VAN'S FORCE: PHẾ TÍCH THẾ GIỚI CÁC THẦN

Đối thủ Thần cấp 15 mà Darmil đối mặt vào trận kế tiếp có chức nghiệp là một khiên đấu sĩ. Hắn ta mang theo một tấm khiên cao đến hơn hai mét, che khuất cả người mình. Không chỉ vậy, bản thân hắn ta cũng mặc một bộ giáp nặng kín mít, trông chừng sẽ không dễ dàng bị tổn hại.

Darmil đứng từ xa, cầm chắc cái chùy của mình, trong lòng vô thức cảm thấy nặng nề. Nó không rõ do bản thân có điều e ngại hay là do áp lực từ đối phương tản mát ra xung quanh. Dù sao thì sức ảnh hưởng từ một du hành giả cao hơn mình tận bốn Thần cấp là sự thật không thể xem thường.

Phía trên, người chủ trì trận đấu nói chuyện rất hăng say, cùng với đó là tiếng hò reo không ngừng của những khán giả. Họ trông như đã phát cuồng hết cả, dần chuyển sang thành hú hét, như là vô tình để lộ bản năng loài vật của mình.

– Đấu sĩ Núi thần sau khoảng thời gian nghỉ ngơi gần hai tháng của mình giờ đã quay trở lại. Anh ta trước đó đã dựng cho mình một kỷ lục chiến thắng hai mươi mốt trận đấu liên tục, và không có một trận nào trong số đó mà đối thủ của anh ta có Thần cấp thấp hơn 13. Đây quả thật là một thành tựu cực kì ấn tượng.

Ngừng lại một chút như đợi cho mọi người ở đấu trường kịp tiêu hóa lượng thông tin vừa được cung cấp, người chủ trì mới nói tiếp:

– Vậy thì, liệu… Búa tạ! Đấu sĩ Búa tạ đã có hai trận thắng ngoạn mục vừa rồi có thể có bất kì cơ hội nào khi đối đầu với Núi thần hay không? Đây là một thử thách khó khăn, và liệu sẽ là thành tựu bất ngờ dành cho đấu sĩ Búa tạ hay chỉ là một trận thắng tăng thêm cho kỷ lục của đấu sĩ Núi thần? Quý vị khán giả, kính mong hãy quan sát kỹ thời khắc mang tính lịch sử này! Và tất nhiên, đừng quên đặt cược cho đấu sĩ mà mình yêu thích.

Tiếng chuông bắt đầu trận đấu sau đó không lâu thì vang lên. Darmil chờ mãi mới tới lúc này, liền sải bước lao người về trước. Đối phương là một khiên đấu sĩ, vậy thì phần mở đầu công kích đương nhiên thuộc về nó rồi.

Khi khoảng cách giữa hai bên chỉ còn lại chưa đến ba mét, Darmil vung chùy ra sau, dậm mạnh chân nhảy bổ đến. Đòn này nó dùng hết sức, nhắm thẳng vào tấm khiên của Núi thần. Đây có nhìn kiểu gì cũng không phải là một hành động thông minh, nhưng lại là cách đơn giản nhất để xác định liệu sức mạnh của nó có đủ để công phá lớp phòng ngự dày đặc này hay không.

Va chạm xảy ra ngay sau đó. Chẳng có chút âm thanh đáng chú ý nào phát lên, nhưng Darmil lập tức biết rằng mình đã xem nhẹ tấm khiên trước mặt. Cánh tay của nó tê cứng, trong giây lát đơ ra, không thèm phản hồi lại ý muốn của nó nữa.


Vẫn còn may, cái chùy không bị tổn hại quá nặng, chỉ là hơi cong về sau. Mặc dù tiếp tục sử dụng món vũ khí thế này sẽ rất kém hiệu quả, nhưng Darmil về cơ bản là không có sự lựa chọn nào khác.

“Vậy ra đây là chênh lệch bốn Thần cấp…”

Darmil thốt thầm, khóe miệng vô thức nhếch lên. Trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu, nó đã cảm thấy vô cùng phấn khích rồi. Phải là thử thách như thế này thì mới đáng để đánh.

Về phần Núi thần, hắn ta vẫn tập trung vào việc phòng thủ. Đó là thế mạnh lớn nhất của hắn ta, cũng là nguyên nhân cốt lõi cho hàng chục chiến thắng từ trước đến giờ. Chỉ cần đối thủ càng tấn công, cơ hội thắng của hắn ta sẽ càng lớn, cho tới sức lực của đối phương không còn nữa, sẽ là lúc để phản công.

Kì thực, độ khó của việc công phá lớp phòng ngự của Núi thần không chỉ nằm ở tấm khiên to tướng cùng bộ giáp của hắn ta mà còn có bộ kỹ năng chuyên cho việc phòng thủ. Nếu quan sát kỹ, có thể thấy được bên trên tấm khiên hiện lên lờ mờ một lớp màng mỏng. Lớp màng này không trực tiếp chống đỡ đòn tấn công hướng tới mà chủ yếu làm giảm lực tác động, khiến cho khi va chạm xảy ra thì lực tấn công đã giảm đi phần lớn.

Nếu không thì, Darmil không chỉ đơn giản là cảm thấy tê cứng tay. Đòn tấn công hết lực của nó mà bị phản lại, cơ thể của nó chịu không nổi, sẽ rất đau đớn, trong giây lát mất luôn năng lực chiến đấu.

Đương nhiên, càng như thế, kỹ năng chủ đạo mang tên ‘Cuồng nộ’ của Darmil mới càng phát huy mạnh mẽ. Đó cũng là lý do mà Turan thường nhắc nhỏ nó rằng không được để mất kiểm soát bản thân, kiềm chế, nắm bắt lực lượng mà định tung ra, không được phép để vượt quá một mức nhất định.

Nói thì dễ, thực hành lại khó vô cùng, nhất là trong những tình huống cần phản ứng nhanh, hay khi phải đối mặt với nhiều kẻ địch cùng lúc. Nhưng vì đấy là yêu cầu gần như là duy nhất đến từ đội trưởng, Darmil rất cố gắng làm theo. Nếu chỉ có thế mà nó còn không thể đáp ứng thì thật đáng xấu hổ.

Sau đòn đánh, Darmil ngừng lại một chút. Nó chẳng phải đang do dự, mà muốn chờ xem liệu đối thủ của mình có định phản công hay không.



Hẳn là không. Darmil mỉm cười. Thử thách này, nó chấp nhận tham gia rồi.

Kế đến, Darmil thực hiện thêm ba lần đòn đánh như vừa nãy nữa. Cả ba lần đều khiến tay đó tê cứng, nhưng giãn cách giữa mỗi đòn là càng lúc càng ngắn. Một cách mơ hồ, Darmil dần có thể kiểm soát được lực lượng của mình.

Tuy nhiên, đòn thứ năm là không thể tung ra được, vì cái chùy của nó đã vỡ nát hết một bên rồi, cán chùy cũng cong veo mất. Thứ này đưa cho thợ rèn để sửa, có khi họ còn trực tiếp yêu cầu mua mới, kèm theo khuyến mãi luôn.

Vứt cái chùy đi, Darmil bật cười vài tiếng sảng khoái. Đáng tiếc là đối phương không có chút phản hồi nào. Có lẽ là loại người trầm tính đi.

Không còn vũ khí, phương thức tấn công duy nhất còn lại của Darmil là đánh tay không. Chỉ cần tưởng tượng việc tung nắm đấm vào tấm khiên mà tới giờ còn chưa có chút biểu hiện của sự tổn hại nào là đã thấy đau cực kì rồi, đến mức rùng mình ớn lạnh.

Nghĩ đến, nếu đã là tay không, Darmil có thể tìm cách bỏ qua tấm khiên mà tấn công. Đó có vẻ sẽ hiệu quả hơn rất nhiều, nhưng là nó lại không ưa thích làm như thế. Đây rõ ràng là cơ hội để nó thể hiện bản thân, đồng thời là một bài luyện tập hiếm khi có được. Hơn nữa, nếu giờ bỏ qua tấm khiên, chẳng khác gì nó đã chịu thua trước phòng ngự của đối thủ cả.

Núi thần hít thở từng hơi thật đều đặn. Hắn ta chẳng biết Darmil đang mưu tính cái gì, nhưng chỉ cần không sở hữu mấy đòn tấn công ma pháp hay loại có tính ăn mòn thì chiến thắng đã nằm chắc trong tay.

Một điều mà Núi thần lo lắng nữa là Darmil quyết định nhường phần công kích lại cho mình. Trong quá khứ, đã từng xảy ra tình huống trớ trêu như thế, và khán giả thì tất nhiên không ưa thích, ban quản lý đấu trường do đó sẽ tiến hành gây áp lực bằng nhiều cách.


Như là thả hơi độc với sân đấu chẳng hạn. Lần ấy, Núi thần đã suýt thua mất, cuối cùng nhờ liều mạng đập khiên vào đối thủ của mình mà giành chiến thắng trong gang tấc. Làm việc trong đấu trường, chưa bao giờ là nhẹ nhàng cả. Tiền đều phải được đổi lấy bằng mạng sống.

Cũng may là mọi người đều có thể tái sinh. Các vị thần quả là đã ban cho chúng sinh điều tốt đẹp nhất, cho thấy rõ niềm yêu thương của họ dành cho con dân của mình. Dù vậy, lại không tránh khỏi một số kẻ dựa vào điều đó mà bắt đầu làm ra những hành động liều lĩnh. Tái sinh, cũng không có nghĩa là cái chết sẽ trở nên nhẹ nhàng.

Chính vì những điều kể trên mà Núi thần dù là đấu sĩ có chuỗi liên thắng dài nhất, vẫn không được đấu trường hay khán giả đến xem đánh giá quá cao. Thứ hạng của hắn ta thậm chí còn không thể vào được hàng mười.

Mà kì thực, bản thân Núi thần cũng thừa nhận năng lực của mình chỉ ở mức đấy. Hắn ta biết rõ những kẻ trên hạng mình khủng khiếp như thế nào. Đối đầu với họ, chỉ dựa vào sức phòng ngự vượt bậc là không đủ.

Darmil hét lên một tiếng, như để lấy can đảm, rồi dùng đó sải chân, xoay người, tung một cú đấm hết lực vào thẳng tấm khiên trước mặt. Cú đấm này mang theo đầy đủ những hiệu quả kỹ năng của nó, nếu trúng trực tiếp trên người du hành giả có thể kết liễu đối phương luôn.

Có điều, dùng trên một tấm khiên đã được cường hóa chuyên cho phòng thủ thì thật không thể hiện được chút giá trị gì, hay còn gọi là vô dụng. Cú đấm của nó cứ như thể rơi vào trên một lớp đất dày và chắc, phản lực lại khiến cho toàn bộ cánh tay cứng đờ. Đau đớn thì không có bao nhiêu, chủ yếu là rất tốn sức. Darmil do vậy cũng không tích lũy được bao nhiêu nộ cho kỹ năng chủ đạo của mình.

“Đây là thứ tốt.”, Darmil nghĩ như thế. Nó có thể lợi dụng thứ này luyện tập cả ngày. Thậm chí, trong giây lát, nó còn có ý muốn ngỏ lời mời luyện tập cùng đối phương, nhưng vì thấy quá sỗ sàng nên có lẽ chờ Turan đến, nhờ cậu ta sẽ tốt hơn.

Núi sâu có đạo quan, hương hỏa sớm tàn lụi. Kẻ hèn bất tài, tuổi vừa mới mười chín ... đề cử đọc

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi