VẠN TỘC CHI KIẾP

Trịnh Vân Huy dứt khoát nói: "Ta muốn đổi công pháp, có bản Hợp Khiếu pháp này thì ta không cần phải băn khoăn việc hợp khiếu nữa."

Gã cảm thấy chướng mắt bản công pháp khai 108 khiếu mà gã đang tu luyện.

Gã muốn chuyển sang tu luyện Thiên giai!

Trước kia không tu luyện đó là vì cảm thấy quá phiền toái, phải khai khiếu nhiều không nói, mà quan trọng là hợp khiếu rất khó, chắc chắn sẽ làm chậm trễ tiến độ tấn cấp.

Kỳ thật rất nhiều thiên tài đều ưa thích tu luyện bản công pháp khai 108 khiếu cũng là vì lý do tương tự, dù cho gia đình có sẵn Thiên giai công pháp thì cũng chưa chắc đã khiến bọn họ động tâm.

"Ngươi nói với ta làm gì, Trịnh gia ngươi không có sao?"

Trịnh phủ trưởng đã là Nhật Nguyệt cảnh, Chiến giả tấn cấp Nhật Nguyệt lại không bị hạn chế, cường giả như ông ấy hiển nhiên không thiếu công pháp đỉnh cấp, ngươi đi tìm gia gia ngươi mà xin, nói với ta cũng không có tác dụng.

Trịnh Vân Huy không để ý tới hắn, suy nghĩ một chút rồi lại lẩm bẩm: "Trong số các Thiên giai công pháp thì《 Thiên Sơn quyết 》rất lợi hại! Tô Vũ, ta muốn quan sát Chu Hạo một thời gian, nếu hiệu quả thật tốt thì ta nhất định sẽ chuyển tu sang đó."

Nghe gã nói vậy, Hạ Hổ Vưu chợt sững người, cậu bỗng nghĩ tới một chuyện, kích động nói: “Phải rồi, Đại Hạ phủ xưa nay có không ít người tu luyện《 Thiên Sơn quyết 》, đến bây giờ đều kẹt tại Thiên Quân cảnh, có vài người đã sớm chết già rồi! Các ngươi nghĩ xem, nếu Hạ gia cho người đi tìm khắp nơi, tụ tập những người như vậy lại để thành lập một tiểu đội thì sẽ như thế nào? Kẻ tu luyện《 Thiên Sơn quyết 》thì năm đó cũng tính là thiên tài, nếu thật sự có thể hợp khiếu thì thực lực của bọn họ sẽ tăng mạnh không ít!"

Tỉ như có Sơn Hải cảnh, giai đoạn trước tu luyện《 Thiên Sơn quyết 》, hậu kỳ không có cách nào hợp khiếu nên chuyển tu công pháp khác, khai khiếu 72 cái, đến Sơn Hải thì hợp nhất khiếu, một lần hợp khiếu này chính là hợp của 72 cái.

Nhưng Hợp Khiếu pháp của Tô Vũ sẽ giải quyết được vấn đề đó, 《 Thiên Sơn quyết 》mà có thể hợp khiếu thì chính là hợp thành 144 khiếu hợp nhất.

Cứ như vậy, thực lực đối phương liền cường đại hơn nhiều!

Hợp nhất 72 khiếu đương nhiên không thể so được với hợp nhất 144 khiếu.

Tô Vũ lười quản mục đích của cậu ta, nói thẳng: "Bản thứ ba tuyệt đối không cho phép tùy tiện truyền ra ngoài! Trừ phi Hạ gia ngươi có thể khống chế được tình hình, vả lại nếu đã muốn truyền thì ta thu phí 1 vạn điểm công huân một người, chỉ đơn giản như vậy."

Má nó!

Thổ phỉ!

Tô Vũ mới lười quản cậu ta mắng mình, trong đầu hắn bỗng lóe lên một suy nghĩ.

"Đúng rồi, các ngươi nói xem, liệu ta có thể xin cấp chức nghiên cứu viên không?"

Tô Vũ lẩm bẩm: "Cuối năm hằng năm đều sẽ có một lần bình xét cấp bậc chức danh, trước đó ta hỗ trợ lão sư của mình nghiên cứu ra《 Phệ Hồn quyết 》, hiện tại lại nghiên cứu thành công《 Song Ngô Hợp Khiếu Pháp 》, các ngươi nghĩ ta có tư cách xin bình xét cấp bậc không?"

Mấy người trong phòng sững sờ nhìn hắn.

Tô Vũ lại lẩm bẩm tiếp: "Nghiên cứu viên sẽ được lĩnh một chút trợ cấp, mặt khác còn có quyền xin hỗ trợ tài chính, đúng rồi, nghiên cứu viên còn có một số quyền hạn khác, tỉ như hằng năm cố định tiến vào bí cảnh miễn phí, hơn nữa nếu có ai muốn tùy tiện xử phạt nghiên cứu viên thì cũng đều phải thông qua hội nghị Các lão. Này so với trước kia mạnh hơn nhiều!"

Mục tiêu mà lão sư chưa hoàn thành, hiện tại giao cho ta đi!

Thời điểm Bạch Phong rời khỏi đây thì anh cũng mới chỉ là trợ giáo.

Nguyên bản cuối năm nay, anh sẽ có cơ hội chuyển mình trở thành nghiên cứu viên chính thức, nhưng hiện tại thì không xong rồi.

Điều kiện để trở thành nghiên cứu viên chính thức là ít nhất phải đạt tới cấp bậc Lăng Vân, hoặc không thì phải có cống hiến lớn trên phương diện nghiên cứu học thuật, Tô Vũ cảm giác mình hoàn toàn có hi vọng đạt được.

Lời này vừa nói ra, mọi người lần nữa yên tĩnh trở lại.

Triệu Minh đầy mặt u oán!

Y lăn lộn nhiều năm như vậy, hiện tại cũng chỉ là vừa trở thành nghiên cứu viên chính thức cách đây không lâu, hiện giờ theo ý của Tô Vũ thì rất có thể hắn sắp sửa ngồi ngang hàng với y rồi?

Về phần nghiên cứu viên trung cấp thì dưới tình huống bình thường, không tới Lăng Vân cao trọng thì đừng mơ mộng nghĩ đến.

Nhưng cái danh nghiên cứu viên bình thường cũng đã rất đáng gờm rồi!

Ở học phủ kỳ thật phần lớn đều là trợ giáo do Đằng Không cảnh đảm nhiệm.

Nghiên cứu viên chính thức cũng không có bao nhiêu người.

Hạ Hổ Vưu cũng không đáp lời, trực tiếp nói sang chuyện khác: "Bây giờ ta phải về nhà một chuyến. Tô Vũ, đừng có chạy lung tung! Rất nhanh sẽ có người đến tìm ngươi, ngươi nghe ta khuyên đi, đừng có lẫn vào vòng tranh đấu ở học phủ nữa, ngươi cứ chuyên tâm làm nghiên cứu là được rồi. Hay ngươi có muốn làm việc cho Hạ gia, đảm nhiệm chức danh nghiên cứu viên chính thức của sở nghiên cứu Hạ thị không, về sau Hạ gia trực tiếp bảo kê cho ngươi, như thế nào?"

Tô Vũ phì cười, vui vẻ đáp: "Được lắm, vậy các ngươi nhớ phái người tới bảo hộ ta, có người nào muốn giết ta thì các ngươi lập tức đi chơi chết bọn chúng là được!"

"..."

Tâm Hạ Hổ Vưu thật là mệt mỏi, oắt con, ta biết thừa ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy nhé.

"Ngươi muốn chạy đến nhà Chu Minh Nhân, lớn tiếng mắng lão, thuận tiện chém lão vài đao, sau đó chờ Chu lão ra tay thì lập tức kêu Hạ gia thủ tiêu đối phương?"

"..."

Tô Vũ câm nín, thở dài đáp: "Ngươi đúng là kẻ dám nghĩ dám nói, ta chỉ muốn xử lý Chu Bình Thăng mà thôi, ngươi lại nghĩ tới việc thủ tiêu Chu Minh Nhân luôn rồi, đúng là khẩu khí thật lớn!"

Hạ Hổ Vưu buồn bực muốn mắng người. Má nó, ta mà không nói trước, dám ngươi sẽ chạy tới Đại Chu phủ gây sự với Chu Phá Long một phen cũng nên.

Ai chứ ngươi thì dám lắm.

Thôi quên đi!

Cậu biết tâm trí Tô Vũ không đặt ở nơi này, Tô Vũ đích thật là thiên tài trong lĩnh vực nghiên cứu, thế nhưng mục đích chủ yếu của hắn vẫn là khiến chính mình mạnh lên, về phần nghiên cứu chỉ là phụ thêm mà thôi.

Hạ Hổ Vưu cũng không nhiều lời với hắn nữa, mà là quay sang trịnh trọng nói với mọi người trong phòng: "Chư vị, trước đó ta đã nói rồi, hiện giờ nhắc lại một lần cuối cùng. Tuyệt đối không được truyền ra ngoài! Hạ gia nhất định sẽ kiểm soát chặt chẽ những chuyện này, vì chính các ngươi, vì chính gia tộc của các ngươi, ta hi vọng chư vị vẫn nên suy nghĩ cẩn thận trước khi có ý định làm bất kỳ việc gì."

Tô Vũ bật cười: "Ồ, nghe hệt như đang uy hiếp nhỉ."

Hạ Hổ Vưu hết sức phiền muộn, ta vốn chính là đang uy hiếp đấy, ngươi nghe không hiểu?

Tô Vũ cũng không để ý tới cậu, thản nhiên nói: "Công pháp này chỉ mang tính chất phụ trợ, nói thật, đối với ta thì nó cũng chỉ có tác dụng như thế! Người nào truyền ra ngoài thì Hạ gia sẽ phụ trách kẻ đó, ta lười quản, mọi người cũng đừng bởi vì lợi nhỏ mà mất lớn, dù cho thật có tâm tư thì chờ ta làm ra Nguyên Thần khiếu rồi các ngươi hẵng phản bội cũng chưa muộn."

Mấy người nghe thế đều im lặng.

Lời nói này giống như bọn hắn có ý định muốn phản bội Tô Vũ thật vậy.

Tô Vũ lại nói tiếp: "Sự tình Hợp Khiếu pháp đến đây tạm thời kết thúc, mọi người tiếp tục làm việc đi, những ngày tới đây cố gắng thu thập giúp ta nhiều công pháp đa dạng chủng tộc một chút. Với lại ta vẫn luôn suy ngẫm một chuyện, liệu rằng Nguyên Thần khiếu có quan hệ gì với 360 khiếu huyệt hay không. Hạ Hổ Vưu, nhà ngươi có nhiều tư liệu, ngươi phụ trách tìm hiểu vấn đề về vị trí khiếu huyệt cho ta, không thì mang tư liệu đến đây để mọi người hỗ trợ tìm tòi cũng được."

Hạ Hổ Vưu gật đầu, "Ừm, để ta về cho người thu thập, thêm nữa ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một con khôi lỗi, sở nghiên cứu của chúng ta tập trung nghiên cứu về khiếu huyệt, có nó thì sau này thí nghiệm vị trí lên khôi lỗi sẽ giúp ngươi tiện quan sát hơn."

"Tốt lắm, đa tạ ngươi."

Hạ Hổ Vưu gật đầu, lần này cậu trở về một chuyến có rất nhiều việc cần làm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi