VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Phải mất một lúc lâu Doãn Từ Ân mới lấy lại bình tĩnh, cô đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm nhíu nhíu nhìn thấy anh vẫn đang nhìn mình.

Đột nhiên Hạ Bắc Sâm khom người áp mặt mình sát mặt của cô, nở nụ cười quyến rũ lên tiếng mê hoặc “ Tìm thông tin cho em rồi, có phải em nên thưởng cho tôi không? ” anh hôn nhẹ lên môi cô một cái.

Khoé môi của Doãn Từ Ân giật giật, đúng là cái tên này không thể nào nghiêm túc được, cũng không cho không ai cái gì, cô đẩy anh ra khó chịu lên tiếng “ Tìm Doãn Thư thưởng cho anh đi, dù sao anh cũng giúp cô ta cảnh cáo tôi mà? ” cô sẽ dùng cái này để bắt bẻ Hạ Bắc Sâm đến chết.

Nhưng Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay hôn lên xong anh xoay người một cái liền có thể ép cô ở dưới thân mình, hai tay chống lên thành sofa khoá cơ thể cô ở dưới.

Anh lên tiếng bình thản lại có chút trêu chọc “ Tôi không cương được với cô ta, tôi chỉ cương với mỗi em thôi ” anh dứt câu không để cô phản kháng liền áp mình lên môi cô.

Doãn Từ Ân đang tỉnh táo tất nhiên cô không muốn cùng với anh, hai chống lên ngực Hạ Bắc Sâm muốn đẩy anh ra khỏi người mình, trong lòng có chút sợ hãi.

Nhưng cả hai cánh tay của cô đều bị Hạ Bắc Sâm giữ lại ở trên đỉnh đầu, Doãn Từ Ân bị anh khoá môi cô không la cũng không mắng được.

Chỉ khẽ ưm mấy tiếng.


Anh bị cô trêu chọc như vậy, tất nhiên phải phạt cô rồi, cánh tay còn lại cởi từng cút áo sơ mi của cô ra, bàn tay vô cùng thuần thục.

Anh cúi người hôn lên hõm cổ cô, cắn vào vành tai của cô một cái khiến gương mặt của cô đỏ ửng trông vô cùng gợi tình.

“ Hạ Bắc Sâm! không được ” Doãn Từ Ân vô cùng vô cùng muốn đẩy anh rồi chạy khỏi đây.

Nhưng anh cứ như con sói đói không chịu buông tha cho cơ, bàn tay khẽ vuốt dọc sống lưng của cô, ấn một cái chiếc áo nhỏ bên trong đã bung ra để lộ đôi gò bông xinh xắn của cô.

“ Nhưng tôi thật sự rất muốn ” Ánh mắt chứa đầy d*c vọng của Hạ Bắc Sâm nhìn cô, chỉ cần nhìn thấy cô anh lúc nào cũng muốn mang cô lên giường mà ăn sạch.

Thật sự không muốn buông tha cho cô.

“ Nhưng tôi không muốn ” Doãn Từ Ân rưng rưng nước mắt nhìn anh.

Hạ Bắc Sâm lúc này không dừng lại được nữa, anh thật sự không dừng được nữa rồi, ngay bây giờ dù có thế nào anh cũng chỉ muốn ăn sạch cô thôi.

Anh không quan tâm nhiều được như vậy.

“ Xin lỗi Ân Ân nhưng tôi không dừng được nữa, em chiều tôi một lần có được không ” Hạ Bắc Sâm vừa hôn cô vừa lên tiếng mê hoặc nhưng dù bây giờ cô có không đồng ý thì anh vẫn sẽ ăn sạch cô thôi.

Anh x0a nắn đôi gò bông của cô, bên dưới cũng đã thoát y cho cả hai, anh từng chút một chậm rãi di chuyển vào bên trong cô, nhưng lúc cô tỉnh táo lại chặt như vậy.

Cmn sắp bức chết anh rồi.

Hạ Bắc Sâm xoay người để cô ngồi lên người anh, hai má của cô ửng đỏ vì gợi tình, hai tay anh đặt lên hông của cô khẽ nâng người cô di chuyển.

Lúc này đầu óc của Doãn Từ Ân bị anh làm cho mù mờ rồi cô không nghĩ được nữa, anh ngẩn đầu cắn m*t lấy đôi môi của cô, bên dưới không ngừng di chuyển.


Doãn Từ Ân không theo được nhịp của anh cô liền nức nở “ Hạ Bắc Sâm! anh chậm lại một chút ”.

“ Bé ngoan! em quyến rũ như vậy tôi không chậm được ”.

“ Ưmmm ”.

Hạ Bắc Sâm bắt Doãn Từ Ân thay đổi vô số tư thế theo ý của anh, anh còn vô cùng tùy tiện để lại dấu hôn trên khắp cơ thể cô, cô chỉ có thể là của anh bất cứ ai cũng không được động vào, một sợi tóc cũng không được.

Anh mặc kệ cô dưới thân nức nở xin tha, bên dưới vẫn chậm rãi di chuyển từng chút một.

Nắm lấy tay cô nâng tay cô lên, anh hôn lên từng đốt ngón tay sau đó khẽ cắn nhẹ lên một ái rồi phóng thích tất cả vào bên trong cơ thể cô.

Hạ Bắc Sâm ngằm sấp lên người của Doãn Từ Ân, anh hôn lên má cô một cái.

Cô mệt mỏi đến mức mặc kệ anh hôn thì hôn, cô muốn ngủ chỉ muốn ngủ thôi.

“ Bé ngoan chúng ta đi tắm rồi về phòng ngủ nhé ” Anh bế cô lên, để cô trong lòng mình.

Hình như hôm nay có hơi quá, Doãn Từ Ân đã mệt đến mức không biết trời đất nữa rồi, hơi thở đều đều của cô nói cho anh biết rằng cô đang ngủ.


Anh bế cô về phòng, chậm rãi mở vòi nước nóng, dùng tay thử xem nước đã đủ ấm chưa rồi mới chậm rãi một cách nâng niu cô đặt vào bồn tắm.

“ Buồn ngủ lắm, Hạ Bắc Sâm đừng quấy tôi ” Doãn Từ Ân khẽ lên tiếng quơ tay muốn đẩy anh ra.

“ Được! được ”
Anh tắm cho cô và mình xong, cầm lấy chiếc khăn bông túm cô lại chỉ chừa lại gương mặt xinh đẹp rồi bế cô lên, nhìn cô ở trong lòng anh cứ như cục bông nhỏ trông vô cùng đáng yêu.

Đặt cô lên giường ngủ, anh nhẹ nhàng lau kiên nhẫn lau khô tóc cho cô rồi mới lên giường kéo cô vào lòng.

Hôn lên cô một cái, rồi đặt cằm lên đỉnh đầu cô, vòng tay ôm cô rất chặt.

“ Bé ngoan! ngày mai sẽ là một ngày tốt đẹp ”.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi