VẠN TỘC CHI KIẾP

Ngân Khải bất đắc dĩ trở thành người lắng nghe Đạo Thành, y không vội vã giết chết Ngân Khải mà là chậm rãi lảm nhảm: "Ngân Khải huynh, ngươi nói xem Tô Vũ rốt cuộc đã làm thế nào?"

"Hắn có liên quan gì tới việc Tử Linh bạo động không?"

"Hắn ra khỏi phòng lúc nào?"

"Cửu Huyền vốn hết sức cảnh giác, thủ đoạn của nàng cũng không ít, nhất định là tại thời khắc mấu chốt, nàng bùng nổ Tiên Vương phù rồi mới bị hắn đánh lén!"

"Tiên Vương phù bùng nổ là để đánh giết hết thảy Tử Linh, trước khi thượng cổ Tử Linh xuất hiện, Cửu Huyền nhất định đã tìm xong đường lui... nhưng cuối cùng nàng vẫn chết, chết như thế nào chứ?"

Đạo Thành lẩm bẩm: "Cả Thành Khải cũng đã chết! Liệp Thiên bảng nói tử khí trọng thương Thành Khải, có nghĩa là Thành Khải bị Tử Linh đả thương, hẳn đó là thượng cổ Tử Linh, mà Tô Vũ... có lẽ hắn ở rất gần thượng cổ Tử Linh?"

"Hắn không sợ Tử Linh ư?"

Ánh mắt Đạo Thành nghiền ngẫm, "Đúng, rất có khả năng hắn không sợ Tử Linh, có lẽ, Tử Linh tử vong nhiều như vậy, xuất hiện nhiều như vậy đều là do hắn giết!"

Đạo Thành cứ thế mà tự luyên thuyên: "Có lẽ Tô Vũ vẫn luôn lén lút đánh giết Tử Linh, dẫn xuất Tử Linh bạo động, Thành Khải và Cửu Huyền bị bao vây, đều là do hắn làm, hắn sớm đã tính toán chặn giết mấy người Cửu Huyền bọn họ!"

"Người của Liệp Thiên các cướp đi thi thể Phần Khải, nói là Tô Vũ giết, Tô Vũ nguyền rủa Tử Linh... Chẳng lẽ, hắn thật sự biết nguyền rủa chi thuật, âm thầm rủa chết những Tử Linh đó?"

Y vẫn chưa thể hiểu rõ.

Mà giờ khắc này Ngân Khải đã hấp hối, ánh mắt ảm đạm vô cùng, "Đạo Thành... Ngươi sẽ không thành công... Ngươi... Cũng phải chết!"

"Thế ư?"

Đạo Thành bật cười, "Tới Chư Thiên chiến trường, đám rác rưởi các ngươi là vì cầu sinh, mà thiên tài chúng ta thì lại mặc kệ gia thế bối cảnh tốt đẹp, mặc kệ an toàn thái bình, chúng ta tới nơi đây chẳng phải là vì làm bản thân mạnh lên, có thêm cơ duyên chứng đạo hay sao?"

"Bọn ta mà sợ chết ư?"

"Ngươi và ta không giống nhau, ta cũng thế mà Tô Vũ cũng thế, kể cả Ma Đa Na cũng vậy... thiên tài chúng ta tới đây có truy cầu khác các ngươi, ngươi không hiểu đâu!"

Sợ chết sao?

Không sợ!

Nếu như sợ chết thì hà tất tới nơi này làm gì.

Vùi mình ở Tiên giới, ngoan ngoãn làm hậu duệ Đạo Vương không tốt sao?

Đạo Vương có nhiều hậu duệ như vậy, rất nhiều kẻ đều ở lại Tiên giới, nếu y không muốn tới Chư Thiên chiến trường thì đâu có ai bức bách.

Đạo Thành than nhẹ một tiếng, mà giờ khắc này, Ngân Khải đã triệt để sụp đổ, biển ý chí bị hủy diệt, ầm ầm một tiếng, áo giáp nổ tung.

Một đám mây màu buông xuống.

Đạo Thành nhắm mắt hấp thu, lẩm bẩm: "Tô Vũ..."

Y sẽ báo thù!

Huyền Hách Tiên Vương đại khái sẽ không tới được, cũng chưa chắc sẽ đến, bởi vì Cửu Huyền chết rồi. Nếu Cửu Huyền không chết thì còn đáng giá để ông ta đánh đổi một số thứ, chết đi thì lại không đáng một đồng.

Bất kỳ chủng tộc nào cũng là như thế!

Diệp Bá Thiên thiên tài cỡ nào, nhưng một khi chết rồi thì cũng không đáng một đồng.

Trên Liệp Thiên bảng, thứ hạng của Đạo Thành tăng lên.

Lăng Vân cửu trọng đánh giết Sơn Hải lục trọng.

Hạng 2 Địa bảng.

Vượt qua Hoàng Đằng, lại thấp hơn Tần Phóng một chút, chiến tích của Hoàng Đằng vẫn là Lăng Vân ngũ trọng giết Sơn Hải nhị trọng. Tần Phóng thì là Lăng Vân lục trọng giết Sơn Hải tam trọng, thoạt nhìn còn không mạnh bằng Đạo Thành, nhưng thứ hạng của Tần Phóng vẫn cao hơn.

Xếp hạng thế nào, Đạo Thành không quá để ý.

Bài danh thấp, chẳng qua là Liệp Thiên bảng cảm thấy ngươi không có hy vọng chứng đạo bằng Tần Phóng mà thôi.

Liệp Thiên bảng có thể coi là một bảng danh sách các nhân vật dự bị có khả năng chứng đạo, vào bảng chỉ là đại biểu ngươi có tư cách và hi vọng, mà chín mươi chín phần trăm người căn bản sống không đến lúc đó.

Giờ phút này, Đạo Thành đang có xu hướng tiến vào Sơn Hải.

Không vào Sơn Hải, y có lẽ vô phương bắt được Tô Vũ.

Vào Sơn Hải, y liền có hi vọng đánh cược một lần cùng Sơn Hải thất trọng, khi đó, có lẽ y có thể sẽ thể siêu việt hơn Tần Phóng.

...

Huyền Khải nhất tộc đã toàn diệt!

Lúc này, mấy người trông thấy bảng danh sách biến hóa đều lộ ra ánh mắt phức tạp, Sơn Hải lục trọng... Kỳ thật mọi người đã đoán được là ai, người ngoài không biết nhưng ở nội thành thì đều nắm chắc.

Bây giờ Đạo Thành có thể giết ai?

Ngoại trừ Ngân Khải thì không còn người nào khác.

Đủ hung ác!

Cũng đủ vô tình.

Bất quá, người có thể thấy bảng danh sách cũng không quá ngoài ý muốn, những nhân vật trên bảng có ai mà không ngoan lệ?

Đổi thành chính bọn hắn, có lẽ giờ khắc này cũng lựa chọn giết Ngân Khải, tranh thủ một chút cơ hội cho bản thân.

Tô Vũ chém giết Thành Khải xong, tất nhiên sẽ thu hoạch được hàng loạt thiên địa ban thưởng, hắn sẽ bỏ qua cho Đạo Thành sao?

Dĩ nhiên là không!

Đạo Thành cũng sẽ không bỏ qua cho Tô Vũ!

Đến lúc này, hai bên đã kết tử thù, có thể làm cho thực lực mình tiến bộ thì bọn hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.

...

Lại trong một gian cổ ốc khác, Tần Phóng nhìn bảng danh sách, lắc đầu cảm khái.

Tô Vũ... Thật sự là phiền phức lớn rồi.

Giết Thành Khải và Cửu Huyền!

Dù cho vô địch bị cản lại thì nơi này dù sao cũng không phải địa bàn Nhân cảnh, gia gia mình là Đại Tần vương thì cũng chưa chắc có thể ngăn cản vô địch. Huống chi, đây là còn ở trong tòa thành cổ, chế tạo ra huyết án lớn như vậy, đánh giết không biết bao nhiêu Tử Linh, Tô Vũ còn có thể sống sao?

Nhật Nguyệt của Vạn tộc đại khái đều đang cấp tốc tiến về nơi này rồi.

Tòa thành cổ này có thể phong bế bao lâu?

Tô Vũ có hi vọng trốn qua kiếp nạn này sao?

Giết Thành Khải, có lẽ chẳng qua chỉ là mới bắt đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi