VẠN TỘC CHI KIẾP

Tô Vũ bình tĩnh cười nói: "Nhiều chuyện lắm, làm phiền rồi! Hổ Vưu, hỏi ngươi chút chuyện, ngươi có bán cơ sở văn quyết không? Loại văn quyết giai đoạn dưỡng tính tu luyện thần khiếu ấy."

"Không có!” Hạ Hổ Vưu nói thẳng: "Thứ này sao có thể bán được..."

Tô Vũ ngắt lời: "Vậy tức là có thứ này tồn tại?"

Tô Vũ nhỏ giọng nói: "Ngươi biết rất nhiều, ngươi nói xem, Nhân Cảnh này rốt cuộc có loại văn quyết ấy hay không?"

Hạ Hổ Vưu gãi đầu một cái, cười ngây ngô đáp: "Có thì chắc chắn là có, nhưng bình thường đều là bí mật bất truyền! Cường giả Vô Địch nhiều như vậy, kiểu gì cũng có người suy luận ra cơ sở văn quyết thích hợp cho chúng ta tu luyện..."

"Nếu là Vô Địch suy luận, vì sao không truyền bá giống cơ sở nguyên quyết?"

"Không giống nhau!” Hạ Hổ Vưu lắc đầu đáp: "Nói thế này nhé, ai cũng có thể thành Chiến giả! Nhưng chỉ có một số người mới có thể tu thành Văn Minh sư! Mà nhóm người nhỏ kia thật ra là đứng trên đỉnh xã hội, người học tập Văn Minh sư nếu không phải xuất thân đại gia tộc thì là truyền thừa văn minh thế gia, loại khác cũng có, thế nhưng tỉ lệ rất nhỏ!"

"Dù có cơ sở văn quyết, nhưng giai tầng bình dân cũng không thể lấy được, không học được, không có điều kiện học, cuối cùng đều rơi vào trong tay những đại gia tộc kia."

Hạ Hổ Vưu tỉnh táo hơn, tiếp tục nói: "Như vậy, làm kiên cố giai cấp Văn Minh sư liền nghiêm trọng hơn! Không truyền chưa hẳn là chuyện xấu! Dĩ nhiên thì cũng có tư tâm, gia tộc Văn Minh sư đều hi vọng Văn Minh sư nhà mình cường đại hơn, tựa như một vài gia tộc Chiến giả, nếu sáng tạo ra công pháp thì sẽ không truyền ra ngoài."

Hạ Hổ Vưu cười: "Không có khả năng công pháp gì cũng được truyền ra ngoài, chủng tộc nào thì cũng vậy cả, kể cả cường tộc như Thần Ma, một chút công pháp mạnh mẽ của bọn chúng cũng sẽ không truyền thừa cho thần ma phổ thông."

Tô Vũ khẽ gật đầu, "Vậy tức là thật sự có loại văn quyết này, đúng không?"

"Chắc vậy!"

Hạ Hổ Vưu cho cái đáp án hàm hồ.

Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Nếu loại công pháp đó truyền ra ngoài thì sao?"

Hạ Hổ Vưu suy nghĩ chốc lát rồi trả lời: "Vậy sau này số lượng Văn Minh sư sẽ tăng nhiều, tranh đoạt tài nguyên càng khó hơn, ý chí chi văn không đủ dùng. Dĩ nhiên trừ khuyết điểm ra thì cũng có ưu điểm, Văn Minh sư tấn cấp Đằng Không càng nhanh hơn, sớm hình thành chiến lực, giúp tương lai tấn cấp cao hơn sẽ tiết kiệm được một chút thời gian."

Dứt lời, cậu cười nói: "Tô Vũ, thứ này không ai bán đâu, cho nên ngươi đừng suy nghĩ nữa. Mà dù Nhân Cảnh có thì chỉ sợ cũng sẽ không nhiều, bình thường dù là người cùng gia tộc cũng chưa hẳn sẽ truyền thụ toàn bộ."

Hạ Hổ Vưu lắc đầu: "Ta muốn ngươi hiểu rằng, muốn tất cả mọi thứ đều công khai chia sẻ thì hiện tại là không thể nào, trừ khi có một ngày nhân tộc đến tình cảnh sơn cùng thủy tận, không thể không liên hợp lại để chống cự vạn tộc, trên dưới một lòng, đứng trước tuyệt cảnh. Khi đó, công pháp gì thì cũng không trọng yếu."

"Nhưng hiện giờ nhân tộc vẫn là cường tộc, mặc dù tình cảnh không quá tốt, nhưng trên chiến trường Chư Thiên vẫn là thắng nhiều bại ít, lúc này ngươi hi vọng công pháp tùy ý truyền bá là không thực tế."

"Tình cảnh rất tốt à?" Tô Vũ hờ hững nói: "Tình cảnh tốt, Trấn Ma quân sẽ không liên tục tuyên bố lệnh triệu tập lão binh, cha ta sẽ không cần trở về chiến trường khi đã sắp 50 tuổi!"

Hạ Hổ Vưu hơi xấu hổ, ho nhẹ một tiếng: "Tình huống Trấn Ma quân hơi khác, cái này... Chủ yếu là mấy năm trước Đại Hạ phủ chinh chiến quá nhiều, bùng nổ không ít đại chiến, ngươi biết đấy, Đại Hạ phủ hiếu chiến, ta... tính tình Hạ phủ chủ kịch liệt, không nhẫn nhịn nổi, không nguyện ý thỏa hiệp, chỉ cần có người khiêu khích, y chắc chắn sẽ phát binh, vậy nên mới khiến Trấn Ma quân tổn thất nặng nề, không thể không trưng binh bổ sung."

Tô Vũ trầm tư, mở miệng: "Nói vậy, kỳ thật đại phủ khác tổn thất không lớn sao?"

"Ừ!" Hạ Hổ Vưu lắc đầu: "Đại phủ khác cũng chinh chiến, thế nhưng nói thật thì chủng tộc đối chiến với bọn họ đều không mạnh mẽ, duy chỉ có Đại Hạ phủ ta phần lớn là gặp phải cường tộc như Thần Ma!"

"Vì sao?"

Hạ Hổ Vưu thở dài: "Còn có thể vì sao, tại tính cách của Đại Hạ vương thôi, tính ông là loại không kẻ nào dám nhưng ta dám! Ngươi không dám đóng giữ nơi này, ta lại muốn đóng giữ nơi này! Ngươi không dám bùng nổ xung đột, ta nhất định phải đánh lại... mấy đời Phủ chủ Hạ gia đều là tính cách như thế, cho nên chiến tuyến càng kéo càng dài, đã đi sâu vào chiến trường Chư Thiên, tự nhiên gặp phải nhiều cường tộc."

"Vô Địch cũng mặc kệ à?"

"Có quản chứ, nhưng chỉ quản lý chiến tranh cấp bậc Vô Địch, cấp thấp hơn, bọn họ sẽ không nhúng tay thái quá."

Hạ Hổ Vưu thấy hắn nghi hoặc, lại nói: "Dĩ nhiên, đại chiến nhiều không có nghĩa là không tốt, tối thiểu chúng ta sẽ được thực chiến nhiều hơn, xác suất tạo nên cường giả càng lớn, Đại Hạ phủ có ý định giống như nuôi cổ..."

Cậu không giấu giếm, nói thẳng: "Khôn sống mống chết, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn! Tại chiến trường Chư Thiên, xác suất xuất hiện cường giả của Đại Hạ phủ là lớn nhất! Kỳ thật thực lực của toàn bộ Đại Hạ phủ là đỉnh cấp! Trong Nhân Cảnh 36 phủ, thực lực Đại Hạ phủ một mực vững vàng nằm trong ba vị trí đầu!"

"Nhân Cảnh 36 phủ?"

Tô Vũ cau mày hỏi: "Sao lại 36 phủ, trên sách nói là Nhân Cảnh 38 phủ."

Hạ Hổ Vưu vò đầu: "Ta nói đại phủ thôi, không phải tiểu phủ, Nhân Cảnh còn có hai tiểu phủ nữa, trên sách nói không kỹ, một cái là Chư Thiên Phủ, là khu vực lối đi giữa Nhân Cảnh và chiến trường Chư Thiên."

"Một cái khác là Song Thành phủ, cũng là vị trí hạch tâm của nhân tộc, nơi có hai đại thánh địa! Chiến Thần điện và Cầu Tác cảnh đều nằm trong khu vực kia."

Tô Vũ gật đầu, tức giận nói: "Cái này ta biết, hóa ra ngươi không tính hai phủ này, ta còn đang suy nghĩ, Đại Hạ phủ chúng ta mạnh như vậy sao? Chỉ đứng sau hai Thành phủ..."

"Cũng không khác nhau nhiều lắm!"

Hạ Hổ Vưu nhún nhún vai: "Đại Hạ phủ thế nào khỏi cần phải nói nhiều, chỉ tính riêng chiến lực và số lượng cường giả cũng đã xếp hạng cực cao! Một cái khác là Đại Chu phủ, cường Phủ uy tín lâu năm, cướp đoạt tài nguyên tại chiến trường Chư Thiên còn nhiều hơn chúng ta, cho nên cường giả cũng không ít."

"Ba vị trí đầu, ngoại trừ Đại Hạ và Đại Chu phủ thì còn nơi nào?"

"Đại Tần phủ!"

Hạ Hổ Vưu trả lời: "Bên kia cũng mạnh, chiến lực của Đại Tần vương chính là tồn tại đỉnh cấp trong Vô Địch!"

Tô Vũ suy nghĩ một chút lại hỏi: "Nói vậy, hai đại thánh địa, tổng cộng có 36 vị Vô Địch cảnh ư?"

"Cái này ta cũng không biết." Hạ Hổ Vưu đáp: "Trừ Vô Địch ra thì không ai biết rõ! Thứ nhất, có khả năng có người đã mất thế nhưng chưa chắc có người biết, có khả năng có người mới tấn cấp Vô Địch, cũng chưa chắc có người biết. Mặt khác, không phải chỗ nào có Vô Địch đều sẽ thành lập đại phủ..."

"Ngươi xem lịch sử thì biết, hơn ba trăm năm trước, sở dĩ thành lập đại phủ đó là vì không còn cách nào khác, cường giả vạn tộc xông vào Nhân Cảnh, gây ra hỗn loạn khắp nơi, một vài Vô Địch rơi vào đường cùng mới đứng dậy thành lập đại phủ, bảo hộ một phương bình an."

Tô Vũ gật đầu, hắn biết đoạn lịch sử này.

Đương nhiên thì trong sách nói không rõ ràng.

Kỳ thật rất nhiều nghi hoặc đều không rõ ràng.

Tỉ như, những Vô Địch hơn ba trăm năm trước kia đã tấn cấp thế nào, từ đâu tới, học tập ở đâu, cường giả Nhân Cảnh trước đây còn nữa không?

Tóm lại là đều hết sức mập mờ.

Dính đến chiến lực Vô Địch, trong sách đều viết mơ hồ không rõ.

Tô Vũ không truy vấn, hắn đã hiểu đại khái, giờ phút này, hắn đang suy đoán, cậu ta... Không phải là nhi tử của Hạ Long Võ thật đấy chứ?

Đáng tiếc!

Hạ Long Võ, người Tô Vũ sùng bái nhất trước kia, xuất hiện trong ti vi đều vô cùng uy nghiêm, kiểu như y ra lệnh một tiếng, đầu người rơi cuồn cuộn.

Giết đến mức Vạn Tộc giáo cũng không dám mạo hiểm ngoi đầu trong Đại Hạ phủ!

Cường giả như vậy, Vương Giả uy nghiêm như vậy, con của y... lại yếu ớt như thế sao?

Khó tin thật!

Đương nhiên Tô Vũ sẽ không vạch trần, hắn tự biết là được, nếu phơi bày, vị này xem như thái tử gia của Đại Hạ phủ, chẳng lẽ mỗi lần mình gặp thì phải hành lễ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi