VÌ EM LÀ DUY NHẤT! NÊN NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀ EM


Hình như Hạ Bắc Sâm chưa từng rời khỏi phòng bệnh của cô, buổi sáng bà ngoại cũng đến, liền mắng anh một trận vì không gọi bà, anh cũng chỉ cười trừ cho qua, trong mắt chỉ có cô.

Công Chúa Nhỏ nhà anh đúng là 10 phần thì đã giống mẹ hết bảy phần, chỉ còn lại ba phần là giống anh, cái miệng nhỏ cũng vô cùng đáng yêu, anh đứng bên cạnh cái nôi của con gái, chỉ dám đứng nhìn, bản thân không tốt không dám động vào con gái.

Doãn Từ Ân đợi bà ngoại về rồi, bà đến để cô ăn sáng xong, còn dặn đủ thứ chuyện, cô đưa mắt nhìn anh đứng bất động, nhưng lại không bế con gái lên khiến cô có chút khó hiểu.

“ Hạ Bắc Sâm! Khi nào anh về Bạc Thành ” Giọng cô khàn khàn, tay còn truyền dịch, hai tai còn có bông gòn được nhét vào.

Anh ngẩn đầu mỉm cười với cô “ Có lẽ đợi em và con xuất viện, anh sẽ không ở lại nữa ” không phải không muốn ở bên cạnh cô, nhưng anh không muốn vì cảm xúc nhất thời mà lơ là chuyện kia.

Không phải vì thù hằn cá nhân, chỉ là nếu để bọn họ như vậy anh lại sợ cô sẽ gặp nguy hiểm, chưa tính đến chuyện bây giờ còn có con gái anh.

Chỉ cần một trong hai người họ xảy ra chuyện có thể anh sẽ không sống nổi mất.


Chẳng hiểu sao khi nghe anh nói cô lại có chút hụt hẫng, nhanh như vậy.

Anh đến Ý cũng đã mấy tháng rồi, Kỷ Thư Ninh cũng không thấy báo tình hình, mỗi ngày đều đấu khẩu với anh cho nên cô đã quên mất.

“ Ừm! ” Cô chỉ khẽ ừm một cái rồi nằm xuống quay lưng lại.

Anh cũng không biết cô suy nghĩ thế nào, nhưng cho dù anh phải bỏ mạng mình, cũng không muốn cô bị thương dù chỉ một chút.

Cho dù giữa anh và cô bắt đầu bằng hợp đồng hôn nhân, nhưng hiện tại anh không muốn kết cục của anh và cô là mỗi người một nơi nữa, thứ anh muốn chính là khoản đời còn lại có cô bên cạnh.

Nhưng mọi chuyện xảy ra như vậy anh làm sao dám nói với cô đây.

“ Bé con! Em có muốn gia hạn hợp đồng giữa chúng ta không? ” Hạ Bắc Sâm ngồi xuống giường của cô, ánh mắt anh kiên nhẫn, lại vô cùng ấm áo, không hề giống anh của trước đây.

Cô giật mình nhìn anh không hiểu ý anh là gì “ Gia hạn hợp đồng hôn nhân sao? ” anh lại muốn làm gì nữa chứ.

Hiện tại vẫn còn muốn gia hạn hợp đồng sao?
“ Ừm! Đợi sau khi chuyện Doãn Đạt kết thúc, thì em muốn đi hay ở lại, anh đều tôn trọng em ” Anh gật đầu, hai tay cũng cũng khó chịu mà khẽ nắm lại.

“ Tùy anh ”.

“ Nhưng không có nghĩa, sau khi gia hạn tôi sẽ nghe lời anh ” Cô ánh mắt vẫn rất kiên định nhìn anh.


Anh vuốt tóc cô, hôn lên mu bàn tay cô một cái, nhưng sâu thẳm trong lòng của anh cũng biết lần này nếu có thể quay lại, không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì anh nhất định đối mặt với chuyện này.

“ Em muốn làm gì thì làm, anh nghe lời em là được ” Nụ cười của anh nhìn vào lại vô cùng ấm áp, nhưng ánh mắt của anh lại khiến cô bất an, không hiểu lý do tại sao.

Nếu đồng ý gia hạn, thì cũng không thể ở Ý mãi, hơn nữa cô muốn xem Kỷ Thư Ninh rốt cuộc là vì chuyện gì mà lại không liên lạc cho cô mấy ngày hôm nay.

“ Có thể về Bạc Thành không? ” Dù sao cô cũng cảm thấy Bạc Thành cũng rất tốt, không còn xấu xa nữa.

“ Nếu em muốn, anh cho người mang phi cơ đến đón em và con cùng bà ngoại về Bạc Thành ” Anh gật đầu, không chỉ là phi cơ riêng mà còn phải tăng cường hệ thống, lẫn người ở Đế Bắc nhiều hơn.

Nếu cô quay lại, thì phải ở Đế Bắc người của Doãn Đạt chắc chắn không bỏ qua cô, ông ta cũng chưa từng xem cô là con gái, nếu cô gặp nguy hiểm, thì cũng chính là đánh vào điểm yếu của anh.

Cô quay đầu nhìn con gái của mình “ Ừ! Về Bạc Thành đi ”.

Vũ Xuyên không thể không có anh, Bắc Lộ Thành cũng không thể để tổn thất doanh thu, ông chủ của Bạc Thành đi lâu như vậy nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ có người đến gây náo loạn.


Cho nên về Bạc Thành một công đôi chuyện.

“ Bảo bảo hiện tại cứ để con bé họ Hạ An Ly, về sau sẽ đổi thành họ Doãn ” Cô nhìn anh chậm rãi nói, dù sao cũng tại anh nên con bé mới chào đời, cũng không thể phủ nhận quan hệ của hai cha con anh.

Anh gật đầu, chỉ cần cô muốn cái gì anh cũng đồng ý, anh nhìn cô giọng điệu có chút uất ức lên tiếng “ Nhưng mà, em nhìn con gái đi, cũng phải có góp vốn mới có con bé vậy mà con bé chỉ giống một mình em thôi ” rõ ràng cũng phải năm năm chứ, cái này dù nhìn kiểu gì cũng giống bản sao của Doãn Từ Ân lúc bé, không khác chút nào, vì anh từng nhìn thấy cô lúc bé rồi, không thể sai được.

“ Còn chẳng phải vì anh xấu xa sao? nên con bé giống tôi là điều đúng đắn ” Cô suýt chút đã đạp anh khỏi giường rồi, cái tên này được voi đòi tiên sao? cô cho con gái mang họ anh là may rồi, còn muốn con gái giống anh.

“ Được! Giống em thì giống em, anh không tốt không nên giống anh ” Anh bật cười hôn lên trán cô mà lên tiếng trêu chọc.

Nhưng cho dù anh chỉ đùa, mà chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy anh đang tự ti về mình nhỉ?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi