VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Buổi sáng ở Doãn Gia.

Vì Doãn Thư chỉ nhận được thư nói mẹ cô ta đi du lịch, không hề biết bà ta bị người của Bắc Lộ Thành mang đi rồi nên cô ta vô cùng bình thản, hiện tại tốt nghiệp sớm cô ta đã đến Doãn Thị làm việc giúp ba mình rồi.

Cầm bưu kiện trên tay, cô ta liếc nhìn qua bản thông tin nhưng lại không rõ người gửi là ai? vì nó để trống nhưng người nhận thì chính là tên của cô ta.

Doãn Thư dùng dao rạch một đường mở bưu kiện ra, vì cô ta mở nhầm chiều lại không cẩn thận toàn bộ hình ảnh bên trong đều rơi xuống nền nhà.

Cô ta nhíu nhíu mài nhặt nó lên, mọi thứ trong ảnh khiến cô ta bàng hoàng không dám tin.

Ba cô ta ngoại tình? mà người đó còn là bạn thân của cô ta Phương Bích?
Cmn đám người này định chơi cô ta sao?
Từng tấm ảnh một đều được chụp lại vô cùng chân thực, sắc nét không mờ mịt tí nào.


Sắc mặt của Doãn Thư tối sầm lại, cô ta cầm lấy điện thoại ra gọi thẳng cho Phương Bích bạn thân yêu dấu của cô ta.

“ Alo Tiểu Phương ” Doãn Thư làm như không có chuyện gì xảy ra.

“ Sao vậy Thư Thư, cậu có chuyện gì à? ” Phương Bích có chút chột dạ khi nhìn thấy Doãn Thư gọi cho cô ta.

Doãn Thư vô cùng bình thản nói với giọng quen thuộc “ Không có gì chỉ là lâu quá không gặp cậu rồi cuối tuần này chúng ta gặp nhau đi ”
“ Cũng được ”.

“ À mà này Thư Thư có ai gửi cái gì cho cậu không? ” Cô ta muốn dò hỏi một chút, lỡ như Doãn Thư biết có khi cô ta sẽ bị Doãn Thư lên cơn điên mà giết thật.

Doãn Thư nhếch mép nói “ Không có, sao vậy? ”
“ Không sao, cuối tuần gặp ” Phương Bích nghe câu trả lời như thở phào nhẹ nhõm, hoá ra Doãn Thư vẫn chưa biết chuyện.

Điều do Doãn Từ Ân doạ cô ta, làm sao mà cô có bằng chứng gửi đi cho Doãn Thư được chứ.

Doãn Thư ừ một cái rồi cúp máy, cô ta mân mê con dao nhỏ trên tay, sau đó trực tiếp ghim vào quả táo trên đĩa, ánh mắt nguy hiểm vô cùng.

Hoá ra đến Phương Bích cũng phản bội cô ta.

Cô ta sẽ tiễn bọn họ chết hết.

Ở căn phòng VIP của nhà hàng Nam Đông của Kỷ Gia.

Lục Phong Vân vắt chéo chân, ở trước mặt anh ta chính là Doãn Đạt và Lục Bạch Tử, dáng vẻ bọn họ vô cùng niềm nở, anh ta liếc nhìn Lục Bạch Tử đang nở nụ cười trừ.


Không vòng vo đợi lâu Doãn Đạt đã vào thẳng vấn đề nói với Lục Phong Vân ngay cả ông ta cũng không biết Bạch Tử và Phong Vân là anh em với nhau.

Ông ta vừa nghe nói Hạ Bắc Sâm định mua miếng đất phía đông để quy hoạch làm khu dân cư thì liền tìm gặp chủ mảnh đất đó là Lục Phong Vân.

“ Lục Thiếu! Cậu ra giá đi mảnh đất phía đông cậu muốn bao nhiêu? ” Doãn Đạt khép nép, nếu ông ta cướp tay trên của Hạ Bắc Sâm, có khi ông ta sẽ giúp được Doãn Thị quay được lại thời huy hoàng.

Lục Phong Vân cầm ly rượu lắc lư nhấp một ngụm “ Doãn Tổng! Mảnh đất phía đông rất quan trọng với tôi, nên giá cũng không thấp đâu 400 trăm ngàn usd là giá nhỏ nhất rồi ”.

“ Ây da 400 có phải hơi cao không? Lục Thiếu hay là 200 nhé? ” Doãn Đạt hiện tại đối với ông ta vung 400 ngàn usd để mua mảnh đất đó thì hơi khó, vì với ông ta 400 hiện tại là con số trên trời ch o dù góp cả tiền của Doãn Thị vào cũng không đủ.

Nhưng Lục Phong Vân tất nhiên không đồng ý “ Doãn Tổng! mảnh đất đó Vũ Xuyên cũng đang ngã giá không phải chỉ một mình ông muốn nó đâu, đối với Vũ Xuyên 400 chỉ là con số nhỏ ” anh ta dùng Vũ Xuyên của Hạ Bắc Sâm ra để làm nền đánh tâm lý Doãn Đạt.

Lúc này Lục Bạch Tử không nhịn nổi nữa liền thêm dầu vào “ Doãn Tổng! mảnh đất đó tôi nghe Hạ Tổng nói tương lai thu rất nhiều lợi nhuận, ngài đừng trả giá nữa, cứ trả giá như vậy người khác mua thì đi tong ”.

Doãn Đạt thấy Lục Bạch Tử nói cũng đúng, nếu để rơi vào tay của Hạ Bắc Sâm không chừng Vũ Xuyên của nó sẽ diệt Doãn Thị của ông ta mất.


“ Được rồi! 400 thì 400, Lục Thiếu hợp tác vui vẻ ” Doãn Đạt dù sao nhà ông ta cũng có hứa hôn với Hạ Gia chi bằng mượn của Hạ Bắc Sâm một ít chắc chắn anh sẽ nể mặt mà cho thôi.

Lục Phong Vân mỉm cười nhướng mài cụng ly với Doãn Đạt “ Hợp tác vui vẻ ”.

Mục đích hoàng thành, Doãn Đạt cuối cùng cũng cắn câu, lão già này đúng là không thể đùa với ông ta được mà, đúng là cáo già.

Lục Phong Vân vốn không ưa gì Doãn Đạt, chỉ là muốn giúp Hạ Bắc Sâm thôi, dù sao bán được mảnh đất vô dụng như vậy, vừa có tiền lại vô cùng được lợi, Doãn Đạt đúng là ngu ngốc.

Ông ta chính là ganh ghét với Hạ Bắc Sâm đến mức ngu rồi, còn không thèm cập nhật thông tin, lần này chính tay ông ta đẩy Doãn Thị vào một pha chao đảo có khi còn không giữ lại nổi bất cứ cái gì trong tay.

Vợ ông ta cũng đang bị người của Hạ Bắc Sâm bắt giữ vì thiếu nợ ở Bắc Lộ thành lên tận 200 triệu usd.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi