VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Buổi sáng Doãn Từ Ân mặc chiếc váy xuông đen dạng đuôi cá dài qua gối, kết hợp cùng áo sơ mi tay bèo màu trắng trông vô cùng xinh đẹp lại thanh lịch, khí chất sang trọng, cô mang đôi giày cao gót màu trắng, bên dưới còn có chiếc lắc chân của Hạ Bắc Sâm mua.

Tâm trạng cô hôm nay tuy không tốt mấy, nhưng tốt hơn hôm qua một chút, chiếc Bugatti rời khỏi biệt thự Đế Bắc, đây là cái tên mà người khác hay gọi nó, vì nó nằm ở khu sầm uất nhất Bạc Thành, cũng là căn biệt thự lớn nhất, xung quanh đều có những khu riêng biệt, những toà nhà nhỏ ở trong sân theo kiểu pháp.

Đế Bắc còn có một cái hồ bơi lớn, phía sau chính là vườn hoa tulip màu đen do Doãn Từ Ân trồng từ lúc về đây, chỉ là bây giờ vẫn chưa nở hoa, ở giữa vườn hoa là một cái bàn trà, nó không phải toà nhà, mà tựa như cái lồng chim lớn được dây leo theo những thanh sắt.

Chưa kể Đế Bắc còn có một khu riêng biệt mà Hạ Bắc Sâm không cho cô đến đó, tuy cô có chút tò mò nhưng cũng không thể làm trái ý anh.

Hạ Bắc Sâm biết cô đi trước rồi, anh vẫn chậm rãi mặc áo sơ mi cùng quần tây đen, mang theo hai cái đai trên tay để củng cố ống tay áo, dáng người Hạ Bắc Sâm cho dù không khoác cái áo vest bên ngoài thì cũng thể hiện được giá trị của cái áo sơ mi trắng đơn thuần.

Anh cầm lấy áo vest trên tay, hôm nay không lái Rolls Royce phantom như thường lệ, anh lái chiếc Mercedes mà hôm trước Doãn Từ Ân đã lái, sắc mặt anh cũng không có gì thay đổi chỉ là anh cảm thấy dạo gần đây Doãn Từ Ân rất lạ.

Từ lúc biết Bách Tâm Ly là em họ của anh, cô thậm chí còn lạ hơn lúc chưa biết, anh hỏi cái gì cô cũng không nói, càng khiến anh bức bối hơn bao giờ hết.


Lại còn thường xuyên chạy về nhà bà ngoại.

Ở Vũ Xuyên.

Doãn Từ Ân tháo kính râm thông thả bước vào, sắc mặt cô không có bất kỳ cảm xúc gì, cô đi thẳng lên phòng làm việc của mình, xem lại toàn bộ tài liệu mà Kỷ Thư Ninh gửi cho cô sơ lược về Bách Tâm Ly.

Cô gái này chỉ nhìn thôi đã biết cô ta không đơn giản.

Hạ Bắc Sâm đến công ty sau cô 15 phút, anh cầm trên tay là túi bánh sandwich và bánh trứng, còn có trà trái cây khiến nhân viên Vũ Xuyên một phen hốt hoảng.

Anh trực tiếp mở cửa phòng làm việc của cô ra, bước chân thon dài đi đến bàn làm việc đặt túi bánh xuống.

“ Chiều nay diễn ra lễ đính hôn là Lục Phong Vân, em về trước sáu giờ tôi xong việc sẽ về biệt thự đón em ” Hạ Bắc Sâm nói xong rồi rời đi, ngữ khí không mặn không nhạt, lại còn mang theo chút lành lạnh.

Cô nhìn anh rời đi cũng không nói gì, từ lúc Bách Tâm Ly suất hiện, sau cái đêm giải thích đó là em gái, thì anh liền trở nên như vậy.

Mà nói mới nhớ Bách Tâm Ly là em họ anh, nhưng nhìn xem? thứ mà Kỷ Thư Ninh đưa cho cô chính là cô ta không hề có huyết thống với Hạ Gia, là do cô của Hạ Bắc Sâm vô sinh nên nhận Bách Tâm Ly về nuôi.

Bách Tâm Ly còn học chung từng trường với Hạ Bắc Sâm, chỉ là sau khi cô anh mất thì cô ta đã theo ba mình ra nước ngoài.

Thanh mai trúc mã sao? đúng là tuyệt thật.

Dù sao anh có thích ai là chuyện của anh, trong lòng anh có ai cũng không đến lượt cô quan tâm, vì giữa cô và anh là hôn nhân hợp đồng chính miệng anh nói không hơn không kém, cô tất nhiên ghi nhớ.

Luôn khắc ghi trong đầu không được quên, cũng không được tham lam.


Tiếng chuông điện thoại vang lên là Lục Bạch Tử gọi đến.

“ Alo em nghe đây ”.

“ Bảo bảo ơi! Kẻ thù của em đến rồi! ” Lục Bạch Tử giọng điệu mang theo sự giễu cợt nói, anh ta đang nhìn Bách Tâm Ly thông thả bước vào Vũ Xuyên đang đứng ở chỗ nhân viên lễ tân.

Doãn Từ Ân đứng bật dậy “ Anh là chim bồ câu à haha ”.

“ Có thể xem là vậy ”.

“ Đến tìm Hạ Bắc Sâm sao? ” Doãn Từ Ân lên tiếng.

Lục Bạch Tử trên tay cầm ly cafe nhấp một ngụm “ Đúng! bây giờ đã đi than máy lên rôi ”
Trong lòng Doãn Từ Ân không biết sao lại khó chịu, cô lại có chút tò mò giữa hai người họ rốt cuộc là chuyện gì, nhưng trực tiếp hỏi thì chắc chắn không được.

Hạ Bắc Sâm đang ở trong phòng, quay lưng lại phía cửa chính, anh đang tiếp điện thoại, dạo gần đây những hợp đồng của Vũ Xuyên rất tốt, đều là những món hời.

Anh bảo cô về đây làm luật sư riêng, như chỉ để cô đến đây du lịch, vì ở Bạc Thành này ai mà dám kiện anh chứ, cũng có thể coi đó chỉ là cái cớ để anh tiêu tiền.


Bách Tâm Ly đến không cần gõ cửa trực tiếp bước vào, giọng điệu cô ta nũng nịu gọi tên anh “ Anh Hạ Hạ! Đi ăn sáng với em đi ”
Cô ta còn cả gan trực tiếp đi đến bàn làm việc của anh mà dựa vào, Hạ Bắc Sâm dù khó chịu cũng phải cắn răng “ Ừm! Em đợi anh một chút ”.

Câu nói của hai người họ trực tiếp lọt vào tai của Doãn Từ Ân, lý do anh mua đồ ăn sáng cho cô là vì muốn cùng Bách Tâm Ly ăn sáng? còn định mang đồ ăn đến cùng anh ăn sáng, xem ra bánh trứng và sandwich không ngon bằng sơn hào hải vị rồi.

Trái tim của Doãn Từ Ân lạnh lẽo quay về phòng làm việc, bụng cô liền cồn cào khó chịu, cô nghĩ bản thân đau bao tử rồi, nên lấy cái bánh trứng ăn, nhưng chỉ vừa ngửi thấy thôi, mùi béo ngấy sộc thẳng vào mũi khiến cô khó chịu mà chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

Sắc mặt cũng tái mét, Doãn Từ Ân nôn một lúc rồi mới rửa mặt bước ra ngoài, trực tiếp quăng bỏ túi bánh vào sọt rác.

Chỉ cầm lấy ly trà trái cây uống một ngụm.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi