Sau đó không biết có phải là do đánh trúng tâm lý dư luận hay không mà vòng bạn bè bắt đầu không ngừng chia sẻ.
Người có tâm muốn tìm hiểu nắm được nguyên nhân thật trong việc Tư Đạc chấm dứt hợp đồng nên bắt đầu đưa ra phân tích bằng câu chữ trong hình ảnh.
“Bá Nhạc biết “nhìn” ngựa tốt, ngựa rất biết ơn.
Bá Nhạc cưỡi Thiên Lý Mã đi bán nghệ kiếm tiền, ngày đêm phải chạy nhanh mà không cho ăn.
Thiên Lý Mã kêu mệt thì Bá Nhạc vung roi thúc ngựa, ngựa lại tiếp tục chạy, đến lúc không chạy được nữa, Bá Nhạc lại cho uống thuốc rồi bán ngựa cho một tên đồ tể”.
Kết hợp với những gì Tư Đạc đã trải qua trong mấy năm nay, cảm giác tương ứng quá mạnh, thật sự là khắc họa hình ảnh về thần tượng đang nổi và ông chủ lòng dạ tàn độc.
Nhưng cuối cùng thì sao đây?
Giang cư mận lại lùng sục ra thông tin đã được phanh phui trên diễn đàn trước đó, chẳng lẽ chuyện Tư Đạc nửa đêm vào viện là thật? Không có lửa làm sao có khói?
Các Tài Xế: “Lí Long Thăng, mẹ nó, rốt cuộc ông đã làm gì Tiểu Đạc nhà bọn tôi vậy?”
Sự chú ý của người hâm mộ nhanh chóng bị dời đi, nhất là khi Tư Đạc còn @Thư Anh vào ở cuối, kể lại kỹ càng những lần mà Thư Anh đã quan tâm, chăm sóc mình trong nhiều năm từ khi mình bước vào giới giải trí, còn hết lần này đến lần khác gọi “Chị Thư”, còn nói cảm thấy Thư Anh giống như mẹ của mình, trong lời nói toát lên sự chân thành và tôn trọng, hoàn toàn như thể chị em ruột thịt.
Các fans không còn ghen tỵ nữa, bỗng trở nên hào phóng đến lạ, đua nhau vào khu bình luận của Thư Anh để xin lỗi, đồng thời cảm ơn cô ta đã chăm sóc anh của họ trong những năm qua.
Thư Anh cũng đăng một bức ảnh chụp chung với Tư Đạc, còn viết: “Mãi mãi là chị em @Tư Đạc.
Mong rằng sau cơn mưa bão, đón chờ chị và em là cầu vồng rực rỡ”.
Các Hoa Đào đều là những fans khá trưởng thành, rất hào phòng bắt tay giảng hòa với Tài Xế, hai bên biến chiến tranh thành tơ lụa.
Sau đó fans hai bên đoàn kết lại, bắt đầu tố cáo cái tên bóc lột Lí Long Thăng này.
Lí Long Thăng trước giờ không xem trọng nghệ sĩ, chưa từng xử lý việc nghệ sĩ bị bạo lực mạng, bây giờ đích thân ông ta cũng phải trải qua việc này.
Các dân cư mạng moi hết mọi tội lỗi của ông ta, liệt kê ra các hành vi xấu xa như bỏ rơi người vợ tào khang từ lúc còn nghèo nàn, không dạy dỗ con cái,… suýt nữa đã lột luôn cái “quần trong” của ông ta xuống.
Nhà dột còn gặp mưa rào, việc truyền thông Tinh Vực bị điều tra vài ngày trước đã ra kết quả, truyền thông Tinh Vực có hành vi trốn thuế nghiêm trọng, hơn nữa còn phát hành cổ phiếu không hợp lệ của đài truyền hình nào đó dưới trướng cấu thành tội phát hành trái phép, chẳng những phải đối mặt với việc bị phạt tiền mà còn có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Trong mấy ngày ngắn ngủi, ông chủ Lí phong vân một cõi trước đó đã ngã xuống, chuẩn bị đi bóc lịch rồi.
…
Tiến triển vụ việc Lí Long Thăng khá thuận lợi, Nam Mẫn bận rộn mấy ngày, cuối cùng còn dành ra ngày 7 để trống thời gian ra ngoài.
Cô đã đồng ý với Nam Lâm là đến lễ tốt nghiệp của cô ấy.
Nam Lâm về trường chụp ảnh tốt nghiệp trước, lúc rời khỏi khu vườn Hoa Hồng, cô ấy cũng có mời Nam Nhã.
Nam Nhã bận rộn chuyện hôn lễ túi bụi thì làm gì có thời gian tham gia lễ tốt nghiệp, chỉ qua loa nói một câu “Để sau hẵng nói” rồi vứt chuyện này ra sau đầu.
Hôm nay là ngày Nam Nhã đến Cục Dân chính lãnh giấy kết hôn với Tần Giang Nguyên, buổi sáng, cô ta nhanh nhẹn kéo Tần Giang Nguyên khỏi giường, lao đến Cục Dân chính rồi mới nhớ là hộ khẩu còn để lại khu vườn Hoa Hồng, đi nửa đường lại phải quay về lấy.
Hai người vừa bước vào cửa, đúng lúc lấy Nam Mẫn ra ngoài, Tần Giang Nguyên bị Nam Nhã kéo đến kéo đi, mất hết kiên nhẫn, đang lúc cáu kỉnh thì thấy Nam Mẫn đi đến, ánh mắt như bị đinh lại ngay tại chỗ, hai mắt sáng rực.
Nam Nhã đang nhõng nhẽo với Tần Giang Nguyên, chợt thấy mắt anh ta phát sáng như sói thì trông theo hướng đó, phát hiện Nam Mẫn.
Cô ta không khỏi híp mắt lại.
Hôm nay, Nam Mẫn không ăn vận như giám đốc mạnh mẽ trên thương trường như hằng ngày, hôm nay cô ăn mặc khá thoải mái và đơn giản, áo sơ mi trắng phối với chiếc váy màu vàng nhạt, mang đôi giày trệt màu trắng, vừa hoạt bát, đầy mộng mơ mà không mất nhẹ nhàng và thanh nhã.
Cô cứ như tiên nữ hạ phàm.
Tần Giang Nguyên như trở về lại thời đại học khi mình nhìn thấy hoa khôi trường mình… không, năm đó, nếu hoa khôi trường anh ta đẹp như Nam Mẫn thì anh ra đã theo đuổi người ta, không chừng vừa tốt nghiệp là đã kết hôn rồi.
Đâu còn đến lượt Nam Nhã.
Tần Giang Nguyên như người mất hồn, tránh khỏi tay Nam Nhã, đi về phía Nam Mẫn, nở nụ cười: “Tiểu Mẫn, hôm nay sao ăn mặc giống thời đi học vậy, đi đâu thế?”
Nam Mẫn đeo một chiếc đồng hồ trên tay, cô đang coi giờ, sau đó mắt nhìn thẳng về phía trước, xem Tần Giang Nguyên là không khí.
Cô còn chẳng thèm cho anh ta một cái nhìn nữa là.