy thì ta có thể làm sư thúc của ngươi!"

"Ta không thích mà thôi, không thì hiện tại ngươi phải gọi ta là sư thúc!"

Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi cười khan, may mà Ngô Lam ngạo kiều, không nguyện ý đi cửa sau, bằng không Ngô Nguyệt Hoa đã mở miệng, Hồng Đàm có nhận không?

Đương nhiên là nhận!

Má nó!

Đúng là suýt nữa có thêm một vị sư thúc, thật đáng sợ, nếu nữ nhân này thành sư thúc hắn... Vậy thì thật mất mặt.

Tô Vũ dở khóc dở cười: "Vậy phải cảm tạ ngươi, may mắn."

Ngô Lam không thèm để ý, tùy ý đáp: "Kỳ thật học cái gì cũng không đáng kể, thú vị là được, trước kia ta sùng bái tỷ ta, cảm thấy thực lực nàng mạnh mẽ, thực lực mạnh mới là căn bản. Sau này khi《 Song Ngô Hợp Khiếu Pháp 》đẩy ra, ta cảm thấy một người mạnh không bằng mọi người cùng mạnh! Một người mạnh hơn, thành vô địch, đối với Nhân tộc mà nói thì cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, chỉ khi nào đồ vật ngươi sáng tạo có thể chế tạo ra 10 vô địch, 100 vô địch, vậy ngươi mới là cứu thế chủ."

"Dĩ nhiên thực lực mạnh mà có thể làm ra thành quả lớn thì càng tốt."

Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua Tô Vũ, trong lòng thầm nhủ, ngươi chính là người như vậy.

Thật hâm mộ!

Ta cũng muốn được như vậy!

Ngoài miệng nói thực lực mạnh không để làm gì, trong lòng vẫn hâm mộ ghen tỵ, Tô Vũ có cái gì, lúc trước nàng lợi hại hơn hắn, thời điểm khảo thí, điểm văn hóa của nàng cao hơn hắn rất nhiều.

Thật đáng giận!

Làm hại nàng đến bây giờ vẫn không dám nói chuyện thực lực trước mặt Tô Vũ, quá mất mặt. Đành phải chuyển đề tài!

Tô Vũ buồn cười mà phải cố nén lại.

Sau đó, Tô Vũ mang nàng đi tới phòng sách trên tầng hai, lúc này, một bia đá to lớn hiện ra đứng lặng trong thư phòng, Tô Vũ nhắc nhở: "Lát nữa nếu ngươi phác họa chiến kỹ thì phải chú ý một chút, có thần văn chiến kỹ tương đối kì quái, thoạt nhìn mạnh mẽ mà thực ra là giả! Lần trước khi ta phác họa suýt nữa đã bị lừa!"

Ngô Lam gật đầu, "Ta cùng ngươi đi vào ư? Ngươi phác họa thành công rồi còn có thể đi vào sao?"

"Có thể!"

Không thể đi vào tiếp thì lưu lại thần văn chiến kỹ của chính mình thế nào, dĩ nhiên nếu Tô Vũ đi vào, rất dễ quấy nhiễu đến những người khác.

Trong tình huống bình thường, tốt nhất chỉ có một người đi vào.

Cường giả đi vào thì dễ phá hủy mô bản thần văn bên trong, cũng dễ dẫn dắt quá nhiều thần văn chiến kỹ, khiến người khác không thể phác họa, hoặc là khiến người ta lạc lối trong thần văn chiến kỹ bia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi