VANG DANH THIÊN HẠ


Du Hoặc ngồi kể lại chuyện của "Du Hoặc" - chủ của thân thể y đang cư ngụ gặp Thánh Vương ra sao.

Y biết " Du Hoặc " chưa báo được thù đã chết.

Giờ Y có được thân thể này có khi là ý trời.

Muốn y trả thù thay cho "Du Hoặc".

Y nói suy nghĩ này với Lam Hạ.

Lam Hạ cũng đồng ý với ý này của y.
Lam Hạ cũng thề sẽ trả thù thay cho
" Lam Hạ".

Coi như cảm ơn "Lam Hạ" cho hắn thân thể để hắn có cơ hội sống một lần nữa.
Du Hoặc nói: Không ngờ lại có câu chuyện đằng sau như vậy.

Càng ngày càng thú vị.

Lam Hạ nói:
Ta muốn tham gia với các huynh.

Nhưng chuyện ta có võ công thì sao để biết đây.
Du Hoặc cười nói: Để ta giúp.
Hôm sau Du Hoặc nói về chuyện Lam Hạ với đám Hàn nói chuyện bà bà Lam Hạ liên quan đến Du gia và Tả gia cấu kết.

Nói rõ luôn lời An thẩm nói lần trước khi gặp ở ruộng với bọn Hàn Á.
Đám Hàn Á không tin được mọi chuyện lại như vậy.

Trác Nhạc nói: Ta nghĩ nên báo chuyện này cho Thánh Vương.

Sau đó thêm Lam Hạ tham gia vào nhiệm vụ của chúng ta.

Du Hoặc cũng đồng ý với ý này.


Nên Hàn Á đã viết một phong thư ẩn gửi cho Thánh Vương.
Hai ngày sau Thánh Vương đưa một phong thư kết quả điều tra toàn bộ chuyện Lam Hạ.

Hoá ra.

Bà bà Lam Hạ đúng do Tả gia giết.

Quan huyện nể mặt con gái An thẩm nên đồng ý điều tra.

Tả gia biết tin đã dựa vào Nhàn Vương Phi hủy hết chứng cứ.

Còn về Lam Hạ biết võ công là do Lam Hạ được phụ thân Lam Hạ khi còn sống dạy cho.

Phụ thân Lam Hạ từng ở trong giang hồ.

Sau này lấy mẫu thân Lam Hạ thế là gác kiếm về ở ẩn.

Nhưng sợ Lam Hạ bị bắt nạt nên dạy kiếm pháp cho Lam Hạ.
Chỉ có điều ông yêu cầu Lam Hạ dấu chuyện này.

Nếu có gì nguy hại đến tính mạng hãy dùng.
Bởi vì ông không muốn dân cư dòm ngó nói ra nói vô việc ông có võ công.

Rồi đưa con cái đến nhờ ông dạy thì phiền lắm.
Nguyên nhân là vậy nên thánh Vương đã đồng ý cho Lam Hạ gia nhập nhiệm vụ.

Chỉ có điều.

Đám Du Hoặc còn có thêm một nhiệm vụ nữa.

Tìm cách để Du gia và Tả gia kết thông gia.

Không những kết thông gia mà còn phải càng thân càng tốt.

Thân đến mức sau này tả gia phải tham gia vào việc cấu kết với Liêu quốc.
Nguyên nhân:
Tả gia có Nhàn Vương phi chống lưng.

Mà Nhàn Vương gia lại là kẻ địch của Thánh Vương và Nhị Hoàng tử.
Du Hoặc nói:
Muốn đấu với Du gia và Tả gia hắn cũng muốn phát triển kinh thương cùng lúc với Du gia và Tả gia.

Sau này làm việc dễ hơn.

Hơn nữa cạnh tranh mới vui chứ.
Đám Hàn Á nghe thế đồng ý ngay.:
Trác Nhạc nói: Vậy giờ chúng ta làm gì đây.
Du Hoặc nói: Hàn Á huynh.

Huynh nhớ lúc trước ta hỏi huynh có con nhà quyền quý nào hay đi mọi mình không.
Hàn Á nói nhớ.

Hắn có gợi ý Hâm Hạo cho Du Hoặc, Lam Hạ.
Du Hoặc nói: Hâm Hạo hay đi một mình vô rừng.

Chúng ta bày kế để hắn gặp nạn rồi cứu hắn.
Cứu hắn Hâm gia sẽ cho chúng ta một ân tình.

Chúng ta lấy đó xin Hâm gia làm chỗ dựa để chúng ta mở tiệm kinh doanh.
Chuyện chúng ta và Thánh Vương quen biết phải dấu.


Thánh Vương hiện tại không thể bứt dây động rừng đưa tay giúp chúng ta được.

Muốn kế hoạch sau này hoàn thành chúng ta không thể để xảy ra bất cứ lỗi gì.
Có thể thế lực Thánh Vương cao giúp chúng ta việc làm ăn kinh doanh dễ dàng như trở bàn tay nhưng bên Du Phi, Hoa Phi cũng chả phải hạng vừa.

Lỡ để lộ ra cái gì thì kế hoạch coi như hết.
Nên muốn đấu Du gia và Tả gia chúng ta phải tự mở Đường cho mình.

Mà Hâm Gia là chính là đường.
Phụ Thân Lam Hạ khi rửa tay gác kiếm chuyển qua nấu ăn buôn bán.

Ông có cất giữ riêng bí kíp công thức món ăn.

Ta nghĩ chắc bá phụ có được là do lúc trước khi còn dao du giang hồ thưởng thức qua mà viết lại.
Nên trong tay Lam Hạ có một số công thức món ăn mà bà bà Lam Hạ
cất giữ.

Thật sự rất lạ và toàn món ngon.
Chúng ta góp vốn mở một tiệm ăn.

Có Hâm gia chống lưng ai giám làm gì.
Du gia và Tả gia chúng ta làm ra vài chuyện cho bọn họ bận rộn.

Để bọn họ không có thời gian gây sự với chúng ta.

Còn Du phi và Hoa Phi, Nhàn Vương phi để Thánh Vương sử lý.

Đám Du Hoặc bàn bạc rồi quyết đinh chia nhau ra sử lý việc.

Gây chuyện cho Du gia là Trác Nhạc và Lâm Phúc làm.
Gây chuyện cho Tả gia là Truy Bân và Triệu Huy làm.
Còn lại Du Hoặc, Lam Hạ, Hàn Á thì sử lý chuyện Hâm Hạo.
Cả đám quyết định song thì rạn ra thực hiện.
Hôm nay, đám Du Hoặc sau bao nhiêu ngày theo dõi cùng cũng thấy Hâm Hạo đi săn thú.

Bọn họ cải trang.

Đi theo Hâm Hạo.
Hâm hạo đúng là gặp được một con hổ.
Du Hoặc đã bắn ám khí có tầm Bách Hương vào con hổ.

Một loại độc khiến cơ thể bị ngứa đến chết.


Con hổ bị trúng ngứa nổi loạn chay lung lung.
Hâm Hạo đúng lúc đang muốn săn hổ.

Con hổ thấy Hâm Hạo nên đã lao vào tấn công Hâm Hạo.
Hâm Hạo đấu với con Hổ một lúc thì thấy không ổn.
Hâm Hạo nghĩ con Hổ này bị điên.
Hổ diên Hâm Hạo hắn không cần nên định bỏ đi.
Nhưng con hổ điên cuồng lao theo hắn.
Hắn đánh với con Hổ hơn một canh giờ.

Con Hổ vẫn sung sức điên cuồng bám theo không buông.
Hâm Hạo cảm thấy đúng phiền.

Không hiểu sao con hổ vẫn phát hiện bám theo hắn.
Trong lúc luồn lách tránh con Hổ thì bọn Du Hoặc suất hiện kéo Hâm Hạo trốn theo đường khác.

Chạy theo nhiều hướng cuối cùng cũng thoát.

Bọn hắn ngồi nghỉ thở hồng hộc.
Nghỉ ngơi một lúc Hâm Hạo cảm ơn đám Du Hoặc kéo hắn theo.
Còn hỏi đám Du Hoặc là ai.

Đám Du Hoặc nói mình là thôn dân thôn Đào Nhai.

Nay bọn hắn vào rừng để hái nấm và săn bắt.

Ai ngờ gặp hắn bị Hổ điên tấn công.
Hâm Hạo nghe thế cũng không hỏi gì thêm tại hắn biết rõ Thôn Dào Nhai đa số hay vô rừng săn bắt.
Hâm Hạo nói: cũng may có các ngươi.
Các ngươi cứu ta có yêu cầu gì cứ nói.

Phù hợp với khả năng hắn sẽ giúp.
***** NĐ8*****.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi