Nam Mẫn lau tay xong thì thản nhiên liếc nhìn Bạch Lộc Dư: “Anh Bạch Thất, anh quen biết cô bạn gái đang nổi trên mạng này từ khi nào thế, sao lại không giới thiệu với em? Nếu em biết đây là chị dâu chưa cưới thì em đã khách sáo với người ta một chút rồi”.
Cô dùng cái giọng kì quái đó nói chuyện, tiếng “anh Bạch Thất” đó khiến Bạch Lộc Dư không đỡ nổi, thêm hai chữ “chị dâu” thì da đầu anh ta chợt run lên.
“Đừng nói bậy, chị dâu gì, anh có quen cô ta đâu?”
“Thế hả?”
Nam Mẫn cười lạnh lùng: “Em thấy người ta cứ “anh Thất” mãi, gọi kiểu thân thiết lắm í.
Còn đòi anh kêu bảo vệ vào đuổi em ra ngoài mà”.
Cô quay sang nói với Bạch Y Đình: “Xin lỗi cô, cháu không kiềm chế được nên lỡ phá hỏng bữa tiệc tối của cô rồi, thôi cháu xin phép về trước, hôm khác sẽ đến nhà họ Bạch xin lỗi sau”.
Nam Mẫn thật sự không có hứng ở lại, xoay người định đi thì Bạch Y Đình lại ngăn cản.
Bạch Y Đình đá cho Bạch Lộc Dư một cái thật mạnh, trừng mắt hỏi anh ta: “Chuyện gì thế này?”
Bạch Lộc Dư oan uổng muốn chết: “Cháu thật sự không biết cô ta mà!”
Em gái đang nổi trên mạng bị vả mặt bôm bốp, vẫn còn muốn làm nũng, cậu bảy nhà họ Bạch lập tức gọi bảo vệ vào đuổi mấy cô gái gây chuyện kia ra ngoài, dám chạy tới chỗ anh ta gây chuyện, còn bắt nạt cả em gái anh ta, chán sống mà!
Mấy cô gái bị hắt rượu kia bị đuổi ra khỏi khách sạn vẫn chưa kịp phản ứng, rốt cuộc lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao kẻ bị đuổi đi là bọn họ? Mà không phải là cô cả nhà họ Nam kia?
Mấy em gái gây chuyện bị đuổi khỏi hội trường, người hắt rượu là Nam Mẫn lại thành công rút lui khỏi vụ việc.
Cô đòi đi, Bạch Lộc Dư và Bạch Y Đình không chịu, khuyên mãi mới giữ được Nam Mẫn, Bạch Thất lại dỗ dành cô: “Được rồi, được rồi, đừng nóng giận, lát nữa buổi bán đấu giá sẽ bắt đầu, em thích cái gì cứ nói với anh, anh mua cho em!”
Vừa đi vừa kéo cô ra ngoài, lại trách cứ: “Lần sau gặp được chuyện thế này có thể gọi anh được không, đừng tự ra tay như thế, nhỡ bị tổn thương thì phải làm sao bây giờ? Em có để cho anh sống được không?”
Hành động yêu thương cưng chiều không có chút nguyên tắc nào khiến quần chúng vây xem đều trợn tròn mắt.
Quần chúng ăn dưa không biết gì lại tưởng cậu ấm thứ bảy nhà họ Bạch có quan hệ nào đó với cô cả nhà họ Nam, người nghe phong thanh được đôi chút thì biết nhà họ Bạch và nhà họ Nam luôn thân thiết, nhưng thân đến mức nào thì bọn họ không rõ lắm, nói cũng chẳng nói được gì.
Nhưng vụ việc “hắt rượu” kịch tính này đã tạo thành sự ảnh hưởng rõ rệt chính là… Những kẻ lúc nãy còn nói ra nói vào về Nam Mẫn đều ngậm miệng, chẳng dám nói một câu nào.
Mọi người tản đi, Dụ Lâm Hải nhìn Bạch Thất kề vai sát cánh bên Nam Mẫn thì hai mắt tối sầm, hiện lên vẻ hung ác nham hiểm.
Anh hắng giọng hỏi: “Bọn họ có quan hệ huyết thống gì ư?”
Phó Vực cử động lưỡi: “Không thể nói rõ.
Chuyện về Nam Mẫn bên này rất ít người biết, còn cậu bảy nhà họ Bạch thì nghe nói không phải con của bà cả nhà đó, nhưng rốt cuộc mẹ đẻ anh ta có thân phận gì thì cũng không có ai biết.
Không cùng cha khác mẹ, cũng chẳng cùng mẹ khác cha, chẳng lẽ là anh em kết nghĩa?”
Khóe miệng Dụ Lâm Hải cứng đờ.
Bất kì một người anh trai không cùng huyết thống nào anh cũng không cho phép!
…
Bữa tiệc tối vô cùng náo nhiệt, “0 Giờ” mời rất nhiều người mẫu đang nổi lên đài.
Cùng với thứ âm nhạc sôi động khiến bầu không khí nhanh chóng náo nhiệt lên.
Cũng có khá nhiều ngôi sao đang nổi lên sân khấu biểu diễn, một diễn viên nam đang lên như diều gặp gió nhờ kịch bản cải biên từ đam mỹ cũng lên hát một ca khúc mình tự sáng tác, cậu ấm cô chiêu bên dưới không kiềm chế được hoan hô la hét chói tai, hóa thân thành người hâm mộ điên cuồng call.
Nam Mẫn ngồi ở hàng đầu, tư thế đoan trang, vẻ mặt bình thản, nhưng đôi mắt sáng rỡ vẫn thể hiện được sự thích thú của cô.
Bạch Thất ngồi bên cạnh phổ cập kiến thức cho cô: “Đây là Tư Đạc, nghệ sĩ của Tinh Vực.
Lẽ ra định bồi dưỡng theo hướng ca sĩ, nhóm nhạc chìm quá lại chuyển hình làm diễn viên, không ngờ lại nổi”.
“Khả năng hát và nhảy không tệ, không làm ca sĩ thì hơi tiếc”.
Nam Mẫn thản nhiên nói một câu.
Bạch Thất liếc nhìn cô một cái, thoải mái nói: “Thích hả? Lấy về cho em nha?”
Nam Mẫn khẽ lắc đầu: “Người ta là ngôi sao đang lên, thêu hoa trên gấm chẳng có ý nghĩa gì cả, chưa chắc người ta đã thích Nam Tinh bây giờ.
Vả lại, sao Tinh Vực có thể buông tha cho một cái cây rụng tiền như thế được?”
“Nam Tinh bị Nam Ninh Trúc phá hoại, mấy năm nay có rất nhiều làn sóng phản đối, không chỉnh đốn lại sẽ không thể cải cách được.
Nhưng có anh ba đỡ cho rồi, em cũng không cần phải lo lắng quá”.
Nam Mẫn lại lắc đầu, ánh mắt che giấu sự sắc bén: “Trước đó mẹ em vì anh ba nên mới mở ra công ty truyền thông Nam Tinh, bây giờ lại trở thành sự ràng buộc cho việc phát triển sự nghiệp của anh ấy, đó không phải những gì bà muốn, em cũng tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra”.
Bạch Thất gật đầu: “Anh ba vẫn còn đang quay phim trong rừng, chắc cũng sắp quay xong rồi.
Đến lúc đó anh em chúng ta nên tụ tập một phen”.
Nhắc tới những người anh của mình, gương mặt trong trẻo lạnh lùng của Nam Mẫn trở nên hiền hòa, ngoan ngoãn “ừm” một tiếng.
Bạch Lộc Dư cười sờ đầu Nam Mẫn rồi nhận được sự ghét bỏ và ánh mắt ai oán của cô.
Dụ Lâm Hải ngồi đối diện Nam Mẫn, nhìn hành động vô cùng thân thiết của hai người, cùng với sự vui vẻ mắt thường có thể nhìn thấy được thì bực tức, tâm trạng vô cùng khó chịu.
Dáng vẻ của cô ban nãy đã trở về sự ngoan ngoãn trước kia, nhưng sự thả lỏng trước mặt cậu bảy nhà họ Bạch là thứ cô chưa bao giờ cho anh thấy.
Hai người bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì!
Tiệc tối qua đi, Bạch Y Đình là chủ biên tạp chí “0 Giờ” lên sân khấu phát biểu, Y Y Tử được gọi là “nữ ma đầu giới thời trang”, bà không chỉ là mũi nhọn trong giới mà còn là người dẫn dắt cho những buổi từ thiện.