Chương 258
Mới sáng tinh mơ, Dụ Lâm Hải vừa lướt thấy tin tức mới thì lạnh lùng hỏi trợ lý Hà Chiếu, sắc mặt vô cùng khó coi.
Hà Chiếu chỉ cảm thấy da đầu run lên, yếu ớt nói: “Xóa, đã xóa rất nhiều lần rồi, nhưng cư dân mạng quá tò mò về “người con gái sau lưng ảnh đế” nên lại đẩy lên hết lần này đến lần khác, càng xóa thì phản ứng quay lại càng mạnh”.
Thật ra anh ta cũng muốn khuyên, mấy tin lá cải này vốn là gió thoảng mây bay, chỉ tạo được hiệu ứng nhất thời, khi có làn sóng tin tức mới nổi lên thì cư dân mạng sẽ chạy sang hít drama mới, lực chú ý cũng sẽ bị chuyển dời.
Sao Dụ Lâm Hải lại không hiểu được đạo lý đó cơ chứ, nhưng biết là một chuyện, ngày nào cũng lướt thấy tin tức là một chuyện hoàn toàn khác.
Anh đang ở thành phố Bắc xa xôi, nhìn người con gái của mình ngày ngày lên hotsearch, hơn nữa còn cùng người đàn ông khác ăn cơm, nói chuyện phiếm, sao anh có thể thoải mái cho được, cả người như ngâm trong thùng chanh nguyên chất, chua không sao tả nổi.
Tức tối nhất là khi tin tức vừa mới nổ ra, anh đã nhận ra người đó là Nam Mẫn, bèn gọi điện thoại tới hỏi thăm thử xem sao.
Lẽ ra anh chỉ muốn hỏi xem Nam Mẫn có cần giúp gì không thôi, nhưng chẳng biết sai ở đâu, mà lại biến quan tâm thành tra hỏi, Nam Mẫn đang chán ngán đám cư dân mạn nên mất hứng, lập tức đáp trả lại một phen.
“Tôi với người ta ăn một bữa cơm thì liên quan gì tới tổng giám đốc Dụ vậy? Chướng mắt anh, hay là chướng miệng anh? Nhà anh ở Thái Bình Dương hả, anh quản lý được trời quản lý được đất rồi lại muốn quản lý cả chuyện ăn uống của người khác hả. Anh là gì của tôi mà đòi quản lý vậy?”
Nói ầm ầm một phen, sau đó “bộp” một cái cúp điện thoại của anh.
Lại gọi thêm một lần nữa thì đã không gọi được rồi.
Người nào đó đã kéo anh vào danh sách đen.
Tâm trạng của Dụ Lâm Hải cũng trở nên u ám.
Hà Chiếu là trợ lý riêng của anh, thời gian gần đây anh ta sống còn vất vả hơn cả Dụ Lâm Hải, cảm thấy ngày nào bầu trời cũng u ám, phải cẩn thận và dè dặt hết mức có thể.
Dò xét sắc mặt sếp lớn, anh ta cẩn thận đề nghị: “Giám đốc Dụ, tuy là thời điểm này lịch trình của anh rất dày đặc, nhưng điều chỉnh lại thì vẫn có thể sắp xếp được nửa ngày trống, anh có muốn tôi sắp xếp một máy bay riêng để đến thành phố Nam một chuyến không?”
Dụ Lâm Hải lại không gửi được tin nhắn, mặt anh lại có thêm vài vạch đen.
“Sắp xếp đi, càng nhanh càng tốt”.
Gần đây tâm trạng của Nam Mẫn cũng không được thoải mái chút nào.
Công việc đã đủ khiến cô phải bận rộn rồi, không ngờ chỉ ăn một bữa cơm với các anh mình đã vô duyên vô cớ xuất hiện trên hotsearch, người sợ nổi tiếng như heo sợ mập, thời buổi này sao mà khó sống khép kín quá vậy?
Hạ Thâm đã đền bù cho cô rất nhiều quà cáp, Quyền Dạ Khiên và Bạch Lộc Dư cũng đứng ra giải thích cho cô, thậm chí còn giúp cô xóa hotsearch, còn sốt ruột hơn cả Nam Mẫn chục ngàn lần.
Bởi vì bảo vệ sự riêng tư của em gái, không để cô phải xuất hiện trước mặt công chúng chính là mệnh lệnh sống còn mà mẹ đã giao cho bọn họ, cũng là trách nhiệm và sứ mệnh của bọn họ.
Nam Mẫn đang bận rộn cho buổi công bố sản phẩm trang sức mới của Nam Thị, bận tối mắt tối mũi, chân không chạm đất nên không có thời gian đi xem mấy tin tức lá cải, giao toàn bộ mọi chuyện cho Bạch Lộc Dư và Cố Hoành giải quyết.