10
Còn chưa đến tối, Nhị phu nhân Lý thị đã đến cáo trạng với Thái phu nhân.
“Đại tẩu vừa mới gả vào đã đánh Thông ca nhi và nhũ mẫu, thật không biết lấy đâu ra cái tính nóng nảy như vậy. Hai đứa trẻ vốn chơi với nhau rất vui, đây chẳng phải là ức h.i.ế.p người khác sao!”
Thái phu nhân tuổi cao, luôn mong gia đình hòa thuận, con cháu thân thiết, nên không thích những kẻ gây chuyện như ta.
Bà sai người gọi ta đến, trong chính đường đã tụ tập đông đủ các nữ quyến, ai nấy đều im lặng không dám thở mạnh, bầu không khí căng thẳng như thể đang ở Hồng Môn yến.
Ta nhướng mày, chỉ là chuyện vặt vãnh, mà làm ra như thế này.
“Đại tức phụ, ta muốn nghe con nói thế nào đây?” Thái phu nhân hiếm khi nghiêm khắc hỏi ta.
Nhị phu nhân đứng bên, làm ra vẻ tủi thân, thêm mắm thêm muối nói:
“Đại tẩu còn trẻ, nóng tính một chút cũng là chuyện thường. Nhưng Thông ca nhi nhà chúng ta mới năm tuổi, bị tẩu dọa đến phát sốt, nói cho cùng, là do ta làm mẫu thân không đủ tốt…”
Quả nhiên bà ta rất giỏi lật ngược trắng đen, chẳng trách tỷ tỷ ta trước kia luôn phải chịu thiệt thòi vì bà.
Ta còn chưa mở miệng, Triệu Ngọc Hoa cũng đã vội quay về, nói với Thái phu nhân:
“Vô Cữu nàng ấy còn trẻ, khó tránh khỏi vì quá thương con mà rối trí…”
Hắn chưa nói hết, Thái phu nhân đã không vui lắc đầu:
“Như vậy cũng không phải lý do để đánh mắng Thông ca nhi! Một nhà người thân hòa thuận mới là gốc rễ!”
Những năm qua, Lý thị thường dẫn theo Thông ca nhi đến lấy lòng Thái phu nhân.
Dẫu đều là cháu, nhưng bà hiển nhiên thiên vị hắn hơn.
Triệu Ngọc Hoa vốn coi trọng hiếu đạo, thấy mẫu thân nổi giận, liền nhanh chóng nói với ta:
“Vô Cữu, mau xin lỗi mẫu thân! Cũng nên nhận lỗi với đệ muội đi!”
Tại sao ta phải xin lỗi?
Ta cười lạnh, đẩy hắn ra rồi bước lên, thản nhiên nói:
“Chuyện hôm nay, thật sự là con dâu bất đắc dĩ mà phải làm!”
Thái phu nhân nhíu mày hỏi:
“Ý con là gì?”
Nhị phu nhân lập tức kêu lên:
“Đại tẩu thật cứng đầu, bắt nạt trẻ con mà cũng có lý! Ta không cầu tẩu tạ lỗi, chỉ mong sau này đừng dọa Thông ca nhi nhà chúng ta nữa. Nhị phòng chúng ta chỉ có mỗi một đứa nhi tử thôi!”