Hứa Tinh ngồi trên ghế để nhân viên trang điểm tùy ý vẽ loạn trên mặt mình.
Hôm nay là hôn lễ của cô và Giang Cảnh Di.
Nhìn chính mình trong gương, ngón tay của Hứa Tinh cuộn tròn lại.
Cô thực sự kết hôn, so với lần đi lãnh chứng còn căng thẳng hơn gấp mấy lần.
Cô nhìn chính mình trong gương, nhìn tới 2 má ngượng ngùng đỏ ửng.
Giang Cảnh Di đi vào đúng lúc nhân viên trang điểm trang điểm xong.
Anh từ phía sau ôm lấy Hứa Tinh, dán ở bên tai cô nhẹ nhàng nói, "Hôm nay em thật đẹp".
Ánh mắt cô dời từ gương sang nhìn anh, phát hiện anh cũng đang nhìn cô, ngại ngùng mà cười.
"Em còn chưa trang điểm xong đâu", Hứa Tinh quay đầu, che môi Giang Cảnh Di lại ngăn không cho anh nói tiếp.
Giang Cảnh Di cười khẽ, hơi thở của anh rơi trên tay cô có hơi ngứa.
"Anh đừng có cười", Hứa Tinh hờn dỗi.
Sau đó lại che mặt mình, "Em ngượng ngùng".
Giang Cảnh Di nhịn cười, chôn ở cổ cô hít thật sâu rồi hôn xuống, "Tinh nhi, anh rất vui".
Trong mắt Hứa Tinh không ngăn được ý cười, "Ừ, em cũng rất vui vẻ".
Giang Cảnh Di không nhịn được mà cười, rồi nhẹ nhàng hôn Hứa Tinh.
Chỉ là chạm nhẹ môi cô rồi rời khỏi, nên son môi không lưu lại trên mặt Giang Cảnh Di, "Nếu Tinh nhi muốn dùng son này để lưu lại ấn ký thì rất khó cho em rồi".
Hứa Tinh đưa tay sờ lên môi, nhìn anh một cái, hung dữ nói, "Em sẽ đổi một son môi khác đậm hơn".
Nói xong liền nâng cằm anh lên, làm bộ muốn ngạo kiều nhìn anh.
"Tinh nhi thật là đáng yêu quá", nói xong lại cúi đầu hôn cô.
Hai người thân mật một lúc, ba mẹ Hứa Tinh đi tới, nhìn thấy Giang Cảnh Di cũng không ngạc nhiên.
Giang Cảnh Di biết ý liền ra ngoài tạo không gian cho cả nhà 3 người nói chuyện.
Ba Hứa không biết nói gì, nhìn con gái trưởng thành, giờ đã là vợ của người ta.
Mặc dù hôn lễ này là do ông thúc đẩy, nhưng thâm tâm vẫn có chút không cam lòng.
Cả nhà nhìn nhau có chút trầm mặc.
Vẫn là mẹ Hứa phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, "Tinh Tinh xinh quá"
Nhìn một hồi mẹ Hứa cảm thấy có chút chua xót.
Hốc mắt Hứa Tinh cũng hồng hồng, ôm chặt mẹ Hứa.
Mẹ Hứa cười với cô, "Không được khóc, Tinh Tinh là cô dâu xinh nhất ngày hôm nay".
Lời nói nay không phải là giả.
Ngoại hình của Hứa Tinh ở giới giải trí là số 1 số 2.
Ở trong giới hào môn thì càng không phải nói.
Hứa Tinh cười cười, gật đầu đáp ứng mẹ Hứa.
Cô thực sự rất hạnh phúc, ở ngay trong giới hào môn hỗn tạp này tìm được chân ái của đời mình.
Chỉ là thân ái của cô dính người hơi quá mức.
Đã đến lúc phải ra lễ đường.
Giang Cảnh Di đi tới gõ cửa.
Ba Hứa cười nói, "Tiểu tử này, ba còn có thể không cho các con kết hôn sao? Vội như vậy?"
"Ba~", Hứa Tinh làm nũng.
Ba Hứa sao có thể nhịn được khi Hứa Tinh làm nũng.
Ba Hứa thở dài đi mở cửa, thấy Giang Cảnh Di thì chỉ vỗ vỗ vai anh.
Trong hôn lễ, Giang Cảnh Di sau khi nghe lời bố vợ dặn dò - lời dặn dò mà bố vợ nào cũng sẽ nói, liền trở lời nghiêm túc, "Con nhất định sẽ không bao giờ phụ lòng Tinh Tinh".
Sau đó, Giang Cảnh Di lại nói, "Vâng, con nguyện ý".
- -----------------------
Trở lại hai năm trước, mẹ Hứa nói với cô, muốn tìm vị hôn phu cho cô.
Sau đó, đem tư liệu của Giang Cảnh Di tới.
Cô cảm thấy may mắn lại có phần lo lắng.
May mắn chính là Giang Cảnh Di so với những người đồng trang lứa là ưu tú nhất, anh đã thừa kế sự nghiệp gia tộc rồi.
Lo lắng chính là phải có sự đồng ý của Giang Cảnh Di thì mẹ mới đem tư liệu của anh đến trước mặt mình.
"Vâng, con biết rồi"
Hứa Tinh gật đầu, mỉm cười nhận lấy tập tư liệu.
Trên đó viết rất đầy đủ xuất thân, gia thế, bằng cấp của Giang Cảnh Di.
Xem như rất có thành ý.
Mẹ Hứa nhìn Hứa Tinh, nói tiếp, "Ý tứ của Giang gia bên kia muốn chủ nhật tuần sau gặp mặt, con thấy có được không?"
Hứa Tinh ngoan ngoãn gật đầu.
Được hay không được còn phải bàn bạc ư? cũng không đến lượt cô.
Ba mẹ Hứa biết, cô sẽ không bao giờ từ chối.
Cô vẫn là đứa con gái ngoan ngoãn của Hứa gia.
Hứa Tinh sau khi về phòng, nhìn tập tư liệu, một cỗ ủy khuất trào dâng, trong lòng rất muốn xé, nhưng lại không dám.
Cô ủy khuất nhưng không dám làm càn.
Ngồi một lát ổn định cảm xúc, Hứa Tinh mở di động lưu lại số của Giang Cảnh Di.
Anh còn trẻ như vậy mà đã lãnh đạo cả một tập đoàn lớn.
Sau đó liền nhét điện thoại dưới gối, vùi đầu xuống.
Dường như cô có chút tâm tư muốn phản kháng, nhưng tâm tư này lại giống như một hòn đá nhỏ được ném xuống biển lớn, chỉ để lại vài gợn sóng lăn tăn rồi nhanh chóng biến mất.
Không có ai biết được tâm tư nhỏ đó của cô.
Vẫn còn rất tốt, Giang Cảnh Di là một nhân tài, không chỉ điều hành tốt công ty cua mình mà còn có thể quản lý tốt được gia nghiệp nhà cô.
Nói không chừng, Giang Cảnh Di còn chán ghét cô nữa.
Cứ như vậy mà Hứa Tinh nghĩ oan cho Giang Cảnh Di.
Nhưng cô không biết, trong lòng anh, vị hôn thê được chọn, nhất định là do Giang Cảnh Di vừa ý.
Anh thường xuyên nghe được tin tức liên quan đến cô.
Bởi, Hứa Tinh chính là hoa khôi giảng đường.
Thường xuyên có người chụp ảnh cô, lúc ăn cơm, lúc cô ở thư viện tự học, lúc Hứa Tinh trên giảng đường.
Vì vậy mà Giang Cảnh Di liên tục nghe được nam sinh cảm thán cô thật xinh đẹp, có khí chất.
Giống y như là fan theo đuổi thần tượng.
Trong tình huống như vậy, Giang Cảnh Di rất quen thuộc Hứa Tinh.
Cơ hồ là cô ở đại học làm gì, thông qua miệng người khác, anh đều biết hết.
Anh biết Hứa gia có một cô gái ưu tú.
Chính vì thế mà trong danh sách lựa chọn vị hôn thê, anh trực tiếp chọn cô mà không chút đắn đo.
Người Giang gia cũng rất hài lòng.
Hứa Tinh cũng được coi là cô gái ưu tú nhất.
So với người khác, cô là người anh có hảo cảm nhất.
Giang Cảnh Di nhìn tư liệu của Hứa tinh, liền nghĩ có khả năng cô sẽ khóc đỏ mũi.
Cô ở trong trường đại học là đóa hoa cao lãnh, không ai dám lại gần, mối tình đầu còn chưa có đã phải cùng một nam nhân xa lạ kết hôn.
Không biết vì sao, anh cười ra tiếng.
Thật sự rất muốn nhìn tiểu cô nương khóc đỏ cả mũi.
- ------------------
Ở bên ngoài, đám thư ký khe khẽ nói thầm, "Tâm tình của boss hình như rất tốt?".
Được tại _ TгЦ мtгuуeИ.vИ _
Những người khác khẳng định gật đầu, "Tôi vừa mới đi đưa tài liệu cho boss, thấy boss cười rất vui vẻ".
Bọn họ liếc nhau, nhanh chóng dâng văn kiện lên, tranh thủ lúc tâm tình boss còn tốt.
Từ đáy lòng, bọn họ rất cảm ơn người làm cho sếp bọn họ vui vẻ.
Bởi, boss vui vẻ, họ cũng vui vẻ theo.
- -------------
Hứa Tinh bên này đương nhiên không biết tâm tình của Giang Cảnh Di vui vẻ như thế nào.
Cô hơi bĩu môi, còn đang nghĩ xem mình nên tận hưởng thời gian độc thân cuối cùng này ra sao.
Cô không muốn đi du lịch, lại càng không muốn tụ tập với bạn thân.
Nghĩ tới nghĩ lui, cô liền nhớ ra bạn thân nhắc tới buổi concert.
Nhớ lúc trước cô đã từ chối vì quá ồn ào, cô không thích.
Mà hiện tại, cô cùng bạn thân đi thả lỏng cũng tốt.
[Quả đào nhỏ]: Hử? Cậu quyết định muốn đi xem cùng với tớ?
[Trúc thanh]: Đúng đó, tớ cũng có một chuyện muốn nói với cậu.
Ngay lập tức bạn thân gọi điện đến, "Nếu cậu muốn đi thì tớ ngay lập tức cho cẩu nam nhân kia leo cây, hắn quá phiền phức"
Hứa Tinh cười, "Là cậu làm phiền hắn thì có"
"Ài, cậu đừng trêu tớ nữa mà~ Sao tự dưng lại muốn đi vậy?"
"Một lời khó nói hết, xem xong thì tớ nói cho cậu biết"
"Là chuyện lớn gì quan trọng à?"
"Không có, chỉ là khó chịu đôi chút, muốn đi thả lỏng thôi", Hứa Tinh nhấp môi, nói tiếp, "Chờ đến lúc đó nói không được à?"
"Được rồi, tới lúc đó nói, nhất định sẽ bảo vệ cậu thật kỹ"
Hứa Tinh bị chọc cười, "Tớ có đánh nhau với ai đâu mà cần cậu bảo vệ?"
"Đương nhiên là tớ vì cậu mà suy nghĩ rồi, cậu còn nói tớ? Không được, không được, nói qua điện thoại không rõ, tớ muốn gọi video, muốn nhìn thấy mặt cậu".
Hứa Tinh cười cong cong đôi mắt, rất nhanh liền đồng ý yêu cầu gọi video.
Bên phía đối diện là một tiểu cô nương ôm bé mèo trắng như tuyết, xung quanh bày la liệt đồ ăn vặt: khoai tây chiên, que cay, thịt khô,...!cái gì cũng có.
"Sao cậu mua nhiều đồ ăn vặt vậy? Bạn trai cậu cho cậu ăn hêt những thứ này sao?"
"Hắn ta đánh cược thua tớ, đống đồ này là chiến lợi phẩm đó"
Hai người nhìn nhau cười.
Có bạn thân thật tốt, bạn thân khiến mọi khó chịu trong lòng bay biến rất nhanh, cần gì tới nam nhân chứ.
Hai người cứ như vậy mà trò chuyện quên trời đất..