Nhìn Giản Lạc ngồi trên ghế sofa liên tục õng ẹo làm dáng, trong lòng Nhiễm Việt cảm thấy vô cùng hoang đường, nhưng nếu người đã đến rồi, cô cần phải ứng phó.
Cô ngồi thẳng chống khuỷu tay lên mặt bàn, vừa vuốt bút máy, vừa nghiêng đầu nhìn Giản Lạc, hỏi: "Giản tiểu thư đã có lòng muốn vào giới giải trí, vậy cô có sở trường đặc biệt gì không?"
Giản Lạc sững sờ một cái, đổi tư thế ngồi nhìn Nhiễm Việt, "Sở trường đặc biệt là gì?"
Nhiễm Việt rất muốn trợn trắng mắt, lại kiên nhẫn nói: "Biết ca hát không? Diễn xuất? Hoặc là vũ đạo các loại?"
"Chỉ dựa vào mặt không được sao? Tôi lớn lên xinh đẹp như thế mà.
" Giản Lạc rất tự tin nói.
Nhiễm Việt thở dài, nếu cô nhớ không lầm, Giản Lạc vốn không phải có bộ dáng thế này, mặc dù trước kia ngũ quan cô ta không đến mức nổi bật, nhưng lại tự nhiên trong sáng, nhìn vẫn rất thoải mái, hiện tại khuôn mặt này chắc đã động tới dao kéo mấy chỗ, ngũ quan rõ ràng đã trở nên tinh xảo hơn, nhưng nhìn thế nào cũng là vẻ đẹp giả tạo cứng đơ.
"Giới giải trí hiện tại, không thiếu nhất chính là mỹ nữ, nếu không có sở trường đặc biệt rất khó có chỗ đứng, cũng rất khó khiến người ta nhớ kỹ cô.
"
Giản Lạc: "Trợ lý Nhiễm, sao cô có thể đem tôi so sánh với người khác chứ? Điều kiện của tôi cộng thêm giao tình của hai nhà Tần Giản, cô có tài nguyên tốt chẳng lẽ không phải nên dành cho tôi trước sao? Cô cũng đừng gạt tôi là người ngoài nghề, minh tinh hiện tại có mấy người có thực lực thật sự chứ? Còn không phải đều dựa vào nâng đỡ sao, chỉ cần có thể cho tôi lộ diện trước mặt truyền thông nhiều hơn, không phải sẽ nổi sao?"
Nhiễm Việt: "! Nếu đã thế này, trước hết Giản tiểu thư ký hợp đồng đi, sau đó sẽ sắp xếp người đại diện cho cô.
"
Giản Lạc: "Vậy khi nào thì tôi bắt đầu quay phim.
"
Nhiễm Việt: "Trước làm thủ tục xong đã, những chuyện khác không cần vội.
"
Giản Lạc đứng lên: "Được rồi, tôi muốn đi tìm Trí Dật.
"
Nhiễm Việt lành lạnh liếc nhìn cô ta một cái, nói: "Hôm nay nhị thiếu không đến đây.
"
Giản Lạc: "Anh ta đi đâu?"
Nhiễm Việt lắc đầu, "Hành tung của nhị thiếu làm sao tôi biết.
" Nói xong ấn điện thoại nội bộ, bảo trợ lý vào dẫn người đi ký hợp đồng.
Sau khi Giản Lạc đi giày cao gót lắc mông rời khỏi, Nhiễm Việt mới gọi điện thoại cho một người đại diện họ Lý trong công ty, "Công ty có người mới đến, anh dẫn dắt đi.
" Suy nghĩ một chút lại nói: "Tùy tiện dẫn dắt, nuôi thả cũng được, có vấn đề gì thì tới tìm tôi.
"
Đối phương là người thông minh lanh lợi, nghe cô nói vậy, hiểu ngay chắc lại là người nhị thiếu tuỳ tiện nhét vào.
Trước kia Tần Trí Dật cũng không ít lần nhét bừa người vào, nhưng anh ta là người có mới nới cũ, có người mới sẽ rất nhanh quên người cũ, mà công ty đối với hành vi nhét người của anh ta, cũng có một quá trình, đó chính là ngay từ đầu tận tâm sắp xếp, nhưng cho tài nguyên không ra thành tích, sau đó biếm vào lãnh cung, cho đến khi bản thân đối phương chịu không nổi, giải trừ hợp đồng rời đi.
Chuyện thế này nhìn mãi quen mắt, mọi người cũng đã tập mãi thành thói quen.
Người đại diện tiếp nhận chỉ thị của Nhiễm Việt, liền đưa Giản Lạc đi.
Chuyện này sắp xếp xong xuôi, Nhiễm Việt cũng không tiếp tục chú ý nữa, mỗi ngày cô vẫn có thật nhiều chuyện bận rộn, thỉnh thoảng còn phải đến chỗ Tô Tự Tỉnh bên kia.
Từ sau bữa cơm đó, Nhiễm Việt nhạy cảm cảm thấy thái độ của Tô Tự Tỉnh đối với cô có sự thay đổi, Tô Tự Tỉnh càng chịu khó đi tìm cô hơn, sau khi phát hiện không mời cô đi ăn cơm được, thế mà lại tự mình cầm thức ăn nhanh chạy tới ăn cùng cô, Nhiễm Việt muốn cự tuyệt, nhưng mỗi lần anh ta đều có những lý do không giống nhau, làm Nhiễm Việt một chút khẩu vị cũng không có, sau đó lại càng cố gắng tránh việc phải ở lại bên kia ăn cơm.
Tình huống thế này, khiến cô không thể không hoài nghi có phải Tô Tự Tỉnh vừa ý cô hay không, nhưng đối phương lại không biểu lộ rõ ràng, cô cũng không thể tự mình đa tình chạy đi cự tuyệt người ta.
Trưa hôm nay cô vẫn tránh khỏi Tô Tự Tỉnh dây dưa, trước giờ cơm trưa đã rời khỏi Kỳ Thiên, vừa mới chuẩn bị khởi động xe, liền nhận được điện thoại của người đại diện Lý.
Đại diện Lý cũng không rảnh khách sáo với cô, vừa nối máy liền vô cùng lo lắng nói: "Trợ lý Nhiễm, Giản Lạc ở phim trường đánh nhau với người ta.
"
Nhiễm Việt tắc lưỡi, "Giản Lạc này vừa mới vào đoàn phim thôi? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
Đại diện Lý bất đắc dĩ nói: "Tôi cũng không rõ lắm, hiện tại đang trên đường đến đoàn phim.
"
Nhiễm Việt: "Anh đi trước tìm hiểu tình huống, cô ta đánh nhau với ai?"
Đại diện Lý thở dài, nói: "Chính là nữ chính của bộ phim, Tiếu Ý, nghe nói đánh rất dữ, đánh mặt người ta nở hoa luôn, trợ lý Nhiễm, nhị thiếu tìm đâu ra tổ tông này vậy?"
"Tiếu Ý?" Nhiễm Việt trợn mắt, "Cô ấy ở giới giải trí nổi tiếng là có bối cảnh, nghe nói còn là bối cảnh ba đời?"
Lý quản lý: "Đúng vậy, Giản Lạc này căn bản là đang tìm chết.
"
Nhiễm Việt cười lạnh, Giản Lạc đúng là muốn tìm chết, đánh nhau cũng không nhìn thử đối phương có phải người dễ chọc không, lần này được lắm, cô cũng không cần nghĩ biện pháp lăn qua lăn lại Giản Lạc, Tiếu Ý bên kia xem ra có thể hành chết cô ta.
Nhiễm Việt: "Anh đến bên kia, nên nhận lỗi nên bồi thường, anh xem mà xử lý, bên Tiếu Ý có yêu cầu cũng phải cố mà thỏa mãn, còn nữa, Giản Lạc gây ra chuyện này, chúng ta khó mà giữ được cô ta.
"
Đại diện Lý: "Tuyệt đối không quản sao?"
Nhiễm Việt: "Vừa đến đã gây ra chuyện lớn như thế, người như vậy, chúng ta quản được sao?"
Đại diện Lý: "Tôi hiểu rồi.
"
Hai người cúp điện thoại, Nhiễm Việt ngồi trong xe suy nghĩ một chút, liền gọi điện cho Tần Trí Dật, báo cáo việc này với hắn, thuận tiện phân tích lợi và hại trong đó cho hắn nghe, nghe xong Tần Trí Dật ở bên kia nổi trận lôi đình.
"Giản Lạc cô ta có phải bị bệnh hay không?" Tần Trí Dật tức hộc máu mắng.
Nhiễm Việt: "Chuyện bây giờ còn chưa rõ lắm, đợi tôi tìm hiểu rõ lại báo cáo cho anh.
"
Tần Trí Dật hít sâu một cái, "Nhiễm Việt, tổng công ty sắp mở đại hội cổ đông, trong lúc mấu chốt này, tôi không thể lại gây ra phiền toái gì, nếu không mẹ tôi sẽ đánh chết tôi, chuyện này giao cho cô toàn quyền xử lý, nên làm thế nào thì làm thế đó, nếu thực không được thì bảo Giản Lạc cút đi, tôi cũng sắp bị cô ta làm phiền chết.
"
Nhiễm Việt: "Được, tôi biết rồi.
"
Nếu Tần Trí Dật đã biểu lộ rõ ràng thái độ không màng tới Giản Lạc, phía bên kia cô nên xử lý thế nào, đến lúc đó cũng không có ai nói được cô cái gì.
Sau khi đại diện Lý tìm hiểu rõ sự tình xong liền báo lại cho cô, "Trợ lý Nhiễm, tôi cảm thấy Giản Lạc thật sự là một người kỳ ba, cô ta cũng chỉ là một diễn viên quần chúng nho nhỏ, công ty không sắp xếp trợ lý cho cô ta, tự cô ta dẫn theo ba bốn người đến, nhìn thấy Tiếu Ý người ta có phòng nghỉ ngơi riêng, cô ta liền ganh tị, nháo loạn đòi mình cũng phải có một phòng như người ta, điều này sao có thể chứ, toàn bộ đoàn phim cũng chỉ nam nữ chính mới có đãi ngộ này, cô ta là gì? Đạo diễn tất nhiên không đồng ý, cô ta liền nói mình là bà chủ tương lai của Giải trí Tần Thị, những người khác căn bản đều mặc xác cô ta, cô ta lại cứ nhắm vào Tiếu Ý khiêu khích cô ấy.
"
"Tiếu Ý sao mà dễ trêu? Nhịn một hai lần cũng không thèm nhịn, trực tiếp động thủ với cô ta, cuối cùng Giản Lạc đánh thắng, cào rách mặt Tiếu Ý.
"
Sau khi Nhiễm Việt nghe xong ngây người nửa ngày, nói: "Quả thực là điên rồ, Giản Lạc cô ta ra cửa mà không uống thuốc sao?"
Đại diện Lý cũng vô cùng đồng ý với quan điểm của cô, nói: "Người như vậy, vẫn nên mang đến bệnh viện tâm thần sẽ thỏa đáng hơn.
"
Nhiễm Việt: "Bên phía Tiếu Ý có yêu cầu gì?"
Đại diện Lý nói: "Muốn Giản Lạc bồi thường, còn muốn cô ta mở họp báo xin lỗi, hơn nữa Tiếu Ý cũng tung tin, muốn phong sát Giản Lạc.
"
Nhiễm Việt đột nhiên cảm thấy chuyện này hơi buồn cười, Giản Lạc này còn chưa xuất đạo, đã quậy đến nỗi bị người ta phong sát, cũng thật là một nhân tài, "Bảo Giản Lạc tự mình bồi thường, còn chuyện mở họp báo, điểm này tôi không đồng ý, nếu mở họp báo, lẽ tất nhiên Giản Lạc sẽ xuất hiện với thân phận nghệ sĩ của Tần Thị, như vậy Tần Thị cũng sẽ mất mặt theo, chuyện này anh đi thương lượng với bên đó một chút, việc này không được.
"
Đại diện Lý: "Được, tôi sẽ đi.
"
Bên Giản Lạc, tất nhiên là không muốn nhận lỗi, cô ta còn muốn trợ lý Nhiễm ra mặt giúp cô ta, cảnh cáo Tiếu Ý kia không cần quá kiêu ngạo, Nhiễm Việt thực sự không muốn để ý cô ta nữa, nhưng cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho cô ta, "Giản Lạc cô tự mình gọi điện thoại đi hỏi mẹ cô hoặc ba cô, hỏi bọn họ xem Tiếu Ý kia có phải là người dễ chọc không, hỏi xong cô quyết định nhận lỗi hay không cũng không muộn.
"
Sau đó Giản Lạc thật sự đi hỏi, sau đó nữa cô ta không còn lớn lối như vậy.
Hai ngày sau, Giản Lạc bồi thường và xin lỗi ở trước mặt Tiếu Ý, chuyện này coi như là giải quyết xong, nhưng phía Tiếu Ý cũng thả ra tin tức, ai muốn bắt đầu sử dụng Giản Lạc, chính là muốn gặp rắc rối với Tiếu Ý tôi.
Câu này vừa ra, cơ bản đã chặt đứt con đường tiến quân vào giới giải trí của Giản Lạc.
Nhưng về sau Giản Lạc vẫn tìm đến Nhiễm Việt khóc lóc kể lể, "Trợ lý Nhiễm, cô không thể để người ngoài bắt nạt tôi! Quan hệ của tôi và Tần Trí Dật là thế nào cô cũng biết rõ mà, chuyện này không chỉ làm tôi mất mặt, cũng làm Tần Trí Dật mất mặt!"
Nhiễm Việt nghĩ thầm là do chính cô không cần mặt mũi, lại còn kéo người khác đi làm đệm lưng.
"Tiếu Ý không phải là minh tinh bình thường, nhà cô ấy rất có bối cảnh, người bình thường cũng không dám đắc tội, cô gây chuyện lớn như thế, công ty cũng không có biện pháp.
"
Giản Lạc vô cùng tức giận nói: "Bối cảnh của cô ta lợi hại, nhưng Giản gia và Tần gia cộng lại, chưa chắc không phải là đối thủ của bọn họ!"
Vì chút chuyện vớ vẩn này mà muốn kéo cả hai nhà Tần Giản vào? Nói chuyện có thể bớt vô sỉ được không?
Nhiễm Việt cho cô ta ý kiến, "Giản Lạc, chuyện này cô nói với tôi cũng vô dụng, nếu không cô đi tìm nhị thiếu đi, xem anh ấy có thể lấy lại công đạo cho cô không?"
Giản Lạc trừng mắt, "Tôi căn bản tìm không được hắn! Tôi mặc kệ, chuyện này cô phải nghĩ biện pháp giúp tôi, bọn họ lại còn nói không cho tôi vào giới giải trí, lý nào lại như vậy, chẳng lẽ giới giải trí là nhà cô ta mở sao?"
Nhiễm Việt chống cằm suy tư một hồi, nói: "Chuyện này thực sự rất phiền toái, nhưng nếu cô muốn tiếp tục tồn tại trong giới giải trí, cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp.
"
Nghe cô nói như thế, hai mắt Giản Lạc sáng ngời, lập tức mặt mày hớn hở, "Biện pháp gì?"
Nhiễm Việt nghiêm túc nói: "Muốn tiếp tục diễn xuất xác thực rất phiền toái, nhưng cũng có người không làm diễn viên cũng có thể nổi tiếng, đó chính là tham gia show truyền hình thực tế, hiện tại loại hình tiết mục này rất hot.
"
Giản Lạc thường ngày cũng thích xem show truyền hình, cảm thấy các minh tinh cùng một chỗ hi hi ha ha rất khôi hài, nghe Nhiễm Việt nói thế, nhảy lên ngay, "Vậy đi, cái này được, tôi muốn tham gia.
"
Nhiễm Việt: "Nhưng quay show truyền hình thực tế cũng rất mệt mỏi, cô xác định cô làm được?"
Giản Lạc nhớ lại một vài tiết mục cô ta từng xem, tuy có vài địa phương khá vắng vẻ, nhưng cũng không đến nơi cực khổ lắm, hơn nữa tiết mục như vậy sẽ được làm chính mình, căn bản không cần suy tính về mặt kỹ thuật diễn xuất, quả thực càng thích hợp với cô ta.
Vì vậy cô ta vỗ ngực bảo đảm: "Chút vấn đề nhỏ này không làm khó được tôi.
"
Nhiễm Việt gật đầu, nói: "Rất tốt, đúng lúc gần đây công ty chúng ta có hợp tác quay một show truyền hình thực tế dã ngoại, tôi thay người đã sắp xếp lúc đầu đi, để cho cô vào.
"
Giản Lạc hài lòng gật đầu, "Vậy thì cảm ơn trợ lý Nhiễm.
"
Nhiễm Việt khoát tay, "Nếu Giản gia Tần gia đã là bối cảnh của cô, tất nhiên tôi không thể thất lễ với cô.
"
Giản Lạc: " Trợ lý Nhiễm, sau khi tôi nổi tiếng, chắc chắn tôi sẽ không quên cô.
"
Nhiễm Việt cong khóe miệng cười đến bí hiểm.
Buổi tối về nhà, Nhiễm Việt đem chuyện này thành món khai vị nói cho Tần Trí Viễn nghe, Tần Trí Viễn vừa nghe liền biết có vấn đề, "Anh không tin em sẽ cho cô ta tham gia show để nâng đỡ, truyền hình thực tế dã ngoại là việc thế nào?"
Nhiễm Việt vui vẻ cười ha ha, "Quả thật có một show như thế, nhưng nơi đến chắc chắn anh cũng không đoán ra được.
"
Tần Trí Viễn hiếu kỳ: "Nơi nào?"
"Châu Phi, ha ha ha ha ha.
"
Chuyến đi này chỉ có một mình Giản Lạc là nữ, nghĩ cũng biết rõ chắc chắn cô ta chịu không nổi điều kiện ở đó.
Tần Trí Viễn bật cười lắc đầu, "Xem ra cô ta sẽ hận chết em.
"
Nhiễm Việt vô tội, "Nhưng đây là do cô ta tự mình lựa chọn, em sợ đến lúc đó cô ta trở mặt không nhận, em còn ghi âm lại rồi.
"
Tần Trí Viễn: "! "