VẠN TỘC CHI KIẾP

Tô Vũ nhe răng cười, lần này tiến vào thần văn chiến kỹ bia có chút thu hoạch ngoài ý muốn, khiến cho hắn càng hiểu sâu thêm về thần văn chiến kỹ.

Giờ khắc này, phương pháp chia tách của Bạch Phong có tác dụng vô cùng lớn!

"Phương pháp chia tách!"

"Thứ này có lẽ thượng cổ cũng không có!"

"Bạch Phong... vị lão sư này mặc dù thực lực rác rưởi, nhưng không thể không nói phương diện nghiên cứu của anh đúng rất khó lường!"

Tô Vũ kinh ngạc tán thán, phương pháp chia tách này thật ghê gớm, đáng tiếc hình như hiện tại chỉ có thể vận dụng đến Lăng Vân, đến Sơn Hải thì không được, nghĩa là trước khi Tô Vũ đến Sơn Hải, hắn nhất định phải phác họa hoàn chỉnh 99 thần văn.

Bằng không, đến Sơn Hải không có cách nào chia tách, sau đó hắn muốn bổ sung thì sẽ rất phiền toái.

Nghiêng đầu nhìn thoáng qua chỗ Ngô Lam, thấy nàng chau mày, hình như gặp phải phiền toái, Tô Vũ thở dài một tiếng, tiện tay ném một chút Thiên Nguyên khí qua, Thiên Nguyên khí cũng có trợ giúp bổ sung ý chí lực.

Đáng tiếc, khuyết thiếu ý chí lực tinh khiết, bằng không có thể cho nàng hấp thu một chút.

"Không kiên trì nổi thì từ bỏ đi, chọn cái kém một chút, dù sao cũng không trộng cậy ngươi làm gì."

Tô Vũ nhỏ giọng nói một câu, nữ nhân này chết vì tự ái, còn tự ái hơn cả hắn, chắc chắn là đang nhăm nhe 20 thần văn kia không chịu buông tay, bằng không với ý chí lực của nàng hiện tại còn không thua gì Đằng Không bình thường, làm sao lại khó như vậy?

Hắn không xen vào nữa, nhìn về phía thần văn chiến kỹ bia, Tô Vũ không khỏi lâm vào trầm tư.

Thứ này tốt nhất không nên bày ra, tránh gây phiền toái.

Mặc dù có người suy đoán nó ở chỗ mình, nhưng ai chắc chắn được điều đó, biết đâu nó ở chỗ sư bá thì sao?

Sư bá bị đuổi giết đến bây giờ, có phải cũng liên quan đến nó không?

"Tổ hợp thần văn chiến kỹ..."

Tô Vũ tiếp tục thao túng thần văn chiến kỹ, biến hóa hình dạng khác, lẩm bẩm: "Búa, ta cần một thần văn chữ “Chấn”, Khoách Thần chùy vốn có thể chấn động biển ý chí, phối hợp chữ “Chấn” thì sẽ hiệu quả tốt hơn, có thể tiến hành thay thế thần văn..."

"Biến thành búa, vậy chữ “Chấn” làm chủ!"

"Biến thành đao kiếm, vậy chữ “Sát”, “Phá”, “Lực” làm chủ."

"Biến thành hỏa lô luyện khí, vậy ngũ hành làm chủ."

"Biến thành hộ giáp, vậy phòng ngự là chính."

"Biến thành... Cửa truyền tống, vậy thần văn không gian làm chủ!"

Từng suy nghĩ xuất hiện, giờ khắc này, Tô Vũ có càng nhiều minh ngộ đối với Văn Minh sư, đi vào thần văn chiến kỹ bia một lần, lợi ích không nhỏ, mà giờ khắc này, truyền thừa chi hỏa, thần văn chữ "Hỏa" bùng cháy, lần trước thần văn chữ “Hỏa” nhị giai đỉnh phong không thể tấn cấp thành công.

Mà giờ khắc này, nó lại bắt đầu tấn cấp!

Cùng lúc đó, Ngô Lam bỗng nhiên nở nụ cười, vẻ giãy giụa trước đó chậm rãi tan biến.

Ánh lửa bao trùm lên người nàng!

Nàng sắp thất bại, căn bản không thu phục được chiến tích 20 thần văn, nhưng sau khi thần văn chữ "Hỏa" của Tô Vũ tấn cấp, ánh lửa bao trùm nàng, trong thần văn chiến kỹ bia, mô bản thần văn vốn luôn giãy giụa bỗng nhiên bị ánh lửa bao bọc. Nó như cảm nhận được gì đó, một lát sau, bị Ngô Lam mệt bở hơi tai đặt vào biển ý chí của nàng!

Thu phục thành công!

Ngô Lam mở mắt, mừng rỡ vạn phần, vừa định đắc ý quay sang báo tin vui thì kết quả cảm nhận được ánh lửa nhu hòa.

Nàng cảm thấy quen thuộc.

"Tô Vũ..."

Nàng quay đầu nhìn về phía Tô Vũ đang nhắm mắt, ý nghĩ đầu tiên là thật đẹp trai, cảm giác thật ôn hòa.

Ý nghĩ thứ hai là... ra là ngươi!

Mỗi lúc trời tối nàng đều cảm giác mình bị ánh lửa bao phủ, ra là hắn làm, làm hại nàng tối nào cũng tỉnh táo không ngủ được, chỉ tại tên khốn này!

Thời điểm ánh lửa bao trùm, mỗi lúc trời tối nàng đều cảm giác đầu óc phá lệ tỉnh táo, cực kì thư thái, nào có tâm tư muốn ngủ.

Nàng đã rất nhiều ngày không ngủ!

Tô Vũ hỗn đản này không phải là người, hắn không ngủ thì thôi đi, thế mà còn không cho nàng ngủ!

Ngô Lam phồng miệng, thở phì phò.

Trong lòng lại có chút ghen tị, tên này... Thật lợi hại, nàng cũng muốn tiến bộ giống hắn!

Thật lợi hại, có thể khiến người ta không ngủ được mà tu luyện làm việc khác, so ra hiệu suất cao hơn, tự giác hơn, trước kia thường xuyên muốn ngủ gà ngủ gật, hiện giờ quyền lợi ngủ gà ngủ gật cũng bị tước mất!

.....

Qua một hồi, Tô Vũ thanh tỉnh.

Thần văn chữ Hỏa thăng cấp!

Thần văn tam giai!

Thần văn này không có hiệu quả công kích, nhưng nhờ nó thăng cấp tam giai mà Tô Vũ lại có thêm không ít cảm ngộ, bao gồm cả việc vận dụng thần văn chiến kỹ, thay đổi, phác họa, cùng với lý giải đối với thần văn, hắn đều có cảm nhận mới.

Hắn mở mắt, nhìn thoáng qua Ngô Lam.

Ngô Lam cũng nhìn hắn, vẻ mặt bình tĩnh, “Nhìn cái gì mà nhìn, ta phác họa thành công rồi, 20 thần văn, lợi hại không?”

Tô Vũ gật đầu, khen ngợi: “Lợi hại! Mô phỏng thần văn của Nhất Đại phủ trưởng sao?”

“Không biết!”

Ngô Lam gục đầu xuống, rồi lại ngẩng lên, “Dù sao cũng là đa thần văn chiến kỹ, có phải Nhất Đại phủ trưởng hay không thì ta nào biết được, phải phác họa thêm một ít thần văn xem sao, hiện tại còn chưa rõ.”

Dứt lời, nàng liền hưng phấn nói tiếp: “Mặc kệ có phải hay không, dù sao cũng rất lợi hại!”

20 thần văn!

Rất lợi hại đấy nhé!

“Tô Vũ, ngươi có bao nhiêu thần văn chiến kỹ?”

“Hai 9.”

“...”

Ngô Lam kinh ngạc nhìn hắn, sao lại nói như vậy?

Hai 9 là ý gì?

99 cái? 81 cái? Hay là 18 cái?

“Rốt cuộc là bao nhiêu? Không phải chỉ có 18 cái chứ, nếu vậy thì còn không lợi hại bằng ta!”

Tô Vũ cười đáp: “Không cần biết bao nhiêu, ngươi phác họa đủ 20 thần văn rồi nói, phác họa không đủ thì chính là chiến kỹ phế vật.”

“Có thể tách ra mà!”

Hình như cũng đúng!

Tô Vũ cạn lời, hiện tại phương pháp chia tách sẽ mang tới cho mọi người cơ hội rất lớn, dù không thể phác họa đủ thì cũng không có vấn đề gì lớn.

Ngô Lam vui rạo rực, “Tô Vũ, vậy ngươi nói xem ta có nên tiến vào Đằng Không rồi tiếp tục phác họa thần văn hay không, dù sao cũng không vội, giờ phác họa luôn thì quá phiền toái, còn phải khai Thần khiếu nữa.”

“Tùy ngươi.”

Tô Vũ không xen vào việc tu luyện của nàng, quyết định đi đường nào đó là chuyện của chính nàng, cũng không phải Ngô Lam không hiểu gì.

“Vậy ngươi tu luyện đi, ta làm việc của mình đây.”

Tô Vũ dùng tay phẩy một cái, thần văn chiến kỹ bia thu nhỏ, bay vào trong tay hắn, ngay sau đó, thần văn chiến kỹ bia biến mất, nó đã tiến vào trong biển ý chí của Tô Vũ.

Thứ này có thể cất trong biển ý chí.

Tới lúc này Tô Vũ mới ý thức được rốt cuộc thứ mà Trần Vĩnh đưa cho hắn trân quý đến mức nào.

“Đúng rồi, tốt nhất ngươi đừng tiết lộ thần văn chiến kỹ ra ngoài, dù tiết lộ thì ngươi cũng phải nói là học ở Đại Minh phủ.”

“Được.”

Ngô Lam gật đầu, nàng hiểu, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi