Chương 239
Đương nhiên anh không yên tâm Nam Mẫn cứ đi theo người đàn ông khác như vậy, anh cắn răng đi theo phía sau.
Nam Mẫn uống rượu say đi không vững, đi trên đường ngã trái ngã phải, bước chân tập tễnh giống như đánh túy quyền, lắc bên trái lắc bên phải, mắt thấy cô sắp ngã xuống.
Hạ Thâm nhanh tay lẹ mắt đỡ cô, bất đắc dĩ khẽ thở dài: “Con mèo say này, đừng cậy mạnh. Đi lên, anh cõng em”.
Anh ta vừa cúi thấp người, còn không chờ Nam Mẫn leo lên, đối diện liền có một đám người hùng hổ, mấy doanh nhân bụng phệ đi theo sau một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, trong lúc lơ đãng Hạ Thâm ngẩng đầu lên, tầm mắt hai người đan vào nhau.
Cơ thể Hạ Thâm khẽ cứng lại, mà bước chân của Thư Anh cũng dừng lại ở nơi đó, lúc thấy Nam Mẫn ở sau lưng anh ta, đôi mắt đẹp lập tức bị đóng băng.
Anh ta trở lại rồi! Vẫn ở bên người phụ nữ kia!
“Cô Thư Anh, sao vậy?”
Ông chủ bên cạnh thấy Thư Anh dừng lại thì ân cần hỏi thăm, Thư Anh kéo lại khuôn mặt cứng ngắc, nặn ra một nụ cười châm biếm nói “Không sao”, sau đó đuổi theo bước chân của bọn họ, tiếp tục đi về phía trước, lần này ánh mắt cô ta không nhìn Hạ Thâm nữa.
Trong rất nhiều ông chủ còn có một khuôn mặt quen thuộc, là ông tổng Lý Long Thăng của truyền thông Tinh Vực, Thư Anh chính là nghệ sĩ của công ty ông ta.
Lý Long Thăng không giải quyết được Dụ Thị, cũng không giải quyết được Nam Mẫn, chỉ có thể nói chuyện hợp tác với nhà khác, còn dẫn các hoa đán nổi tiếng hiện giờ ra tiếp rượu, đang cười nói thì nhìn thấy Dụ Lâm Hải và Nam Mẫn, gương mặt già nua “lộp bộp” méo xệ.
Nhưng Dụ Lâm Hải cũng không chú ý đến người khác, anh đều dồn hết tâm trí trên người Nam Mẫn.
Mắt thấy Nam Mẫn sắp bò lên lưng Hạ Thâm, quả thực anh không nhịn được, sải bước về phía trước, cầm tay Nam Mẫn, người hạ thấp, vác cô lên vai.
“Này, làm gì đấy? Thả người xuống cho tôi!”
Quyền Dạ Khiên trừng mắt.
Dụ Lâm Hải cũng không quan tâm, vác Nam Mẫn ra ngoài, Quyền Dạ Khiên đang muốn đuổi theo thì bị Bạch Lộc Dư ngăn cản: “Được rồi, đừng đuổi nữa, hắn muốn đi thì cứ để hắn đi. Anh không nhìn ra sao, hai người này làm mình làm mẩy, để hắn dỗ chút đi, không chừng tâm tình Tiểu Lục có thể tốt hơn chút”.
“Vậy cứ để hắn mang Tiểu Lục đi như vậy? Hắn sàm sỡ cô ấy thì sao? Bắt nạt cô ấy thì sao?”
Quyền Dạ Khiên nói gì cũng không yên tâm, giận dữ đuổi theo.
Bạch Lộc Dư bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ hai người đều đã ly dị, nếu Dụ Lâm muốn lợi dụng Nam Mẫn thì đã lợi dụng từ lâu rồi.
Hơn nữa đều là tuấn nam mỹ nữ, cũng không ai mất mát gì, không chắc ai lợi dụng ai.
Hạ Thâm thì chậm rãi đứng thẳng người, mắt thấy Thư Anh bước đi từng bước, tiếng thẳng về phía chỗ anh ta, ngay cả nhìn cũng không nhìn, giống như từ trước đến nay chưa từng quen biết người như anh.
Cho đến khi người bước vào phòng VIP, cửa đóng lại, lúc này biến mất trong tầm mắt.
Bạch Lộc Dư đưa tay quơ quơ trước mắt Hạ Thâm: “Anh ba, nhìn cái gì thế? Mỹ nữ vừa nãy kia là ảnh hậu Thư Anh, đều là người trong giới, anh quen không?”