VỢ CŨ MẤT TRÍ

" Tiểu Khiết, em có biết điều gì anh không mong chờ nhất không?" Anh nhõng nhẽo, nhìn cô nói.

" Điều gì?" Lộ Khiết đang cố quan tâm đến bộ dạng như đứa trẻ của anh, nếu là trước kia thì cô đã đánh anh dính tường thật rồi.

" Là không mong em nhớ lại, mong em là một tiểu bạch thỏ dịu dàng..."

" Bây giờ em giống như..."

" Như sư tử Hà Đông chứ gì?" Lộ Khiết nhìn anh cười rất chi hiền từ, Cao Bác Văn bị cô nói trúng, anh liền  buông cô ra, ba chân bốn cẳng chạy đi.

" Anh...anh đi vệ sinh cá nhân đây.."

Cao Bác Văn biết nếu anh ở lại nữa sẽ bị cô đánh không trượt phát nào đấy!

Lộ Khiết lắc đầu, coi như anh nhanh chân. Người đàn ông này cũng đúng là mưu mô xảo huyệt, lúc cô mất trí khờ khờ như một con ngốc, cuối cùng đêm nào cũng bị anh lôi đi vận động muốn tắt thở.

Để xem bây giờ anh dám không? Động vào cô liền đánh anh ra bã đó~

Cô đi đến tủ quần áo, có lẽ Cao Bác Văn chưa hề biết ở trong tủ quần áo của chính mình có một chỗ mà anh không hề biết nó được thiết kế vào thêm, cô mở tủ ra, đặt tay vào phía bên mặt phải của tủ, bất ngờ có một ngăn khác mở ra. Đây là thiết kế cô đã lén thêm vào khi mua tủ quần áo này rồi đem đến đây, Cao Bác Văn cũng ít khi chú ý đến chuyện cô trước kia nên chắc anh không biết.

Cô mở ra, bên trong có một số giấy tờ quan trọng và hai ba cái thẻ ATM, bên trong có rất nhiều tiền đấy. Nếu cô không nhớ lại, có lẽ chẳng ai biết nó nằm ở đây đâu.

Lộ Khiết lấy toàn bộ ra, cô đem lại bàn để, sau đó đóng cái ngăn bí mật của mật mình lại.

Cô ngồi xuống ghế, ngồi đợi anh vệ sinh cá nhân xong xuôi.

...

Cao Bác Văn vệ sinh cá nhân, tắm rửa thay đồ xong đi ra, anh thấy cô ngồi đó liền tiến tới:" ANh tắm rửa sạch sẽ rồi, có thể hôn em chưa?".

Lộ Khiết liền phũ phàng đẩy anh ra:" Đừng có giỡn nữa, em có thứ muốn đưa cho anh."

Khi li hôn, cô cũng không nghĩ mình nên mang mấy cái này đi, cứ đợi ngày nào đó Cao Bác Văn phát hiện rồi nó thuộc về anh, nhưng tên này lại không biết, đúng là người đàn ông ngu ngốc.

" Cái gì thế? Sao trông mặt em nghiêm túc thế này?" Cao Bác Văn hỏi.

Cô đặt vào tay anh hai chiếc thẻ, rồi bảo:" Trả anh 1 tỷ khi đã mua về em khỏi chợ đêm."

Cô cũng không nhớ rõ  hai thẻ nào bên trong có bao nhiêu, nhưng chắc chắn sẽ không thiếu anh đâu.

" Em.." Cao Bác Văn bất ngờ khi cô đưa cho mình hai chiếc thẻ, cái này...không phải của anh đưa cho cô?

Cô lấy ở đâu ra vậy chứ? Nhưng trả anh 1 tỷ là sao đây?

Cao Bác Văn trả lại cho cô, anh xoa đầu Lộ Khiết:" Cứu em khỏi đó là chuyện anh sẽ làm, em không cần trả đâu."

" Vả lại, sắp tới nơi đó cũng không ăn xài được 1 tỷ đó yên ổn đâu."

Đã đến lúc anh nên đi tìm chân tướng và dạy từng tên vì dám đụng vào cô rồi!

" Anh..."

" Tiểu Khiết, khả năng của em làm anh bất ngờ đấy, nhưng mà..."

Anh ghé sát lại tai cô, nói:" Ở bên cạnh anh, em không cần phải làm gì hết."

" Việc duy nhất của em là làm vợ anh.."

" Nhiệm vụ duy nhất của em cũng là vận động trên giường cùng anh!!!"

Bốp

Lộ Khiết thẳng thừng đưa tay đấm vào bụng anh một cái, tên này...

" ĐỒ BIẾN THÁI CAO BÁC VĂN!!!"

" Anh chỉ lo dùng thân dưới suy nghĩ thôi à?" Cô đẩy anh ra, quát lớn. Tại sao nói đến chuyện đó anh lại hào cmn hứng như vậy chứ?

" Vợ à...em..quá tay rồi đó..." Anh ôm bụng mình, cô đấm đau thật đấy. Cuối cùng ai đã đào tạo cô ra thế này vậy? Thân thủ không tệ, động tác lại nhanh đến bất cmn thường, nếu cô mà giận lên thật thì quả ngang tài ngang sức với anh và Mạc Hạc Hiên rồi.

Thấy mặt anh nhăn nhó, cô  liền cảm thấy có lỗi, chết...cô lố tay rồi!

Lộ Khiết liền chạy đến chỗ anh, đưa tay xoa xoa bụng Cao Bác Văn:" Em...em xin..."

Chưa nói dứt câu, Cao Bác Văn liền đưa tay lên, động tác cũng rất nhanh đó nha, anh giữ chặt gáy của cô, đầy bá đạo chiếm lấy môi cô.

Lộ Khiết, em bị anh dụ rồi!

Lộ Khiết bị anh giữ lại, cô không có cách nào thoát ra, cuối cùng chịu thua dưới nụ hôn của anh.

" Tiểu Khiết..." Cao Bác Văn lại sung sức, đưa tay kéo váy ngủ của cô qua một bên.

" Này...bỏ ra..mau bỏ ra..." Cô đẩy anh qua một bên, cô còn chưa được vệ sinh cá nhân mà...đừng nói anh định!!!

Cao Bác Văn trở người, anh để cô nằm dưới sàn, liền khống chế cô trong tay mình lại:" Anh không dừng được rồi..."

" Làm dưới sàn nhà luôn đi..."

" Tiểu Khiết af~".

Và người đàn ông Cao Bác Văn của chúng ta mới sáng sớm đã dở thú tính, anh cũng mặc luôn công việc và chuyện ăn sáng với Đồng Đồng.

Làm chuyện hết sức " quan trọng " trước cái đã nào...

" Cao Bác Văn...anh là đồ đàn ông suy nghĩ bằng thân dưới!!!"

Tiếng ai đó không ngừng chửi anh, chửi thì chửi thế thôi, chứ Cao Bác Văn nào có quan tâm đến. Cô càng mắng càng chửi, anh lại càng thấy kích thích~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi