VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Doãn Từ Ân quay về giường cô xoay lưng lại phía cửa phòng, mắt khẽ nhắm nhưng không tài nào ngủ được, không hiểu sao trong lòng lại có chút khó chịu, là vì câu nói của Hạ Bắc Sâm sao?
Sau khi nói chuyện thì Hạ Bắc Sâm cũng quay về phòng, anh cởi bỏ áo vest để lên đầu giường, vươn tay nhẹ nhàng kéo cô vào lòng mình, anh ghé vào tai cô nói nhỏ.

“ Bé con! Chúng ta đi tắm đã rồi hẳn ngủ ”.

“ Không muốn! em tắm rồi mà chỉ có anh là chưa tắm thôi ” Doãn Từ Ân khó khăn đẩy anh ra khỏi người mình, cô cũng không để lộ ra biểu cảm khác thường nào nhưng trong lòng trống đã đánh ầm lên rồi.

Anh cọ cọ mặt vào hõm cổ của cô, cắn lên vành tai cô một cái “ Bé con! có phải em đang tức giận không? ”
“ Không có! anh mau đi tắm đi em buồn ngủ rồi ” Doãn Từ Ân xoay người hai tay áp lên má anh, dáng vẻ của người này lúc nào cũng đi ngược với lời mà anh nói ra.

Hạ Bắc Sâm hôn nhẹ lên môi cô “ Ừm! Tôi đi tắm, em ngủ đi ” anh rời khỏi giường cầm lấy quần áo trong vali rồi đi vào trong phòng tắm.


Ở phòng khách Mộ Triết Viễn và Lục Phong Vân đang ngồi uống rượu, hai người kia đều có người phụ nữ của mình, còn hai người bọn họ thì có ai chứ, đành ở đây uống rượu thôi.

Lục Phong Vân ngã lưng tựa vào ghế sofa, thứ khiến anh ta đau đầu ở hiện tại chính là Doãn Từ Ân, cô ở lại bên cạnh anh càng lâu thì không những Hạ Bắc Sâm mà ngay cả cô cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Tiệc của Liêu Gia còn hai ngày nữa, đến lúc đó không biết bọn tiểu nhân bỉ ổi đó lại giở trò gì nữa, nếu là cùng một giuộc với Doãn Đạt thì chắc chắn không phải người tốt lành gì.

“ Triết Viễn cậu có thể gọi thêm người đến không? ” Lục Phong Vân có chút không an tâm, ánh mắt có chút thăng trầm, tay lắc lư ly rượu.

Mộ Triết Viễn chỉ thản nhiên nở nụ cười cầm lấy chai rượu rót thêm vào ly của mình “ Không đợi đến tôi đâu, bây giờ đám người của Hạ Bắc Sâm đã ở Thành Nam này rồi ” trước khi Hạ Bắc Sâm nhận điện thoại của Lăng Lục Phong thì anh cũng đã chuẩn bị kĩ lưỡng hết rồi.

Mà đừng nói đến là Hạ Bắc Sâm hay Lăng Lục Phong bây giờ ba mẹ Lục Phong Vân cũng đang hối thúc anh lấy vợ, chưa kể họ còn sắp xếp biết bao nhiêu cuộc xem mắt, bây giờ mẹ anh ta nói không cần xem nữa trực tiếp chọn con gái của bạn thân mình cho anh ta.

Buổi sáng Hạ Bắc Sâm lúc nào cũng sẽ thức sớm hơn Doãn Từ Ân, anh đứng ngoài ban công hút thuốc nghe điện thoại, sắc mặt anh có chút khó coi, đôi mắt không chút cảm xúc tối đen như đêm như mực hình như là chuyện vô cùng quan trọng.

Anh rít một hơi thuốc chậm rãi nói “ Theo dõi ông ta đi, cẩn thận một chút ” làng khói trắng được anh phả vào không khí trong lành sáng sớm, từ từ rồi không còn nhìn thấy nữa.

Nói xong anh cúp máy, hai tay đặt lên ban công, Bách Tồng? rốt cuộc người này có lai lịch thế nào chứ.

Doãn Từ Ân khẽ ưỡn người nhìn thấy anh, đang xoay người lại dựa vào cửa ra ban công khoanh tay nhìn cô vẫn trên giường, hình ảnh ngáp ngắn ngáp dài của cô liền lọt vào mắt anh, cô liền ngại ngùng hai má đỏ ửng.

Lấy chăn che lại mặt mình khiến anh bật cười.


“ Em dậy thay đồ đi, mọi người đang đợi rồi ” Hạ Bắc Sâm đi đến kéo chăn của cô ra, giọng trầm ấm vang lên bên tai nhưng Doãn Từ Ân cứ như con sâu ngủ không muốn dậy.

Khiến anh hết cách liền trực tiếp bế cô lên, anh túm cô ở trong chăn mang thẳng vào phòng tắm.

Doãn Từ Ân lúc này thở không nổi nữa liền nhô ra cái đầu nhỏ của mình nhìn anh bĩu môi.

“ Một lát ăn xong em có thể ra ngoài không? ” Cô đưa mắt nhìn anh, muốn điều tra thông tin của Doãn Đạt một chút chẳng phải lúc tối bọn họ nói ông ta liên quan đến Liêu Gia sao?
“ Không được! ở đây không phải Bạc Thành ”
Hạ Bắc Sâm trực tiếp dập tắt ý định muốn ra ngoài của cô, bây giờ ra ngoài xung quanh điều là nguy hiểm, cũng không phải địa bàn của anh càng không thể tùy tiện mà đi lung tung được.

Chuyện tối qua Liêu Gia chắc chắn không để yên như vậy đâu.

“ Sâm Sâm! anh có cảm thấy đám người tối qua liên quan đến Doãn Đạt không? ” Doãn Từ Ân vừa đánh răng vừa liếc mắt nhìn anh ở bên cạnh khoạn tay nhìn mình.

Anh bất ngờ nhìn cô nhướng mài.


Doãn Từ Ân liền nói tiếp “ Vì lúc em nhờ Kỷ Thư Ninh theo dõi ông ta, đã từng chụp dính biển số xe đó rồi ” thảo nào hôm qua lúc nhìn qua gương chiếu hậu, cô lại cảm thấy chiếc xe đó có chút quen mắt.

Lục muốn banh điện thoại mới nhớ ra ở trong tấm ảnh mà Kỷ Thư Ninh đã chụp thông báo cho cô.

“ Ừm! Đúng thật ông ta và Liêu Gia có liên quan, vậy nên khi đi dự tiệc em cũng phải cẩn thận, đừng tùy tiện tin ai ” Hạ Bắc Sâm nghiêm túc gật đầu, cũng không giấu diếm nữa mà nói thẳng với cô.

Cô khẽ gật đầu không nói nữa, lần này cô quay về Bạc Thành xem ra phải đi thăm mẹ con Doãn Thư một chuyến, tìm kiếm một chút thông tin từ bọm họ cũng sẽ rất tốt.

Nhưng bây giờ phải đối phó với Liêu Gia trước sao? thật không ngờ gia tộc lớn ở Thành Nam này lại liên quan đến Doãn Đạt ngoại giao của ông ta xem ra không tệ chút nào mạng cũng thật khó lấy.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi