VẠN TỘC CHI KIẾP

Cùng một thời gian ấy.

Tô Vũ thu được câu trả lời, trong lòng hắn hơi động, không quan tâm bao nhiêu tiền mà hắn chỉ biết là Tử Linh thật sự có tinh huyết!

"Đây coi như là một chủng tộc à?"

Tô Vũ thì thào một tiếng, trên sách họa có ghi chép không nhỉ?

Hoặc là ở mộng cảnh đã từng xuất hiện chưa?

Thôn phệ một giọt sẽ chết người sao?

"Cục lông nhỏ, ngươi ăn Tử Linh tinh huyết thì có chết không?"

Cục lông nhỏ nghe vậy liền ai oán, nãi thanh nãi khí nói: "Hương Hương, van cầu ngươi! Ta không ăn, trông rất thối, máu còn thối hơn!"

Ta cũng biết thối mà!

Nhìn dáng vẻ của Tử Linh... Nói thật, Tô Vũ cũng thấy nuốt không trôi.

Mà một khi không thể bị sách họa hấp thu, vậy thì sẽ phiền phức lớn, không biết phải tiêu hao bao nhiêu Thiên Nguyên khí mới có thể trung hòa. Tốt nhất là thôn phệ một giọt Đằng Không cảnh thử một chút, như vậy hậu quả không lớn, lỡ có gì còn có thể cứu được.

Thôn phệ Sơn Hải, khả năng là sẽ tự chơi chết bản thân.

Chờ xác định được rằng có thể hấp thu, có thể được sách họa nghiệm chứng thì hắn mới có thể thí nghiệm thôn phệ tinh huyết Sơn Hải.

Chỉ là quá mắc!

"Bàn lại giá cả đi!"

500.000 một giọt, mẹ nó, thuê người giết Nhật Nguyệt cũng đủ rồi.

"Ta có một cỗ, không, hai cỗ thi thể Thần tộc, một là Lôi Tuyệt, một là Lục Dực Thần tộc, mặt khác, còn có hàng loạt thi thể thiên tài các tộc..."

"Ngoài ra còn có thêm một đống thiên tài địa bảo!"

"Cùng với 3 tấm cổ thành lệnh!"

"Nhiều đồ như vậy đủ để đổi 5 giọt tinh huyết Tử Linh Đằng Không cảnh, 5 giọt Lăng Vân cảnh cùng với 100 giọt tinh huyết Sơn Hải sơ kỳ!"

Tô Vũ cũng là công phu sư tử há mồm!

Hắn không nói thi thể còn tinh huyết hay không, tinh huyết đều bị hắn rút rồi.

Những vật này chính hắn đã tính qua giá trị.

Ít nhất cũng phải 200 ngàn công huân!

Nhiều như vậy đó!

Mặt khác là ba tấm cổ thành lệnh, thế nhưng đều là vòng ngoài, không phải khu vực hạch tâm, mạnh nhất cũng chỉ là vòng 26. Đối với Tô Vũ thì tác dụng không lớn, thứ này đối với Tử Linh Đằng Không thì có chút tác dụng, đối với Lăng Vân Sơn Hải cơ hồ không có hiệu quả gì.

Đương nhiên, dù sao cũng là cổ thành lệnh, rất khó kiếm được, ba cái gom lại thì Tô Vũ phán đoán cũng chừng 100 ngàn công huân.

Cộng lại thì đã đáng giá 300 ngàn công huân rồi.

Bất quá... Tô Vũ há miệng liền đòi 100 giọt Sơn Hải tinh huyết, cái này phải cần máu của 10 con Tử Linh Sơn Hải mới đủ.

Cò kè mặc cả là được!

Rất nhanh, điểm bảng lại biểu hiện một hàng chữ: "Ngoại trừ tinh huyết Sơn Hải, mặt khác có khả năng thỏa mãn nhu cầu của ngươi!"

"Vô nghĩa, đồ của ta giá trị mấy trăm vạn công huân, ngươi cho ta mấy giọt Đằng Không Lăng Vân là xong à?"

"Tinh huyết trong thi thể ngươi đã rút hết ra rồi?"

"Còn thừa lại một chút, có muốn hay không?"

"Vậy thì lại thêm cho ngươi một giọt tinh huyết Sơn Hải..."

"Đừng có thách giá, ta là khách hàng lớn, các ngươi nhìn đi, mấy ngày nay ta cùng các ngươi giao dịch bao nhiêu? Khách hàng lớn như ta, các ngươi quanh năm suốt tháng cũng tìm không thấy mấy ai... Thế này đi, ta sẽ chịu thiệt chút vậy, lại thêm thi thể Phần Khải và Ngân Khải thì thế nào?"

"Bọn hắn còn sống!"

"Rất nhanh thôi sẽ chết!"

"Điều này không đáng tin giống như ngươi nói sẽ dùng thi thể vô địch để đổi vậy!"

Tô Vũ cấp tốc viết: "Liệp Thiên các mà chút quyết đoán thế này cũng không có? Thế này đi, nếu ta không giết được bọn hắn, thi thể của ta sẽ tự bán cho các ngươi! Ta không giết được bọn hắn, chính ta coi như xong đời, ta dùng thi thể của ta để đổi!"

"..."

Bên phía Liệp Thiên các, người đeo mặt nạ nhất thời cạn lời.

Dùng thi thể của mình tới đổi!

Mấu chốt là cái tên này chết rồi, thật sự sẽ có thi thể lưu lại à?

Người đeo mặt nạ lại nhìn về phía trưởng lão, Vô Diện trưởng lão xem một hồi, rất lâu sau mới mở miệng đáp: "10 giọt Sơn Hải tinh huyết là tối đa! Dùng thi thể Ngân Khải và Phần Khải tới đổi, cộng thêm những vật mà hắn nói kia nữa! Nếu hắn chết... Vậy chúng ta sẽ đi thu lấy thi thể của hắn!"

Hai cỗ thi thể Sơn Hải cảnh, trong đó có một bộ còn là Sơn Hải lục trọng, giá trị đại khái cũng phải hơn 10 vạn công huân.

Gom đi góp lại thì cũng đã tiếp cận con số 500 ngàn điểm công huân.

Đổi lấy 10 giọt tinh huyết Tử Linh Sơn Hải cũng sẽ không thua thiệt, dù sao Tử Linh Sơn Hải khó giết hơn Huyền Khải tộc nhiều.

Dù chỉ là Sơn Hải sơ kỳ thì cũng khó giết hơn Ngân Khải.

Bất quá Tô Vũ đã nguyện ý đem thi thể của mình tới đổi thì cũng có thể giao dịch một lần. Nếu lỡ như Tô Vũ chết rồi thì Liệp Thiên các sẽ đi nhặt xác, đừng tưởng rằng họ không dám làm thế!

Tô Vũ đã tự nói, những ghi chép ấy đều có thể tra, hắn bán thi thể của mình, dù cho Tiên tộc giết hắn thì Liệp Thiên các cũng dám đi nhặt xác.

Thi thể của Tô Vũ chắc chắn có rất nhiều bí mật!

Người đeo mặt nạ nghe vậy liền ngạc nhiên, không ngờ trưởng lão thế mà cũng đáp ứng!

...

Một lát sau, Tô Vũ thu được câu trả lời, đáp ứng giao dịch!

Tô Vũ tức thì cảm thấy mừng rỡ!

Một đống rác rưởi đổi lấy Tử Linh tinh huyết, rất đáng.

Hắn đương nhiên biết thừa không dễ giết Sơn Hải Tử Linh.

Lần này xem ra đám người Liệp Thiên các cũng không tính quá xấu xa, trước đó thì lòng dạ thật hiểm độc.

"Giao dịch thế nào, ta đang bị người chặn cửa."

"Không sao, bảng danh sách sẽ thông tri ngươi, mở cửa ra trong nháy mắt là được!"

"Sẽ không để đám Thành Khải chui vào đó chứ?"

"Họ mà vào thì chúng ta giết miễn phí giúp ngươi!"

"Thành giao!"

Liệp Thiên các đã nói như vậy, Tô Vũ cũng không có ý kiến gì, hắn cứ chuẩn bị sẵn sàng là được, cũng không thể tin hoàn toàn vào tổ chức này. Tổ chức này quá sức thần bí, tinh huyết Tử Linh thế mà cũng có.

Điều này có nghĩa là họ đã từng giết Tử Linh rồi!

Lá gan thật không nhỏ!

Tô Vũ vội vã chuẩn bị, về phần cơ duyên trong cổ ốc thì hắn không bận tâm, lúc này giết người chính là cơ duyên, mặc kệ cái cổ ốc này là được.

Nếu tất cả mọi người đều có thể cầm tới cơ duyên, vậy thì tức là cũng chẳng phải cơ duyên tốt đẹp gì lắm.

Tô Vũ nghĩ tới điều gì đó, lại cấp tốc viết: "Cung cấp cho ta một phần danh sách vào thành, không cần tư liệu chỉ cần tên và cảnh giới, chủng tộc."

"Toàn bộ sao?"

"Đúng!"

"Thay mới theo thời gian thực hay là cố định?"

"Theo thời gian thực đi, chỉ cần từ Lăng Vân và Lăng Vân trở lên, kẻ khác thì không cần."

"300 ngàn điểm công huân, đa tạ quý khách chiếu cố!"

"..."

Tô Vũ thấy lòng thật mệt mỏi, mẹ nó, ta đã giao dịch nhiều như vậy mà các ngươi vẫn muốn moi thêm tiền?

Liệp Thiên các đúng là xấu xa.

Hắn nghiến răng trả giá, "100 ngàn, không thể hơn!"

Mua!

Lần này hắn muốn làm một vố lớn, thành công thì thực lực tiến bộ, thua thì làm lại từ đầu, cơ hội như thế này bình thường chưa chắc đã có, không thể vì chút tiền tài hay suy nghĩ quá nhiều mà làm lỡ việc được.

Phải biết những thiên tài nào tới thì việc tấn công mới có tính chất nhắm vào cụ thể, hắn muốn thử xem có khả năng kiếm được một ít thiên địa ban thưởng hay không.

Trong tòa thành cổ này, chỗ tốt lớn nhất chính là bọn họ!

"Thành giao, chỉ có tính danh, chủng tộc, thực lực, hết thảy những thứ khác thì không cung cấp!"

"Được, các ngươi có thể khấu trừ điểm công huân chứ?"

"Có thể, hoặc là ngươi cung cấp một tấm thẻ công huân không ký danh!"

"Được!"

"..."

Hai bên lại một lần nữa đạt thành hiệp nghị.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi