VỊ HÔN PHU MUỐN CƯỚI TÌ NỮ CỦA TA

Nhìn việc đã thành, ta hài lòng gật đầu, định rời đi thì hoàng hậu lên tiếng.

"Phiền công chúa đến đây một chuyến, bổn cung đã sai nhà bếp làm ít điểm tâm, ở lại bầu bạn nói chuyện với bổn cung được không?"

Ta có chút ngạc nhiên, hoàng hậu và ta quan hệ không tốt, hai người bọn ta thì có gì để nói chứ, nghĩ là vậy nhưng ta vẫn ở lại.

Sau khi phụ hoàng rời đi, sắc mặt hoàng hậu ngay lập tức lạnh lại, bà cho lui tất cả cung nhân, trong điện chỉ còn hai chúng ta. Ta đột nhiên có cảm giác như bà sắp gi-ếc người diệt khẩu.

"Ngươi biết, đúng không?"

Trong khoảnh khắc ta hiểu hoàng hậu đang hỏi gì, sắc mặt ta phức tạp gật đầu.

"Vậy ra người cũng biết?"

Hoàng hậu đưa tay trái lên trán, vẻ mặt đau đầu không thể tả:

"Hắn nghĩ hắn che giấu rất giỏi, nhưng hắn là con trai ta, sao ta có thể không biết tâm tư của hắn.

Bổn cung không thích ngươi, không chỉ vì ngươi là con gái của tiên hoàng hậu, mà còn vì chuyện này. Linh Thần thông minh, văn võ song toàn, là một đứa trẻ tuyệt vời, với thân phận của hắn thì có thể tìm bất kỳ nữ nhân nào, nhưng hắn lại thích ngươi, lại là ngươi!"

Ta im lặng một lúc, rồi lên tiếng.

"Nhưng nương nương, chuyện này không phải lỗi của ta."

“Bổn cung biết.”

Hoàng hậu thở dài.

“Hắn thích ngươi, nhưng ngươi chỉ xem hắn là huynh trưởng, đó là vấn đề của hắn, bổn cung hiểu rằng dù sao cũng không thể trách ngươi. Nhưng là một người mẹ, bổn cung không thể không oán trách ngươi.”

Ta không biết nói gì. Chẳng lẽ ta phải trách mình quá xuất sắc sao?

Không thể nào, tuyệt đối không thể.

“Con trai của bổn cung, bổn cung hiểu rõ, dù có chọn phi cho hắn, hắn cũng chưa chắc buông bỏ ngươi. Hiện tại phụ hoàng ngươi còn có thể che chở cho ngươi, nhưng nếu một ngày nào đó phụ hoàng ngươi không còn, ngươi có nghĩ đến việc hắn sẽ đối xử với ngươi như thế nào chưa?”

“Nhốt ta lại, giam cầm trong bóng tối, không thấy ánh mặt trời.”

Hoàng hậu cười khẽ.

“Ngươi quả thật hiểu hắn. Tính cách hắn cố chấp, thực sự có thể làm ra chuyện như vậy.”

Ta thầm nghĩ.

Đây đâu phải ta hiểu hắn, mà là hắn tự nói với ta đấy chứ!

“Đã như vậy, bổn cung cũng không nói nhiều nữa. Nhưng bổn cung muốn rõ ràng nói cho ngươi biết, với tính cách của hắn, hắn sẽ không buông bỏ ngươi, dù hắn có chọn phi hay ngươi có gả đi, hắn cũng không buông bỏ, trừ khi ngươi ch-ếc. Nếu bổn cung có thể ra tay, ngươi đã không còn m-ạ-ng rồi, nhưng ngươi thật sự vô tội!”

Tim ta đập thình thịch.

Trước đây ta chưa từng nghĩ rằng hoàng hậu lại có ý định gi-ếc ta, và còn kéo dài suốt bao năm!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi