Độ dài: 132 chương
Lượt xem: 9980
Tên gốc: Lâm Thì Bảo Phiêu Thể loại: #nguyên sang #thuần ái #cận đại #hiện đại #truyền kỳ #niên hạ #nhân duyên tình cờ #nghiệp giới tinh anh Văn án 1 – Văn án trên Tấn Giang. Thường mỗi vị tổng tài sẽ có những vệ sỉ đi theo.Mà vị Cao tổng lại mới mướn được một vệ sĩ, là loại trả lương theo ngày ấy. Tiểu bạch kiểm còm cõi dặt dẹo còn không khỏe mạnh bằng Cao tổng, vừa nhìn là biết thuộc loại vệ sĩ không đúng chuẩn rồi. Diễn viên: Địch Thần (thụ), Cao Vũ Sanh (công). | Phối diễn: Phương Sơ Dương, Địch Mông Mông. Phi chủ lưu bá đạo tổng tài tiếu bảo tiêu, có chút suy luận huyền nghi. Vệ sĩ không chuyên nghiệp đi làm méo có bằng cấp X Cố chủ xui xẻo của hắn | Vệ sĩ ốm yếu thiếu ô-xi thụ X Vung tiền tìm đánh không nói lý lẽ công. Hố mới, đăng cái văn án trước đã, để tìm một ngày hoàng đạo rồi đăng. Mình cứ nghĩ lâu lắm bả mới đào hố mới chứ ai ngờ mới có mấy tháng là đào rồi. Mặc dù mình bận nhưng vì tình yêu với Lục Dã Thiên Hạc nên mình sẽ thầu bộ này nhớ~ Vẫn câu cũ: Dịch theo cảm hứng, xin đừng ném đá! Truyện này là truyện thuộc thể loại niên hạ cho nên tiểu công muốn gọi tiểu thụ là "ca ca." Từ xưa đến nay, tiểu công vẫn luôn là ong bướm tự nhảy ào ào lên người cho nên chưa từng theo đuổi người khác, bây giờ quyết định muốn theo đuổi ca ca, thế là điên cuồng tra tư liệu. Baidu: Làm thế nào để theo đuổi ca ca? Đáp án: 1, Vung tiền cho người ta, người không dát vàng lên người là đồ bỏ đi, không có tư cách gọi người ta là "ca ca." 2, Ngày nào cũng khen người ta, ví dụ XXXXXX. 3, Lúc nào cũng mua hàng của Amway (tập đoàn kinh doanh đa cấp), chú ý tố chất, cho người ta viện trợ tốt nhất. Ngày hôm sau, vệ sĩ ca ca 24/7 đến làm. Tiểu công lấy quà ra: "A, hôm nay anh mặc cái áo hai mươi tệ mua trên mạng đúng là quá đẹp trai, nhưng mà em vẫn không nhịn được muốn tặng anh cái áo mới hiệu Dior này." Tiểu thụ: "Ây dà, phúc lợi của nhân viên à?" Tiểu công: "Không, em chỉ muốn lấy được tư cách gọi anh là "ca ca" thôi." Tiểu thụ:??? Mắt đối mắt hàng ngày. Tiểu công: "Khuôn mặt đẹp này của anh là một sự tồn tại chân thật sao?" Liếc. Tiểu công: "Trong mắt anh có giấu sao." "..." Tiểu công: "Nhân gian không có gì đáng giá, chỉ có anh là đáng giá." Tiểu thụ: "Ông chủ điên cmnr." Vòng anh em. [Vệ sĩ của tôi có tố chất chuyên nghiệp đứng hạng nhất, rất là khiêm tốn, tài hoa xuất chúng, gặp thần sát thần gặp Phật sát Phật. Cho nên tôi thấy là mấy ông nên tìm hiểu một chút, mong là mấy anh em tích cực share nhé.] Anh em: Người tốt như thế thì giới thiệu cho tôi với, gần đây đang cần tìm vệ sĩ. Trả lời: Không, anh ấy là của một mình tôi thôi. Anh em: Vậy ông tuyên truyền làm cái vẹo gì, im mẹ nó đi cho rồi. Len lén viết một thiết định ra trước, lần trước là về tiểu công, còn lần này là về tiểu thụ. Tiểu thụ bảo tiêu cường hãn có một tật nhỏ là bị mắc bệnh quáng gà, trong hoàn cảnh không có đủ ánh sáng thì sẽ nhìn không rõ. Lần đầu tiên gặp tiểu công là cậu đi làm xong rồi đón xe về nhà, gọi một xe taxi của DiDi (giống Uber). Dưới ánh đèn đường mờ mờ, tiện tay mở cửa xe của tiểu công đang đỗ bên đường. "Bác tài, tôi có đặt xe rồi, đến tiểu khu XXX nhé." Vô cùng tự nhiên ngồi vào, lại còn thắt luôn cả dây an toàn. Tiểu công sợ ngây người, nhìn logo xe hạng sang của mình, vô cùng tò mò là sao thanh niên này có thể nhìn xe hắn thành xe taxi được. Cứ bình tĩnh để cho anh ta đọc số điện thoại ra xong rồi yên lặng ghi nhớ. Đến một lúc đã đi rất xa, tiểu thụ nhận được điện thoại của tài xế mình đã hẹn thì mới biết mình ngồi nhầm xe rồi. ... Sau khi cùng một chỗ, dưới cảnh tối lửa tắt đèn, tiểu thụ mò mẫm sờ soạng đi vào phòng của tiểu công, lại gần hôn một cái: "Tiểu bảo bối, anh về rồi. A... hôm nay em không cạo râu à, đâm ngứa ngứa." Tiểu công: "... Ca ca, chỗ anh hôn là cái gáy."