VÌ SAO BÉ NHỎ


Chỉ chớp mắt, Hàn Tinh Tinh vào đoàn phim đã hơn nửa tháng.
 
Trải qua hơn nửa tháng tôi luyện, cô đã hoàn toàn hòa nhập vào đoàn phim, sẽ không còn khẩn trương, nhấp nhổm như những ngày đầu.

Cô và Trịnh Giai Di đã trở nên thân thiết hơn, mỗi ngày, lúc rảnh rỗi sẽ nói chuyện phiếm với nhau.

Thời gian này mặc dù bận rộn nhưng cũng rất phong phú.
 
Hôm nay, ngay khi cô bước ra khỏi phim trường sau khi quay xong phần của mình, thì một người đàn ông đi đến.
 
“Em là Hàn Tinh Tinh đúng không?” Người đàn ông đứng trước mặt cô, nụ cười trên môi thể hiện nét quyến rũ nhất của mình, “Anh là Trình Thịnh, không biết em có nghe Phạm ca nhắc tới anh chưa?”
 
Hàn Tinh Tinh rõ ràng sửng sốt một chút, nhưng mà nhanh chóng phản ứng kịp, lúc này mới lễ phép chào hỏi, “Vâng, em là Hàn Tinh Tinh, chào anh Trình, Phạm ca có nhắc anh với em rồi ạ.”
Đương nhiên cô có nghe Phạm ca nhắc tới Trình Thịnh.

Ngoại trừ cô ra, trong tay Phạm ca còn có hai nghệ sĩ, một nam một nữ, nữ cùng họ với cô, tên là Hàn Yên, nghe nói đang ở bên ngoài quay phim, nam tên Trình Thịnh, đã tham gia một chương trình giải trí cách đây một thời gian.

Cùng là nghệ sĩ dưới trướng Phạm ca, đương nghe cô đã nghe nhắc tới bọn họ, nhưng đây là lần đầu tiên chính thức gặp mặt.
 
Cô không để lại dấu vết nhíu mày.

Bởi vì đã cô nghe nói, Trình Thịnh không phải dạng tốt lành gì.

Phạm ca cũng nhắc nhở cô, không nên quá thân thiết với Trình Thịnh, nói phương diện quan hệ nam nữ của Trình Thinh có chút loạn.

Lúc trước, anh ta nổi tiếng một thời gian, nhưng cũng bởi vì quan hệ nam nữ loạn xạ nên mới dần dần đánh mất danh tiếng của mình.

Đối với dạng người này, Hàn Tinh Tinh luôn luôn tránh không kịp.
 

Dù sao thân là người đại diện của Trình Thịnh, Phạm ca không thể cố ý bôi đen anh ta, khuyên bảo cô như vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho cô, cô cũng không phải là người không biết tốt xấu.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng cô cũng không thể thể hiện ra bên ngoài.

Hai người đều cùng ở dưới trướng một người đại diện, vuốt mặt phải nể mũi, cho nên trên mặt Hàn Tinh Tinh cũng mang theo vài phần nhiệt tình.
 
Trình Thịnh thấy ý cười của cô thì đắc thắng thêm mấy phần, “Không cần khách sáo như thế, chúng ta đều là nghệ sĩ dưới trướng Phạm ca, coi như là anh em, không ngại, em gọi anh một tiếng sư huynh là được rồi!”
 
Cách đó không xa, Trịnh Giai Di cất tiếng gọi, “Tinh Tinh, em làm gì đấy, không phải em nói muốn cùng thảo luận cảnh quay tiếp theo với chị một chút sao, nhanh lên một chút nha!”
 
Hàn Tinh Tinh nhẹ nhàng thở ra trong lòng, áy náy cười cười với Trình Thịnh, “Anh Trình, cái này......”
 
Về phần gọi sư huynh gì đó, cô coi như không nghe thấy gì cả, quan hệ hai người còn không thân thiết đến mức đó.
Trình Thịnh cũng không để tâm, khéo hiểu lòng người nói, “Chuyện quay phim của em quan trọng, vậy em cứ giải quyết trước đi, chờ sau khi em xong thì chúng ta trò chuyện tiếp.

Anh cũng nghe Phạm ca nói em ở đây quay phim, cho nên cố ý tới thăm em.

Bộ phim đầu tiên của tiểu sư muội, làm sư huynh, anh đương nhiên phải ủng hộ nhiều hơn!”
 
Hàn Tinh Tinh gật đầu, không nói gì, quay người chạy chậm đến chỗ Trịnh Giai Di.
 
Trình Thịnh híp mắt nhìn bóng lưng chạy xa của Hàn TinhTinh một chút, khóe môi nhanh chóng cong lên, lộ ý cười sâu xa, không tệ, người rất xinh đẹp, cũng rất đáng yêu, không quá chênh lệch so với trên ảnh chụp, là loại mà anh ta thích.
 
Nhìn trợ lý phát đồ cho mọi người trong đoàn phim, Trình Thịnh lại nở nụ cười, nói với mọi người, “Tiểu sư muội của tôi còn nhỏ, mới bước vào giới giải trí không bao lâu, đây cũng là bộ phim đầu tiên của em ấy, hy vọng mọi người có thể chiếu cố nhiều hơn.

Là sư huynh, trước tiên tôi muốn cảm ơn mọi người!”
 
Mà Hàn Tinh Tinh chạy tới trước mặt Trịnh Giai Di mới thở ra nhẹ nhàng, “Chị Giai Di, cảm ơn chị ạ!”
Đương nhiên cô biết không có chuyện thảo luận cảnh quay gì cả, khẳng định là chị Giai Di nhìn ra được cô không được tự nhiên, cố ý kiếm cớ để cứu cô, thật sự đã giúp cô rất nhiều.
 
Trịnh Giai Di nhíu mày, “Trình Thịnh cố ý tới tìm em sao?”

 
Hàn Tinh Tinh cười khổ nói, “Đúng vậy ạ, anh ta nói là anh ta cố ý tới thăm em, nhưng mà bọn em căn bản cũng không quen nha.

Mặc dù đều là nghệ sĩ dưới trướng Phạm ca nhưng đây là lần đầu tiên bọn em gặp nhau đó!”
 
Mặc dù trên mặt đối phương luôn treo nụ cười nhưng không biết vì sao cô lại cảm giác có chút không thoải mái lắm.

Có lẽ bởi vì nghe quá nhiều chuyện về người này, nên bản thân không có cảm tình với anh ta, nhưng mà người này lại tỏ vẻ thân thiết, nhiệt tình.
 
“Đừng sợ!” Trịnh Giai Di đưa tay sờ đầu Hàn Tinh Tinh.

Sau khi hai người thân thiết hơn, động tác này hầu như mỗi ngày cô ấy đều làm, giống như vuốt lông của động vật nhỏ, “Nơi này là đoàn phim, cùng lắm anh ta chỉ nói chuyện với em mà thôi.

Chỉ cần em giữ khoảng cách với anh ta thì anh ta cũng không dám làm loạn!”
Bởi vậy có thể thấy được, người này kém đến mức nào.

Rõ ràng chỉ là đến thăm trường quay nhưng lại có thể khiến cho người ta vô thức nghĩ đến phương diện không tốt.
 
Được Trịnh Giai Di an ủi, Hàn Tinh Tinh xác thực đã yên tâm hơn rất nhiều.

Nhưng cô không nghĩ tới, cô yên tâm có hơi sớm.

Mấy ngày kế tiếp, Trình Thịnh không biết có phải quá rảnh rỗi hay không mà mỗi ngày đều đến thăm trường quay.

Bản thân anh ta là diễn viên, đoàn phim《Trời sinh một đôi》đang quay khép kín cũng không ngăn được anh ta.
 
Thăm trường quay thôi còn chưa tính, người này còn mặt dày hết lần này tới lần khác!
 

Nếu ngay từ đầu Hàn Tinh Tinh không có tỏ vẻ không vui khi anh ta đến.

Nhưng mà bây giờ, Hàn Tinh Tinh thực sự vô cùng phiền phức, sau khi lấy hết dũng khí từ chối anh ta thăm trường quay, nhưng anh ta lại như điếc, cứ làm theo ý mình, làm cho người ta có chút chán ghét.
 
Trừ cái đó ra, anh ta còn thỉnh thoảng nói những lời mập mờ, biểu cảm và động tác bắt đầu không quy củ, quả thực không phải nhờ tính cách của Hàn Tinh Tinh thì không thể chống đỡ được.
“Em cũng quá mềm lòng.” Sau một lần Trình Thịnh đi rồi, Trịnh Giai Di chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Hàn Tinh Tinh, “Tiếp tục như vậy thì không được, anh ta sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước, em nói cho người đại diện của em đi, để anh ấy đến xử lý!”
 
Trương Viện ở bên cạnh tỏ vẻ tán đồng.

Trình Thịnh nhìn qua đã thấy không ưa, qua mấy ngày này, Trương Viện cũng không thích anh ta.

Thảo nào mọi người đều nói người này có tiếng xấu, xem ra con mắt mọi người đều sáng như tuyết.

Tên khốn này coi trọng chị Tinh Tinh, mấy ngày nay tới thăm trường quay thật ra là muốn trêu chọc người, phiền muốn chết!
 
Hàn Tinh Tinh nghĩ nghĩ, cắn răng nói, “Được, nếu như lần sau anh ta còn tới, em sẽ nói cho Phạm ca biết.”
 
Nếu như không phải vì là cùng dưới trướng một người đại diện, cô cũng sẽ không nhẫn nại với đối phương mấy ngày nay.

Phạm ca đối với cô rất tốt, giúp cô không ít việc, nếu như không quan trọng, cô không muốn anh ấy rước thêm phiền phức.
 
Trịnh Giai Di bất đắc dĩ nói, “Em nha!”
Cô thực sự chưa gặp nghệ sĩ nào trong giới giải trí mềm mại như Hàn Tinh Tinh, quá dễ để người ta ức hiếp! Nhưng mà, tính cách như thế này thì làm cho người khác càng muốn bảo vệ.
 
*
 
Tạ Thần đang bận một thời gian, đột nhiên phát hiện lâu rồi mình chưa gặp Hàn Tinh Tinh.

Cô không đăng Weibo nhiều, muốn thông qua Weibo để nhìn thấy trạng thái của cô cũng không dễ dàng gì.

Một thời gian không gặp, thực sự nhớ nha đầu ngốc đó, mặc dù luôn vô tình tức giận vì nha đầu kia quá ngốc nhưng mà nể tình không phải do cô cố ý, nên Tạ Thần cũng không thèm so đo với cô.
 
Đã nhớ nhung, Tạ Thần cũng không làm khó chính mình, trực tiếp lái xe chuẩn bị đi đến đoàn phim thăm cô.
 
Lúc Tạ Thần đến đoàn phim, đoàn phim đang quay cảnh của nam chính và nữ chính.

 
Lúc này, trong phim, nữ chính và nam chính đã quen nhau, vì có thể kịp thời chăm sóc bạn gái, nam chính Trình Lập đã dọn đến ở chung cùng với bạn gái.
Cảnh quay hiện tại là cảnh nữ chính Vu Tiêu Tiêu đang nằm ườn trên giường vào buổi sáng, nam chính đang dỗ cô rời giường.
 
Có một cái giường ở giữa phim trường, Hàn Tinh Tinh mặc đồ ngủ nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, mặt gác lên hai tay, trông vừa đáng yêu vừa ngoan ngoãn.

Hàn Lập tiến lên gọi cô rời giường, gọi mấy lần, cô chỉ trở mình trên giường, không hề có ý muốn dậy.

Hàn Lập bất đắc dĩ cưng chiều cười một tiếng, ôm người trong chăn ra, ôm tới trước gương trang điểm, nghe cô lẩm bẩm, nửa tỉnh nửa mơ, cho nên chủ động lấy lược giúp cô chải tóc.

Bạn trai như thế này thì không có người nào không ao ước, chăm sóc bạn gái như chăm sóc con gái, là kiểu bạn trai đúng mực.
 
Tạ Thần thấy cảnh này, lông mày không khỏi nhíu lại.

Bởi vì một màn này làm cho anh nhớ lại khi còn nhỏ ở cô nhi viện.

Khi ấy, Hàn Tinh Tinh thường xuyên bị người khác bắt nạt kéo tóc, ấm ức đến tìm anh kể khổ.

Anh cũng không nói hai lời giúp cô báo thù, sau khi báo thù xong thì còn buộc tóc lại giúp cho Hàn Tinh Tinh.
 
Về sau, về sau thế nào?
Về sau, Hàn Tinh Tinh thường xuyên yêu cầu anh buộc tóc cho cô.
 
Cảnh Hàn Lập giúp Hàn Tinh Tinh buộc tóc rơi vào trong mắt Tạ Thần, làm cho anh cảm thấy vô cùng chướng mắt, thật giống như đặc quyền thuộc về mình, bây giờ đã bị người khác cướp đi!
 
Bản thân Tạ Thần lúc này cũng không biết lông mày của mình đang cau lại đến mức nào.

Cho đến khi quay xong cảnh này thì lông mày của anh mới vô thức giãn ra, nhưng trong lòng vẫn có chút không dễ chịu, nhưng cũng không nghĩ sâu xa suy nghĩ của mình lúc này.
 
Bởi vì khi quay xong, lúc Hàn Tinh Tinh nhìn thấy anh, hai mắt tỏa sáng, vui vẻ chạy tới.

Cảnh tượng sinh động này khiến miệng Tạ Thần vô thức cong lên.
------oOo------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi