VIÊN KIM CƯƠNG CỦA TỪ TỔNG



Sau buổi trò chuyện với Thư Viễn, Từ phu nhân thấy đây là một cô bé xinh xắn, đôi mắt thanh khiết đẹp động lòng người, tính tình lại hiếu thuận, nhẹ nhàng, chỉ mong người con trai nhà bà biết quý trọng cô.

Hôm sau, cô tới quán cà phê đó và được người của Từ phu nhân dẫn tới một nơi, giống như nơi giành cho các siêu mẫu, ở đây có hai người con gái giúp cô học các lễ nghi của một quý phu nhân và trình tự lễ cưới.

Thời gian học đan xem làm việc cùng chăm sóc cha, tuy mệt mỏi nhưng Thư Viễn vẫn cố gắng làm.

- Cha ơi, nếu giờ con lấy chồng, cha có buồn không?
- Nếu Tiểu Viễn của cha buồn thì ta cũng buồn, nhưng nếu con thấy hạnh phúc thì ta rất vui.

- Dạ, con hiểu thưa cha.

Cô an lòng khi cha không suy nghĩ quá nhiều.

- Hôm nay tới quán cà phê gặp ta.

Từ phu nhân thay đổi địa điểm vào ngày cuối.

- Dạ

- Hôm nay có thể sẽ hơi đau, con mang thêm một cái băng nữa.

- Dạ
Cô nghĩ là có thể nay là ngày cuối sẽ gặp Từ thiếu gia hoặc người yêu của anh ta và khi nghe tin này có khả năng cô sẽ bị đánh, phải vật lộn trong đời từ sớm nên cô cũng biết việc làm của mình là sai trái, nhưng vì cha, cô phải làm thế.

- Ở đây!
- Từ phu nhân niềm nở vẫy vẫy Thư Viễn.

- Dạ, chào phu nhân ạ!
- Con trai ta sắp tới rồi, khả năng sẽ có bạn gái nó đi cùng, nếu nó đánh con, con có chịu được không?
Từ phu nhân lo lắng nhìn Thư Viễn.

- Con sẽ không sao đâu ạ.

Hôm nay Từ phu nhân đã bao trọn quán cà phê nên không gian rất tĩnh mịch và chỉ nghe thấy tiếng xe cộ bên ngoài đường.

Cạch.

- Nó tới rồi đấy!
Bà bồn chồn khi thấy con trai mình tới, dù muốn cô làm con dâu nhưng thực chất chỉ là muốn để nếu đứa bạn gái kia bỏ con trai mình thì đứa nhỏ này sẽ chăm sóc hắn, chung quy lại không khác gì mua cô bằng tiền.

Bà vẫn luôn cảm thấy có lỗi về việc này.

- Mẹ gọi con làm gì vậy mẹ?
Bên cạnh người đàn ông tuấn tú là một cô gái xinh đẹp nóng bỏng đang khoác lấy tay anh rất thân mật.

- Mẹ muốn con kết hôn.

- Cái gì, mẹ sao lại muốn anh ấy kết hôn cơ chứ?
Cô gái xinh đẹp ban nãy hét lên.

Từ phu nhân không hài lòng nhíu chặt mày.


- Tôi đâu có nhận cô bằng con mà kêu tôi là mẹ.

- Kia là cô gái mà mẹ và cha con đã quyết định, ông ấy rất ưng ý, vậy nên ngày mai chúng ta sẽ tổ chức đám cưới luôn mà không cần sự đồng ý của con, đúng 9 giờ sáng mai phải ăn mặc gọn gàng tới lễ cưới, đừng làm ta thất vọng.

Từ phu nhân vừa nói vừa chỉ vào Thư Viễn đang ngồi lo lắng ở bên bàn kia.

Vừa thấy Thư Viễn, cô bạn gái của Từ tổng đã lao đến và hét vào mặt Thư Viễn:
- Con đĩ nhà mày cưới anh ấy vì tiền phải không, đúng không?
Chát.

Kèm theo đó là một tiếng tát vang giòn giã trên mặt Thư Viễn, mặt cô bắt đầu đỏ lên và bỏng rát, lại là những câu quen thuộc mà cô phải tự nhủ "vì cha, vì cha"
- Tôi xin lỗi
Cô chỉ biết nói câu xin lỗi vào lúc này chứ không thể làm gì khác.

Từ phu nhân thấy cô bị tát lại vội vàng kéo cô ra sau mình, mặt bà lộ rõ vẻ không hài lòng.

- Đừng đụng vào con dâu của tôi.

Từ Dịch Phong nãy giờ vẫn không nói gì, chỉ khi thấy mẹ anh có vẻ nổi giận mới ra hiệu cho bạn gái bình tĩnh lại.

- Phong!
Cô bạn gái nhõng nhẽo vẻ rất oan ức gọi tên anh.


Cái tên "Phong" mà cô gọi ra lại khiến Từ phu nhân nổi gai ốc.

- Con có điều kiện
- Nói đi.

- Cô ta phải ngủ ở phòng để đồ và Tâm Khắc vẫn sống với con
- Cái này....!
Vì biết tính cách đanh đá của Tâm Khắc, mới gặp Thư Viễn mà cô ta đã tát cô rồi, chỉ sợ sau này để cô ta sống chung sẽ hành hạ Thư Viễn nhiều, thế nhưng con bà chấp nhận hôn nhân cũng là hết sức nhượng bộ rồi.

Đang mải suy nghĩ thì Từ phu nhân thấy vạt áo mình bị kéo nhẹ, lúc này Thư Viễn lí nhí:
- Phu nhân đồng ý đi ạ, con không sao đâu.

- Được, ta đồng ý.

Ngay khi thấy mẹ đồng ý thì Từ Dịch Phong ngay lập tức dẫn bạn gái quay về.

" Haiz, đúng là một đứa trẻ hiểu chuyện, sau này con sẽ phải chịu khổ đấy".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi